Chương 33

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Đây là gì vậy?' Pete trở về biệt thự từ Chumphon và nhìn vào một thùng hàng siêu lớn trong khu vườn nhà họ.

"Giá đỡ cho giàn nho đấy." Vegas ra hiệu cho Macau cùng hắn mở gói hàng ra và lấy hết các đồ bên trong ra.

"Mấy cây tre này nhìn đẹp hơn so với mấy cành gỗ trong vườn của bà nhiều." Pete nhặt một cây tre lên và nói.

"Chỉ cần em thích là được, những thứ này được vận chuyển từ Trung QUốc về nên chất lượng rất tốt." Vegas gõ gõ vào cây tre.

"Nào, bắt đầu thôi!" Vegas cầm lấy đồ dùng và lấy bản thiết kế xem xét.

"Bản thiết kế? Có có cả bản thiết kế luôn ạ?" Pete ngạc nhiên.

"Tất nhiên! Anh đã nghiêm túc vẽ nó đấy." Vegas tự hào nói.

"Vegas, anh tuyệt quá, em không biết trồng nho thôi mà phức tạp đến vậy đấy." Pete ngưỡng mộ Vegas. Vegas của cậu thật thông minh.

"Bỏ cây tre xuống đi, em chỉ cần ngồi trên ghế trong vườn và xem phim hoạt hình thôi." Vegas chỉ vào chiếc ghế bập bênh mà hắn mua cho Pete cùng với đồ ăn nhẹ và máy tính bảng mà hắn đã chuẩn bị.

"Uh...anh đâu thể làm điều đó một mình, em cũng muốn giúp." Pete nói.

"Macau ở đây rồi, em không cần phải làm gì đâu." Vegas cầm lấy thanh tre trong tay Pete rồi đánh vào mông Macau, "Mau lên."

"Được rồi anh, bắt đầu thôi!" Macau vừa nói vừa cười.

Vì vậy, hai anh em bắt đầu dựng một giàn nho còn Pete thì ngồi trên chiếc ghế của mình và quan sát hai người kia làm việc.

"Ở đây gần chút nữa đi, thêm 1cm nữa thôi!"

"Được chưa vậy?"

"Em học vật lý với toán học kiểu gì vậy? Có vậy cũng không làm được."

"Em sai rồi😭"

"Chỗ này!!!!"

"Anh à chúng ta chỉ đang dựng giàn nho thôi chứ không phải chế tạo máy bay đâu."

"Nói lại lần nữa xem."

"Được rồi! Em sửa lại rồi."

Pete ngồi đó không thể ngừng cười.

Cậu cảm thấy xem hai người cãi nhau vui hơn xem hoạt hình nhiều.

"Em ngu à? Cái nút thắt kiểu gì đây? Em đã học cách sống sót trên đảo hoang chưa? Để anh đưa em đến trại huấn luyện vệ sĩ tập lại được không?"

"Xin lỗi anh. Em sai rồi huhuhu!"

"Hahahaha..." Pete cười ngặt nghẽo trên ghế.

"Có vui không?" Vegas hỏi Pete đang ngồi trên ghế cười.

"Xem hai người vui hơn xem SpongeBob nhiều." Pete cười đến đau bụng.

"Ai muốn so sánh với khối bọt biển đó chứ." Vegas bất lực xóa trán.

"Hai người thật tuyệt vời." Pete đứng dậy, đi tới phía hai người.

"Dây của anh khá chắc đấy!" Pete nói, nhìn vào những sợi dây mà cậu không biết làm thế nào.

"Dùng để trói người được đấy." Vegas dùng nó trói Pete để chứng minh.

Pete😳

"Em có muốn anh cởi trói cho em không?" Vegas nghiêng người và nhếch mép cười.

"Có..." Pete đỏ măt, Vegas ở quá gần cậu.

"Ờ...ờ...bạn em bị rơi xuống hồ bơi rồi! Em phải đến cứu nó đây, chắc tối em cũng không về đâu, tạm biệt hai anh!" Thấy bầu không khí bắt đầu thay đổi, Macau nhanh chóng chạy trốn.

Vegas thấy Macau đã biến mất, liền vây Pete trong vòng tay của mình.

"Muốn cởi trói sao? Vậy thì em phải nói gì đi chứ."

"Thế anh muốn gì?" Pete tránh Vegas, cổ cậu hơi ngứa vì hơi thở của hắn.

"Em thấy thế nào?" Vegas chỉ lên mặt mình.

Pete nghiêng người hôn lên chỗ hắn chỉ.

"Bên này nữa." vegas lại chỉ sang bên kia.

Pete lại hôn lên một lần nữa.

"Dễ thương quá! Pete của anh dễ thương thật!" Vegas cũng hôn lại Pete đến khi thiếu oxy mới thôi.

"Nào, cởi như này này." Vegas chỉ cho Pete cách tháo sợi dây ra.

"Hiểu chưa?" Vegas hỏi, hắn không buộc quá chặt nên tay Pete cũng không bị đỏ.

"Ừm...chưa." Pete nhìn sợi dây.

"Không sao, anh hướng dẫn lần nữa nhé." Vegas trói tay Pete lại sau đó kiên nhẫn dạy cậu.

Dạy đi dạy lại...

"Thử lại!" Vegas bảo Pete.

"Vegas, em ngốc quá, đừng giận, em đã học chăm chỉ rồi mà." Pete vẫn không mở được nút thắt.

"Không sao đâu, anh sẽ dạy lại em." Vegas xoa đầu Pete nói.

"Nhìn này, em cởi được rồi." Cuối cùng thì Pete cũng học được cách tự cởi trói.

"Thông minh lắm!" Vegas mỉm cười và chạm vào đầu Pete. Hắn phải dạy Pete một số kỹ năng cơ bản để tồn tại.

"Em đâu có thông minh, mãi em mới mới học được mà." Pete😔

"Em thông minh mà, em đã học được rồi đó thôi." Vegas hôn Pete, "Để thưởng cho biểu hiện của em thì anh sẽ làm cơm cà ri cho em."

"Yeahhh! Em muốn ăn!" Pete vui vẻ đứng lên.

"Và món salad mà em bảo muốn ăn ở Chumphon ấy, hom nay anh cũng sẽ làm cho em." Vegas cưng chiều nói.

"Wow! Em yêu anh nhất!" Pete nhảy lên hạnh phúc và ôm Vegas.

Tối đến, Pete vừa nằm trên giường thì vegas trói tay cậu từ phía sau.

Pete😳

"Em mới học được cách cởi nút thắt ở phía trước thôi. Nhưng em cũng cần biết cánh cởi nút thắt nếu tay em bị trói ở phía sau nữa." vegas ôm lấy Pete từ phía sau.

"Nhưng em đâu có biết đâu..." pete nhẹ nhàng nói.

"Không sao đâu, anh sẽ dạy em..." Vegas nhếch mép và đè lên người Pete.

"Vegas! Anh!"

"Anh muốn thu một ít học phí."

"Vegas....."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net