Chương 23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Rầm!

Tất cả các vệ sĩ và giúp việc trong nhà đều đứng đó thở không ra hơi, nhưng người có thể trốn đều vội vã rời đi.

Ông Kan lại mất bình tĩnh với Vegas.

Bộp!

Ông Kan tức giận đập mạnh bản hợp đồng với Jindi xuống bàn, "Đồ phản bội! Tao bảo mày đi tìm Jindi! Còn mày? Mày có biết hàng triệu bath đã biến mất không?"

Vegas lặng lẽ đứng đó hứng chịu cơn thịnh nộ của ba mình, mảnh thủy tinh đập vào trán, máu chảy dài trên má.

Sau đó chiếc cốc rơi xuống đất, vỡ thành nhiều mảnh...

"Nếu đêm qua mày không về nhà, cũng không thèm đi ký hợp đồng, vậy thì mày đi đâu? Như này thì sao mày có thể đánh bại Kinn? Sao tao lại sinh ra một đứa vô dụng như mày chứ?" Ông Kan nói, "Sao tối qua mày không đi! Dạo này mày kiêu ngạo quá nhỉ? Chẳng lẽ hết thích đàn ông rồi à?"

Vegas cúi đầu và kìm lại. hai tay hắn nắm chặt lấy nhau, móng tay cắm sâu và da thịt...

"Ồ, không phải là có tình nhân mới nào đó bên ngoài chứ cậu Vegas, đúng không?" Người tình của ba hắn, Lisa, đi xuống lầu với cái bụng bự.

"Ngài Kan, đừng tức giận! Em đoán là có người nào đó bên ngoài xúi giục mới khiến cậu ấy không thèm nghe lời anh." Lisa nói, nghiêng người sang bên cạnh ông Kan.

Vegas ngẩng đầu lên và nhìn người phụ nữ kia một cách dữ dội, ánh mắt đó là một ánh mắt tràn đầy sát khí.

"Ngài kan, nhìn kìa! Cậu ấy làm em sợ chết khiếp!" Lisa sửng sốt trước ánh mắt tàn nhẫn của Vegas.

"Đi và tìm hiểu xem! Xem thằng ngu này đã ở với ai đêm qua." Ông Kan không nghĩ đến điều này, nhưng may nhờ Lisa đã nhắc nhở.

Vegas nhìn Lisa chằm chằm như muốn bóp chết cô ta. Hai người vệ sĩ bước tới để đưa Vegas đi.

Đang đi trên hành lang, Vegas đột nhiên lấy ra một cuốn sổ nhỏ và nói: "Đây là bài tập mà Macau để quên trong xe của tôi. Tôi không thể đưa cho nó nên hãy mang vào phòng của thằng bé. Đừng trì hoãn việc học của em ấy."

Một tên vệ sĩ do dự một lúc, nhưng vẫn sợ Macau làm bài tập chậm trễ nên đã nhận lấy. Đặt nó trước bàn của Macau, hắn ta thậm chí còn lật xem nó, không có gì đặc biệt, chỉ là một vài hình vẽ mà thôi,

Vegas bị nhốt trong một căn phòng dành cho khách và tất cả các thiết bị liên lạc đều bị lấy đi. Hắn hiện tại đã bị giam lỏng.

Vegas nhìn đồng hồ ngay khi cánh cửa phòng đóng lại. Lúc đó là 5h45. Vừa rồi Vegas đã nhắn tin cho Macau khi tên vệ sĩ mang cuốn vở đến phòng Macau.

Vegas: Về nhà nhớ học tập chăm chỉ đấy. Cuốn vở em để quên trên xe anh đang nằm trên bàn của em đấy.

Tin nhắn này đã được tên vệ sĩ nhìn thấy, nhưng nội dung bình thường và cuốn sách cũng đã được kiểm tra.

Hầu hết thông tin trong điện thoại đều liên quan đến công việc và cũng có một số cuộc gọi rác.

Ngoài ra cũng có một vật thể nhỏ kỳ lạ trong túi của Vegas, có thể ấn xuống giống như một món đồ chơi nhỏ.

Các vệ sĩ thấy rằng những thứ này chẳng có gì cả.

