Chương 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Pete đang ngồi đó bí mật nhìn người đàn ông đang gõ bàn phím trên ghế sofa. Vegas đang xử lý công việc mà không nở một nụ cười.

Vegas trông rất nghiêm túc khi làm việc.

"Pete, em nhìn trộm anh 5 lần rồi đấy, em có thể nhìn một cách quang minh chính đại mà." Vegas nhìn cậu nói.

"Ừm...em chỉ nghĩ là Vegas lúc làm việc rất khác so với Vegas bình thường." Pete bị bắt gặp, đỏ mặt và mỉm cười.

"Vậy em thích cái nào?" Vegas hỏi với một nụ cười.

"Em thích hết! Đó là một cảm giác khác biệt!" Pete ngượng ngùng vùi mặt vào gối.

"Pete, đến đây để anh ôm em một cái." Vegas cầm lấy tay đứa nhỏ ôn nhu nói, "Có lẽ anh sẽ không thể gặp em trong vài ngày vì chuyện công việc, nhưng anh sẽ giải quyết nhanh thôi."

Vegas chạm vào đầu Pete, trông cậu có vẻ hơi buồn, cái miệng nhỏ nhắn của cậy mím lại.

Nhưng Pete vẫn ngoan ngoãn gật đầu, "Vậy thì sao anh không về sớm hơn? Đừng như lần trước, Pete mãi không tìm thấy anh🥺."

"Anh hứa là sẽ không!" Vegas chạm vào má Pete. Hắn biết Pete đã cảm thấy lo lắng và buồn bã như nào ở lần trước.

"Em lưu số của Macau rồi phải không? Nếu anh không kịp trả lời, em có thể tìm thằng bé nếu có việc gì cần thiết." Vegas xác nhận lại một cách khó chịu.

"Vâng, đừng lo, Pete sẽ tự lo liệu."

—----------

Dù sao sòng bạc này vẫn là của gia tộc chính, nên bọn họ sẽ quen thuộc hơn. Vì vậy, các vệ sĩ chính gia đều cải trang thành nhân viên sòng bạc.

Vegas đang phì phèo điếu thuốc bên ngoài sòng bạc, hắn không hung hăng liều lĩnh như vậy.

Từng ấy người là có thể giải quyết xong việc này và cho ba hắn một lời giải thích. Còn hắn muốn làm cho nhanh để về nhà ôm Pete.

Một lúc sau, hắn nghe thấy rất nhiều tiếng ồn ào trong sòng bác, rất nhiều người đang la hét.

Vegas vẫn hút điếu thuốc của mình một cách không vội vàng. Cứ để bọn họ chơi một lúc.

"Ahhhhh!!!"

"Giúp với!"

"Chạy đi!"

Khi mọi người lao ra như thể đang chạy lấy mạng mình, Vegas vứt điếu thuốc đi, liếc nhìn tình hình bên trong, thấy một người đang chạy ra ngoài và theo sau là một đống vệ sĩ đang đuổi theo.

Vegas đá hắn ta một cái và giẫm lên người hắn ta, "Trò chơi này chiến thắng."

Tên đàn ông kia bị đưa vào ngục tối, nhưng sau một hồi bị đánh, hắn vẫn không nói một lời.

"Để tôi thử!" Vegas không muốn lãng phí thời gian vào việc này.

"Tốt hơn hết là mấy người nên ra ngoài trước." Vegas mặc áo mưa vào và lấy hộp đồ nghề ra.

Mọi người ngơ ngác đi ra ngoài, không biết Vegas định làm gì.

"Ahhhhh! Ahhhh!" Người đàn ông đau đớn co giật, tiếng hét của hắn ta vang vọng khắp ngục tối.

Mọi người đều cúi đầu hoặc quay lưng đi, ai nấy đều cảm thấy chán ghét và kinh dị.

Thật đẫm máu!

Vegas đột nhiên xé toạc xương tai của người đàn ông.

Nhưng cũng rất nhanh tên đó đã khai ra người đứng đằng sau hắn là một tên doanh nhân người Ý.

Vegas đứng trong phòng giam với chiếc áo mưa đẫm máu, ngắm chiếc xương tai mà hắn vừa rút được.

Các chủ đề luận văn và cá bài tập thực hành về giải phẫu của các khóa học trên trường đều có sẵn.

