25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Ưm... a... ưmm.. khó chịu a..."

Hoàng Cảnh Du ôm Ngụy Châu chật vật đi nhanh ra xe một cách khó khăn... vừa mới lên xe anh liền quát lên
" lái xe về nhà..nhanh nhất có thể cho tôi."

" vâng cậu chủ."- tài xế lúc thấy Hoàng Cảnh Du ôm cậu chủ nhỏ vặn vẹo mặt đỏ ửng ra xe..làm trong nghề cùng ông chủ lớn riết cũng biết cậu nhỏ kia là đang có vấn đề gì.. chậc chậc cậu ấy chỉ mới hơn hai mươi tuổi ai lại ác thế kia... mà nhìn lại mặt cậu chủ nhà mình cũng thật lạ nha... người bị bỏ thuốc đâu phải cậu ấy mà sao cậu chủ mặt cũng đỏ lên hết thế kia... đang suy nghĩ thì bị tiếng nói nhỏ mị hoặc đánh tan

" ưm... hai...anh..hai.. em ... em thấy rất nóng.. ư .. cởi...cởi áo... ưm...a .."

Hoàng Cảnh Du cuối đầu xuống vừa vặn thấy Hứa Ngụy Châu cậu đang đưa tay cởi cúc áo liền đưa tay ngăn cản..dùng giọng điệu ôn nhu nhất có thể
" Châu Châu..ngoan nào.. về nhà hẳn cởi được không.. chúng ta sắp về đến rồi.. ngoan..."

"ưm......em ...nóng...khó...chịu...em rất nóng... ..ưnm... .."

Hoàng Cảnh Du cảm thấy con mèo nhỏ trong ngực bắt đầu mất kiểm soát với bản thân ...cậu liên tục cởi quần tới áo ... còn sờ tới sờ lui trên ngực anh nữa.. khó chịu trong người anh càng ngày càng tăng lên liền ngẩng đầu lên nhìn tài xế phía trước
" mở màn ngăn mau lên còn có đi nhanh một chút."

Tài xế giật mình bấm nút cho cái màn đen trên xe ngăn cách ghế lái với ghế sau xuống sau lại rùng mình một cái... tình cảnh lúc nãy thật muốn hại chết ông mà.. tốc độ như thế này mà còn bảo chậm....
Hoàng Cảnh Du sau khi màn đang được từ từ kéo xuống lòng yên tâm liền cởi cúc áo cậu ra tuy vậy nhưng cũng không hẳn là cởi ra hoàn toàn sau đó anh bắt lấy môi cậu hôn xuống dùng đầu lưỡi của mình len lỏi tách hàm chui thẳng vào trong... lần này do cậu có chất kích thích nên đáp trả anh rất nhiệt tình cũng rất vụng về

" ưm....m..a. ư... ưm..a....ưmm...ha..ư. khó...chịu....em .muốn.......ha.. a...ưm.. ưm...a...em ...muốn..."

Hoàng Cảnh Du nâng gáy để nụ hôn thêm sâu tay kia vẫn không ngừng ôm eo cậu sờ loạn..... chẳng mấy chốc chiếc xe đã về tới biệt thự... vừa tới nơi anh liền dứt liếm môi cậu rời đi.. Hứa Ngụy Châu cảm thấy chưa đủ... vừa nãy rất dễ chịu nha.. sao anh hai lại bỏ mặc cậu nữa rồi..

" anh... "- cậu ngồi trong xe nhìn anh đi ra khỏi xe với ánh mắt ngập nước và tràn đầy dục tính...

Hoàng Cảnh Du thoáng quay vào thấy bên trong không ánh đèn biết mọi người đều đi ngủ cả mới yên tâm thờ đầu vào ôm cậu kiểu dáng công chúa hiên ngang đi vào lên thẳng tầng hai.. tất nhiên là vào phòng anh.. Đặt Hứa Ngụy Châu khuôn mặt đỏ ửng lên giường... bên ánh đèn yếu ớt nhìn cậu lúc này thật diễm lệ... Hứa Ngụy Châu cong người giãy giụa khó chịu đưa ánh mắt cầu cứu sang cho người đang đứng đó..
" anh...Châu Châu khó chịu... ư... khó chịu lắm... giúp Châu Châu... ưm.."