Macau vẫn đang ở bên ngoài và khi cậu định mua cốc trà sữa đầu tiên của mùa thu thì nhận được tin nhắn và vội vàng trở về nhà.

Macau rất rõ ràng cậu không để quên quyển vở nào cả. Vì vậy, chỉ có một khả năng, một chuyện gì đó đã xảy ra.

Macau thở hổn hển chạy về phòng ngủ của mình và thấy cuốn vở mà anh trai mình đề cập đến.

Có ba hình vẽ trong đó.

Có hoa linh lan, hoa diên vĩ và một chậu xương rồng.

Bên cạnh mỗi bức tranh là ba biểu tượng.

Macau hiểu điều đó ngay lập tức.

Đây là bí mật mà chỉ có cậu và anh trai mới biết.

Biểu tượng bên cạnh hoa diên vĩ là nguy hiểm

Biểu tượng bên cạnh hoa linh lan là sự giam cầm.

Còn biểu tượng bên cạnh cây xương rồng là người giải cứu.

Anh trai cậu sợ rằng một ngày nào đó ba cậu sẽ làm gì đó với Pete nên đã tạo ra một vài ký hiệu đặc biệt.

Macau nhanh chóng chạy ra ngoài, cậu muốn đưa P'Pete đến một nơi an toàn trước khi đám vệ sĩ tìm thấy.

Macau chưa có bằng lái xe mấy nhưng cậu đã bí mật học nó. Bây giờ cậu không thể quan tâm nhiều như vậy nữa, cậu lấy chìa khóa xe máy của anh trai mình và phi đến biệt thự của P'Pete.

Pete vừa trở về nhà từ cửa hàng hoa nhỏ của mình và đang ngồi xổm trong vườn để ngắm nhìn những cây táo mà cậu và Vegas vừa trồng vào cuối tuần trước.

Cây táo nhỏ đang phát triển rất tốt và Pete lại tưới nước cho nó. Khi cây nho và cọc tre mới của Vegas đến vào cuối tuần này thì họ có thể bắt đầu dựng các giá treo nho.

"Không biết hôm nay mấy giờ Vegas mới trở về. Tao nhớ anh ấy nhiều lắm." Pete cười và nói chuyện với cây táo nhỏ.

Macau vượt rất nhiều đèn đỏ, trong lòng thầm cầu nguyện rằng mình phải đuổi kịp! Bởi vì với khả năng của gia tộc phụ, nếu thực sự bắt đầu tìm kiếm nơi ở của anh trai cậu một cách nghiêm túc thì rất nhanh P'Pete sẽ bị tìm thấy và đưa đi.

Macau biết quá rõ rằng nếu P'Pete bị ba hắn bắt đi...

Không không! Chắc chắn phải đuổi kịp!

Nhưng khi Macau lái xe đến gần căn biệt thự, cậu nhìn thấy vài chiếc xe đã đỗ ở đó.

"Mẹ kiếp! Chỉ còn cách một bước!" Macau chửi bới, vẻ mặt lo lắng.

Cậu nhìn những tên vệ sĩ bắt đầu tiếp cận Pete và Pete thì đang đứng trong vườn, lùi lại với vẻ mặt bối rối.

Pete đang nhìn cây táo của mình thì đột nhiên có vài người mặc áo hoa xông vào.

"Các người là ai?" Pete cảm thấy có điều gì đó không ổn.

"Là mày! Chậc chậc chậc, khuôn mặt thì trắng bệch, hahaha!" Một tên khốn mặt đầy sẹo đùa giỡn.

"Đi thôi! Ông chủ muốn gặp mày!" Một gã hói đầu khác nói rồi chuẩn bị bước tới.

Pete ngay lập tức cảm thấy họ sẽ làm những điều xấu với mình mặc dù họ đang cười.

Bởi vì cậu có thể cảm thấy được một sự bất an nguy hiểm và tiếng cười của họ giống như tiếng của tên giao hàng đã lừa cậu đến tìm Vegas trong khu vực khai thác cũ ở Chumphon.

"Tôi không đi! Tôi sẽ không đi!" Pete trở nên sợ hãi và bắt đầu lùi lại một cách khó chịu.

