Chương 24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Một vài vệ sĩ đã báo cáo tình hình cho ông Kan rằng không có ai trong biệt thự cả, chỉ là một căn biệt thự do Vegas mua lại. Về vụ nổ là do hoạt động kinh doanh trái phép của tiêu thương bên cạnh đã khiến bình ga phát nổ.

Con trai cả của gia tộc phụ mua một căn nhà để chơi hoặc là gần trường đại học của em trai thì cũng là chuyện bình thường.

Cái chết của một số vệ sĩ chỉ là một lời cảnh cáo khi để băng nhóm của mình vào địa phận của băng nhóm khác mà không nói lời chào.

Ông Kan không nói được gì, dù sao cầm súng vào địa phận của người khác mà không chào thì quả thật sẽ bị cảnh cáo.

Còn các vật dụng của Vegas hay các thiết bị liên lạc đều không tìm thấy gì cả.

Vì vậy, sau 3 ngày Vegas đã được thả.

"Sau này đừng gây rắc rối cho tao nữa, mày hãy lo liệu mọi việc và hợp đồng đi!" Ông Kan mắng Vegas và rời đi để nhìn đứa con trong bụng của mình. Trong hai ngày qua, người phụ nữ tên Lisa luôn nói rằng cô ta ốm nghén và không được khỏe.

Không cần thấy mặt của ba mình, đây là điều mà Vegas muốn. Hiếm khi nào Vegas lại cảm ơn người tình của ba mình như vậy.

"Anh tra!" 3 ngày qua Macau đã thực sự hiểu được thế nào là lo lắng.

"Suỵt!" Vegas nhắc Macau đừng nói điều gì ở đây.

Giờ thì Vegas đã lấy lại được tự do nên cả hai cùng nhau trở về ngôi biệt thự kia.

Vegas để macau ngồi vào xe> Sau khi xe vừa rời khỏi cửa nhà, Vegas lập tức nói: "Nói cho anh biết tình hình đi! Pete đâu rồi?"

Mắt Macau lập tức đỏ lên: "Anh Pete rơi xuống nước, mấy ngày nay em tìm anh ấy rồi nhưng không thấy."

"Rơi xuống nước?" Vegas không biết tại sao Pete từ biệt thự chạy trốn kiểu gì mà lại rơi xuống sông, hắn vội hỏi: "Nói cho anh biết mọi chuyện! Anh muốn biết tất cả chi tiết! Nhanh lên!"

Vì vậy, Macau cẩn thận nói với Vegas về tình hình ngày hôm đó.

"Thế là Pete đã rơi xuống sông và một vài vệ sĩ đã bị bắn đi em đến đó?" Vegas nghĩ,

"Vâng! Em đã tìm dưới nước rất lâu, nhưng không tìm thấy." Macau chỉ là một đứa trẻ vì vậy cậu không thể nhịn được, cậu lau nước mắt nói: "Em xin lỗi anh, em đã không bảo vệ tốt cho P'Pete."

"Đừng khóc, may là Pete đến từ Chumphon. Ở đó ai cũng biết bơi." Vegas đậu xe bên cạnh biệt thự nhỏ của họ và ôm Macau thật chặt.

Vegas xuống xe nhìn tình cảnh thê thảm trong vườn, bức tường bên hông vườn đã bị sập hoàn toàn.

"Anh trai?" Macau không biết tại sao anh trai mình lại bình tĩnh như vậy, không khỏi buồn bực. Cho dù P'Pete có biết bơi thì cũng đã 3 ngày rồi không có tin tức gì.

Vegas ngồi xổm xuống nhìn cây táo nhỏ bị ngã xuống. May mà nó không gãy, chắc là còn sống nếu không Pete sẽ buồn lắm.

"Anh!?"

Vegas nâng cây táo nhỏ lên...

"Anh! Sao anh lại bình tĩnh như vậy? Em sắp chết rồi!!!" Macau tức giận gầm lên, cậu chẳng bao giờ dám nói với anh mình như vậy.

"Vào nhà nói chuyện đi." Vegas sờ đầu Macau. Macau nhận ra tay anh mình đang run, hóa ra anh ấy không bình tĩnh như vẻ bề ngoài.

"Anh cần nhanh chóng làm một việc." Vegas rất nghiêm túc ngồi xuống bàn.

"Gì vậy?" Macau lo lắng hỏi.

"Anh cần em thông qua bác sĩ Top hỏi anh ta về việc hợp tác nuôi hoa lần trước với gia tộc chính như thế nào." Vegas nhìn Macau và nói.

"cái gì? Nuôi hoa? Gia tộc chính?" Macau thực sự là sửng sốt, "ANh! Anh còn suy nghĩ chuyện làm ăn? Anh không phải nên lo lắng cho sự sống chết của P'Pete sao?"