Vegas trở lại gia tộc phụ với Porsche, Arm và Pol, những vệ sĩ được cử đi lần này.

Vegas nhiệt tình giới thiệu căn nhà và xung quanh cho bọn họ.

"Tan học rồi? Hôm nay thế nào?" Vegas vỗ vai Macau hỏi.

"Rất tốt, anh trai." Macau nhướng mày với Vegas.

Porsche quan sát từ phía sau và cảm thấy rằng tình cảm giữa hai anh em nhà này có vẻ rất thân thiết và chân thành.

"Hôm nay chúng ta nghỉ ngơi sớm đi, ngày mai sẽ họp bàn về kế hoạch tiếp theo." Vegas mỉm cười, thu xếp cho bọn họ chỗ ở.

Vegas nằm trên giường vào buổi tối và nhìn vào điện thoại của mình.

Pete: Vegas, chiều nay em nhìn thấy một con bướm, nó đẹp lắm! Nó có màu xanh da trời luôn!"

Pete: Vegas, em sắp đi làm về rồi! Còn anh thì sao?

Pete: Hôm nay không có ai xem hoạt hình cùng em cả🥺

Vegas nhìn cái emoji của Pete mà bật cười, nhanh chóng trả lời cậu.

Vegas: Pete bé nhỏ, anh đây! Anh sẽ xem cùng em khi anh trở về!

Pete: Vegas!!!

Vegas: Hôm nay ăn cơm có ngon không?

Pete: Có! Em đã ăn cơm cà ri mà anh đã để lại cho em, hee hee ngon lắm!

Vegas: Pete của anh thật dễ thương.

Pete: Vegas, hôm nay anh có mệt không? Em cảm thấy anh rất bận.

Vegas: không sao đâu, anh chỉ muốn hôn em thôi.

Pete: 😌

Vegas: Pete ngoan, đi ngủ ngay đi nếu không sẽ có quầng thâm mắt đấy.

Pete: Chúc ngủ ngon, Vegas!

Vegas: Chúc ngủ ngon, Pete!

Vegas cười với chiếc điện thoại như tên ngốc.

Chao ôi, một đêm mất ngủ vì không được ôm Pete.

Ngày hôm sau, mọi người bắt đầu thảo luận kế hoạch. Vegas nói ra ý tưởng của mình, hắn cho rằng không cần cứng nhắc mà nên linh hoạt.

Vì vậy, tất cả mọi người đã sẵn sàng trốn trong xe tải gia hàng theo kế hoạch của Vegas và gây bất ngờ cho kẻ thù.

Porsche từ gia tộc phụ đi thăm Kinn và Kinn ngồi đó với vẻ mặt không vui và ghen tị.

:tất cả đều ở phòng riêng đúng không?" Kinn tức giận không nhìn Porsche.

Porsche.....

Mỗi người đều có phòng riêng, mày nghĩ tao đã làm gì?
Porsche cũng ngồi đó, mắt trợn ngược.

Trên thực tế, Vegas bí mật đến bệnh viện để hỏi thăm về căn bệnh trầm cảm của em trai mình với bác sĩ Top.

Vì lý do gia đình mà macau đã bị trầm cảm khi còn nhỏ.

Không ngờ hắn lại thấy cảnh tượng thú vị, Kinn ngồi đó với vẻ mặt đầy ghen tị, Porsche cũng ngồi đó không cúi đầu bĩu môi.

Chậc chậc chậc, không thêm dầu vào lứa thì đâu còn gọi là Vegas.

Vì vậy, Vegas gõ cửa bước vào, "Porsche, ngày mai vẫn ocn một số chi tiết cần xác nhận. ANh hai sẽ không phiền nếu tôi mang Porsche đi chứ?"

Kinn càng khó chịu hơn khi thấy Vegas bước vào, "Tất nhiên rồi! Tùy ý!"

Vegas bật cười.

Anh hai, trông anh thật đánh thương.

Porsche tức giận đến mức đứng dậy đi luôn.

Vegas cố hết sức tát vào mặt mình vì sợ sẽ cười thành tiếng ngay tại chỗ.

Anh hai à, đàn ông khó tính thì không sao, nhưng nếu anh không nói thì sẽ cô đơn mãi mãi đấy


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net