Macau tự nhủ rằng phải bình tĩnh! Cậu vội vàng nhìn quanh xem có thứ gì dùng được không. lần này có tổng cộng 6 vệ sĩ, nếu bây giờ macau có súng trong tay, cậu nhất định sẽ bắn họ không chút do dự cho dù họ có là vệ sĩ của gia tộc.

Thật tiếc là cậu đã không làm vậy. Macau vội vàng quay lại, đột nhiên cậu nhìn thấy một bình xăng nhỏ bên cạnh một quầy hàng ăn.

Sức mạnh của vụ nổ khá lớn, nhưng cậu không thể ném nó vào vườn vì có thể sẽ khiến P'Pete bị thương.

Vì vậy, Macau ném một xấp tiền cho chủ quầy hàng và yêu cầu ông ta vận chuyển bình xăng đến bên cạnh ngôi nhà tranh.

Bùm!

Một tiếng nổ lớn vang lên ở bức tường phía sau đám vệ sĩ trong vườn. Khói bốc lên ngay lập tức.

"Khụ, khụ, khụ."

Đám vệ sĩ vội vàng ngồi xuống ôm đầu, vừa ho vừa sợ hãi.

Khi khói tan, họ nhanh chonhs đứng dậy và thấy một người đàn ông đang chở Pete trên xe máy và định bỏ chạy.

"Đuổi theo! Mau đuổi theo!"

"Đừng để chúng chạy mất!"

"Lên xe! Lên xe! Đuổi theo!"

Vừa rồi, Macau đã khôn ngoan gỡ biển số xe của anh trai mình, cộng với mũ bảo hiểm nên đám vệ sĩ thậm chí còn không biết đây là thiếu gia Macau của họ.

Macau yêu cầu Pete ôm mình thật chặt. Macau đưa Pete đi vòng quanh Bangkok.

Thật đáng tiếc, nếu đây là trung tâm thành phố sầm uất thì họ chắc chắn sẽ nhanh hơn ô tô. Tuy nhiên, đại học Bangkok nằm ở ngoại ô Bangkok và ở đây không có nhiều xe cộ qua lại.

Vì vậy, lợi thế của một chiếc ô tô nhanh hơn xe máy đã được bộc lộ.

Bộ não của Macau bắt đầu hoạt động hết công xuất. Đây là ngoại thành, xe mấy chắc chắn không nhanh bằng ô tô, cần đi đường nhỏ.

macau rẽ phải avf lái vào một bờ sông, nơi ô tô không thể vào được.

"P'Pete! Ở lại đây! Em sẽ dẫn họ đi!" Macau để Pete ở lại và tiếp tục phóng nhanh.

Những vệ sĩ thấy vậy liền nhanh chóng xuống xe.

Mọi thứ đã thật hoàn hảo nếu không có một tên vệ sĩ vừa bị bỏng ở chân do vụ nổ.

Không may, do chân bị thương nên hắn ta không thể chạy vào con hẻm mà ở lại bên bờ kè.

"Mày! Hóa ra là mày ở đây!" Tên vệ sĩ nhìn thấy Pete liền nhanh chonhs thông báo cho những tên khác quay lại.

"Không, không! Đừng đến đây! Tôi không biết anh!" Pete rất sợ hãi và không ngừng lùi lại...Cuối cùng, cậu rơi xuống sông.

Mấy tên vệ sĩ thấy Pete là một tên ngốc nghếch chắc là bị chết chìm trong nước rồi nên mắng vài câu rồi chuẩn bị rời đi.

Đùng!

Một vài phát súng được bắn ra, một số vệ sĩ thứ gia ngã xuống đất ngay lập tức.

Macau thấy những người đuổi theo mình đột nhiên quay đầu lại, cậu biết rằng P'Pete đã bị phát hiện, vì vậy cậu vội vàng lái xe trở về bờ sông.

Khi Macau đến nơi, cậu thấy tất cả vệ sĩ thứ gia đều bị bắn chết, bên cạnh bờ sông còn có một chiếc giày của P'Pete.

Macau điên cuồng chạy đến bờ sông, nước sống chảy nhanh nhưng không thấy P'Pete đâu cả.

Macau nhanh chóng cởi quần áo, tìm kiếm dưới sông thật lâu nhưng không thấy. Sợ rằng kênh sông của bờ kè này cũng được nối với các kênh sông khác...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net