"Nghe anh nói đã nào." Đôi mắt của Vegas đỏ như máu và giọng nói của hắn bắt đầu run rẩy.

"Anh đã lên kế hoạch từ lâu. Nếu một ngày nào đó ba làm điều gì xấu với Pete thì sao? Vì vậy, anh đã chuẩn bị trước rồi." Vegas lấy ra một món đồ chơi nhỏ bé và khó hiểu.

"Có một nút nhỏ trên đó, nếu ấn vào đó thì 5' sau một email sẽ được gửi đến Kinn và Porsche. Anh có nhắc đến mình và Pete ở trong đó." Vegas đứng dậy và nhìn vào cái hố lớn ở bên ngoài khu vườn.

"Anh đã chuẩn bị mọi thứ để bảo vệ Pete. Anh không tin tưởng bất kỳ vệ sĩ nào trong gia tộc phụ cả. Mặc dù anh thật sự ghét Kinn, nhưng anh ta là người duy nhất sẽ không bị ba tìm thấy. Kinn có thể dễ dàng cứ Pete." Vegas thở dài, "Anh đã đưa cho anh ta một vài thông tin làm ăn của gia tộc phụ để đổi lấy điều này."

"Anh sợ em đến muộn hoặc cuối cùng Kinn không tin, nên anh đã phải ra điều kiện gấp đôi. Dù sao thì danh tiếng của anh cũng quá tệ, họ nghi ngờ cũng là chuyện bình thường. Nhưng anh cũng gửi nó cho Porsche, cậu ta là một người tốt bụng và chắc chắn sẽ thuyết phục được Kinn. Để anh nói thật nhé." Vegas quay lại nhìn em trai nói, " Anh đoán em sẽ không nhanh bằng vệ sĩ nhưng việc em cố gắng cứu Pete chắc chắn sẽ gây ấn tượng với Porsche và cậu ta có thể thuyết phục được Kinn rằng lần này không phải là một cái bẫy mà thật sự là một lời kêu cứu."

"Vì vậy bây giờ anh cần xác nhận tình hình của Pete với Kinn. cách an toàn nhất là thông qua bác sĩ gia đình, người dễ bị bỏ qua nhất. Bây giờ tất cả những gì anh có thể làm là hy vọng rằng Kinn thực sự bảo vệ Pete." Vegas chôn mặt trong hai lòng bàn tay.

"Anh, đừng lo lắng, em sẽ đến gặp bác sĩ Top ngay!" Macau nhìn dáng vẻ của anh trai mình mà rất đau khổ. Hóa ra anh trai cậu nghĩ cho Pete nhiều như vậy, thậm chí còn cúi mặt cầu xin người mà mình ghét nhất.

Macau đến bệnh viện tìm bác sĩ Top và Vegas đang ngồi trên bàn ăn trong biệt thự nhỏ của họ để chờ đợi tin tức cuối cùng.

Căn biệt thự vốn rộn rã tiếng cười nói thật ấm cúng, nhưng giờ lạnh lạnh lẽo lạ thường. Hóa ra căn nhà trở nên như vậy là vì sự tồn tại của Pete.

Vegas giữ chặt điện thoại. Biết rằng nếu điều đó thực sự xảy ra với Pete, sợi dây xích cuối cùng giữ con quỷ sẽ không còn nữa.

Vegas cmar thấy thời gian chưa bao giờ dài đến thế và Vegas chỉ có thể giữ được sự tỉnh táo bằng cách nhìn chằm chằm vào kim trên đồng hồ ở bức tường đối diện.

Một giây...

hai guây...

ba giây...

Tinh tinh...

Vegas nhìn vào chiếc ddienj thoại đang đổ chuông. Là Macau gọi, ngón tay của Vegas đống cứng lại và hắn không dmas nhấc nó lên.

Vegas hít thở sâu vài cái...

"Nói!"

"Anh ơi! P'Kinn nói bọn họ đã cứu P'Pete rồi! Thật tuyệt vời!" Đôi mắt của Macau sưng lên vì khóc.

"Hahahah..." Vegas cười lớn.

Trái tim của Vegas như về lại chỗ cũ. Mặc dù hắn ghét Kinn gần chết nhưng độ tin cậy của Kinn vẫn rất cao.

Có vẻ như Chúa đã phù hộ Pete của hắn không sao cả.

"Huhuhu làm em khóc như một thằng ngốc ấy." Macau khóc lóc than thở với anh trai mình.

"Thật tuyệt! Em rất hạnh phúc! Tuyệt vời!" Macau lại bắt đầu khóc vì sung sướng.

Vì vậy, chiều nay, khi Macau xuất hiện, khuôn mặt của cậu sưng hết cả lên vì khóc.

Mọi người đều cho rằng Macau đến bệnh viện vì bị ong đốt.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net