Chương 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Vegas: Em đang làm gì vậy?😘

Pete: Tưới hoa ạ!

Vegas: Lần này không tệ lắm, trả lời tin nhắn rất nhanh😏

Pete: Hee hee😁

Vegas: Em có việc gì làm ngoài việc tưới hoa không?

Pete: không?

Vegas: Không nhớ anh hả?☹️

Pete: Có chứ ạ!

Vegas: Vậy thì anh sẽ cho em xem một trò ảo thuật.

Pete: Ảo thuật gì vậy?

Vegas: Thay đổi lớn đối với cuộc sống

Pete: Đó là gì thế?😳

"Quay lại đi!" Vegas đứng trước cửa hàng hoa và nhìn Pete cười.

"Wow, Vegas! Anh đã về rồi!" Pete chạy đến ôm Vegas.

"Ảo thuật đúng không?" Vegas bế Pete đến ghế sofa.

"Thật tuyệt." Pete mỉm cười và gật đầu.

"Ouch, có gì đó bên dưới vậy?" cái mông nhỏ của Pete được đặt lên thứ gì đó.

"Ồ! Là đôi tai thỏ và tai sói mà em đã mua lần trước khi đến phố ăn vặt!" Pete mỉm cười và đeo đôi tai sói cho Vegas.

Vegas cũng lấy đôi tai thỏ và đeo nó vào cho Pete.

Khi đeo, Vegas đã rất cẩn thận để không vướng vào tóc của Pete.

Khuôn mặt hắn gần với Pete đến nỗi môi hắn có thể đi xuống sâu hơn một chút...

"Được chứ? Vegas?" Pete nhìn lên.

Vegas cắn vào miệng Pete và hôn lên. Nếu Pete từ chối, hắn sẽ không ép buộc.

Nhưng Pete của hắn không trốn mà cũng hôn lại Vegas.

Anh cắn tôi, tôi cắn anh, dần dần thành nghiện...

Hai người hôn nhau thật lâu trong tiệm hoa, ấm áp như mùa xuân dưới ánh hoàng hôn rực rỡ.

"Em có biết mình đang làm gì không? Pete?" Vegas thở hổn hển, cố kiềm chế.

Vegas không muốn Pete nói với mình rằng cậu không hiểu, ngay cả khi Vegas muốn nói chuyện với Pete một lần nữa, hắn không muốn Pete không biết gì cả.

"Em biết!" Pete gật đầu với đôi mắt sáng.

"Biết gì hả?" Vegas chờ đợi hỏi.

"Anh yêu em! Em cũng yêu anh!" Pete cười, đôi mắt cong như vầng trăng lưỡi liềm.

"Bà nói những nụ hôn là dành cho những người thân yêu!" Pete lại hôn Vegas.

"Bà của em thực sự không đối xử với em như một đứa trẻ suốt đời." Vegas bật cười.

"Bà còn nói con người ta có hạnh phúc hay không không phải do tính cách của bản thân mà là do người đó có biết yêu thương bản thân và những người xung quanh hay không." Pete cười nói.

"Bà của em thực sự là một người tuyệt vời." Vegas ôm Pete vào lòng, cảm ơn bà đã dạy dỗ Pete bé bỏng rất tốt.

"Bà là người tốt nhất trên đời!" Pete mỉm cười và suy nghĩ một lúc, "Anh cũng là người tốt nhất trên thế giới này..."

"Vậy thì em có biết sự khác nhau giữa anh và bà không?" Vegas hỏi.

"Biết! Một nam một nữ!" Pete😁

Vegas: "..."

"Ý anh là, sự khác biệt giữa người thân và người yêu, em có thể hiểu được không Pete?" Tim của Vegas đập nhanh hơn một chút, hắn không biết câu trả lời của Pete là gì.

"Bà nói người thân là người kiếp trước Pete chọn, còn người yêu là người kiếp này Pete chọn." Pete ôm cổ, nghiêm túc nhìn Vegas, "Vậy Vegas là người kiếp này Pete chọn!"

"Kiếp sau của em thì sao?" Vegas thực sự cảm thấy mình rất tham lam, hắn không muốn chỉ có một kiếp, hắn muốn mãi mãi được bên cạnh Pete.

"Em chưa nghĩ về nó!" Pete trầm ngâm.

"Nhưng em nghĩ nếu kiếp sau anh gặp lại Pete, Pete vẫn sẽ yêu anh vì Pete thích Vegas nhất!" Pete cười ngây ngô, rất đáng yêu.

"Đừng lo, anh sẽ không bao giờ để mất em đâu." Vegas biến thành một con chó sói lớn và bắt đầu trêu Pete.

"Ahahah! Vegas anh thật tệ! Hahaha!" Pete🤣

Một buổi chiều yên ả, trong một cửa hàng hoa nhỏ trên con phố đông đúc, một đôi tình nhân nở nụ cười thật rạng rỡ.

—-----

Tối đến, Vegas ôm và hôn Pete...

Pete: "Em cảm thấy một chút..."

"Cái gì?" Vegas hỏi.

"Chóng mặt😵‍💫" Pete nói.

"Khi hôn, em phải thở chứ, nín thở nên thiếu oxy đấy." Vegas nói một cách bất lực.

"Và, em nghĩ..." Pete nói.

"Cái gì?" Vegas hỏi.

"Tim em sắp nổ luôn rồi, nó đập rất nhanh." Pete nói.

"Đồ ngốc nhỏ!" Vegas vui vẻ nói.

"Vậy tại sao tim anh lại đập nhanh như vậy?" Pete hỏi.

"Đó là vì trái tim anh là của em, đồ ngốc." Vegas nói một cách trìu mến.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net