Chương 27

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Vegas cuối cùng cũng đứa Pete về lại căn biệt thự nhỏ của họ sau vài ngày xa cách.

Hố lớn nhỏ trong vườn đều đã được lấp lại và trồng cổ.

Cây táo nhỏ bé đã được Vegas tự tay trồng lại. Tuy trông hơi rũ xuống nhưng nó vẫn đang cố gắng phát triển.

"Ơ? Cây táo bị làm sao vậy?" Pete nhìn cây táo.

"Ờm..." Vegas tự nghĩ, mình đã trồng lại rồi, làm sao Pete biết được?

"Hướng của cây táo anh trồng khác với hướng của em." Pete mỉm cười.

Vegas:....

"Anh Pete!!!" Một bóng người bay tới. Macau chạy vụt đến ôm lấy Pete.

"May quá anh không sao! Em vui lắm! Em tìm ở sông hoài mà không thấy anh!"

"Không sao. anh không sao, đừng khóc!" Pete ôm Macau cười an ủi.

"Được rồi, đừng khóc, không sao đâu." Vegas cũng ôm lấy họ.

Cả ba cùng bước vào nhà, căn biệt thự vốn lạnh lẽo bao ngày qua bỗng trở nên ấm áp.

"Nói cho em biết ở chính gia như thế nào? Không ai bắt nạt anh đúng không?" Macau ngồi trên ghế sòa trò chuyện với pete, người đã lâu không gặp.

"Tất cả đều rất tốt. Anh ăn, ngủ, chơi game và xem các chương trình truyền hình mỗi ngày..."

Vegas mỉm cười nhìn người yêu và em trai đang trò chuyện với nhau rồi bắt đầu dọn dẹp vệ sinh nhà cửa. Thực ra có thể thuê giúp việc nhưng Vegas không thích người ngoài vào nhà mình.

"Bọn họ đối xử tốt với anh là được." Macau gật gật đầu, "Anh không biết đâu, lúc đó em sợ muốn chết luôn."

"Không sao đâu, anh bơi rất giỏi và mọi người cũng tốt nữa, đặc biệt là Tankul. Chúng ta sẽ cùng nhau trở về Chumphon." Pete nói với một nụ cười.

"Cái gì cơ?"

Macau ngạc nhiên nhìn anh trai mình. Vegas nở một nụ cười gượng gạo.

"Ừ đúng rồi đi cùng nhau! Em cũng muốn đi chứ? Phong cảnh ở Chumphon đẹp lắm, bầu trời xanh hơn ở Bangkok, mặt trăng sẽ phản chiếu trên biển vào ban đêm." Pete nắm lấy tay Macau vui vẻ nói.

"Đương nhiên phải đi rồi. Em không muốn Tankul bắt nạt hay quấy rầy anh." Macau cho rằng Tankul sẽ không đi ra ngoài chứ.

Trên thực tế, do bị bắt cóc khi còn nhỏ nên Tankul vẫn chưa dám ra ngoài.

Nhưng anh ta đặc biệt muốn đến quê nhà của Pete nên đã kép cả Pol và Arm đi cùng.

Nhưng sợ Pol và Arm không thể chiến đấu vì vậy anh ta đã kéo Porsche đi theo nữa.

Porsche muốn rời Bangkok đến Chumphon, Kinn có thể không đi cùng sao?

Cuối cùng, đội hình hai người do Vegas lên kế hoạch đã biến thành tám người.

Vegas đứng đó vào ngày khỏi hành, nhìn nhóm người phía sau Pete với vẻ mặt nhăn nhó.

"Tại sao anh lại ở trong xe của chúng tôi!!!" Macau hét vào Tankul, người đã lên xe của họ.

"Tao sẽ để mắt đến mày! Đừng hòng bắt nạt Pete." Macau quát to hơn cả Macau.

Kinn Porsche, Arm và Pol lái một chiếc xe khác và đi theo họ.

Họ đến bến tàu sau đó đi thuyền đến Chumphon.

Vegas🙃

Mọi người lên thuyền và cuối cùng cũng đến được Chumphon trong ánh nawgs hoàng hôn. Khuôn mặt say sóng của Pol tái xanh, người đàn ông to cao m9 giờ đang lảo đảo.

"Chúa ơi! Đó là gì vậy?" Macau mở to mắt, nhìn bến tàu với vẻ không thể tin được.

Nhưng người khác cũng đứng lên xem.

Một biểu ngữ khổng lồ dài hai mấy được dựng ở trước bến tàu với nội dung:

"CHÀO MỪNG CẬU TANKUL NỔI TIẾNG, ĐẸP TRAI, GIÀU CÓ NHẤT ĐẾN ĐẢO CHUMPHON. NGƯỜI DÂN TRÊN ĐẢO LUÔN CHÀO ĐÓN CẬU!"

Hàng chục người đứng dưới biểu ngữ khổng lồ, tay cầm hoa và phất cờ.

"Tao đã thuê những homestay tốt nhất và đắt nhất trên đảo, thậm chí còn làm biểu ngữ hoành tráng luôn. Tuyệt không?' Tankul đứng trên mũi thuyền trong tư thế đẹp trai và thưởng thức cảnh tượng đóng tiếp của người dân với mình.

Mọi người phía sau đều im lặng.

Pete đứng phía sau, im lặng lấy tay che mặt...

Ừm...hơi xấu hổ.

Team building trên đảo của gia đình Theerapanyakul đã chính thức bắt đầu!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net