Hoàng Cảnh Du nghe xong anh đưa tay nớt lỏng cà vạt tháo ra sau đó tới áo sơ mi.. đổ ập xuống người cậu vuốt ve làn da trơn nhẵn mịn màn kia trầm giọng lên tiếng

" tại sao lại không nghe lời tôi.. "

" em nghe mà...ưm... ư.."

" nghe mà lại nhận rượu tên đó uống?"

" anh ấy là người quen..ưm..a..quen..... ưm...anh hai .."

Hoàng Cảnh Du nghe xong liền cuối đầu xuống hôn lên đôi môi sưng đỏ do chính anh chà đạp lúc nãy.. làm nó đỏ lại càng thêm đỏ.. tay không yên phận luồn ra sau kéo áo ra khỏi người cậu cả quần lẫn áo.. trên người Hứa Ngụy Châu lúc này chỉ còn mỗi cái quần nhỏ... nhìn gương mặt xấu hổ của cậu lúc này càng làm cơn lửa tình dục của anh thêm nóng...

" lần sau phải nghe lời tôi rõ chưa?"- mỗi câu nói anh liền liếm tai cậu nhẹ nhàng... làm Ngụy Châu cong người khó khăn vặn vẹo

" ưm......"

" phải ở cạnh tôi không được vì bất cứ lý do gì mà rời đi"

" ưm.. a...em biết..."

Hoàng Cảnh Du hài lòng hôn lên chóp mũi cậu lại hôn lên môi hôn dần xuống yết hầu cắn nhẹ một cái... lưu lại ấn kí đỏ sậm mới hài lòng hôn xuống xương quai xanh khiêu gợi kia.. hôn chán rồi anh lại di chuyển đến trước hai điểm đỏ nhỏ như hai hạt đậu trước ngực... đưa tay miết nhẹ một cái làm cả người cậu run lên... bật rên những tiếng mị hoặc... Hoàng Cảnh Du ngước nhìn cậu một chút sau đó cuối đầu ngậm một bên nhiệt tình liếm mút một bên mân mê...miết đến khi nó sưng lên mới thôi.. dời khỏi đó anh hôn dần xuống bụng cậu đánh vòng ngay eo tới bụng sau cùng là đến cái nơi đã dựng thành lều đang bị giam cầm trong lớp quần khó chịu kia..

Hoàng Cảnh Du liếm mút vật nhỏ của cậu cách một lớp quần nhỏ làm ướt một mảng lớn... Hứa Ngụy Châu vì thoải mái mà liên tục ưỡng người lên muốn anh làm nhiều hơn nữa.. Hoàng Cảnh Du đưa tay cởi chiếc quần cuối cùng ra.. sau đó tiếp theo anh liền cởi hết đồ trên người mình..hai thân thể trần truồng quấn lấy nhau. Anh cuối đầu nhìn vật nhỏ trong tay mình nhờ bàn tay điêu luyện của mình mà dần lớn lên..còn rỉ nước . Không bao lâu dưới sự chăm sóc của anh cậu liền bắn ra.. nhìn Hứa Ngụy Châu chật vật nằm thở dốc một cách khó khăn nơi khóe mắt còn động lại vài giọt nước liền tiến người hôn lên khóe mắt cậu tay thì vòng qua phía sau không ngừng nhào nặn hai phiến mông căn mịn.. nói bằng giọng khàn đục
" Châu Châu ..cho anh... cho anh hai .."

Hứa Ngụy Châu liên tục thở dốc.. giờ đây cậu rất khó chịu dù là bắn ra nhưng vẫn là thấy không đủ...

" ưm.. anh hai.. khó chịu... nóng..."

Hoàng Cảnh Du như hiểu ý..liền hôn nhẹ lên môi cậu
" anh hai giúp em.."

Nói xong liền với tay lên tủ đầu giường lấy chai thuốc bôi trơn.. đổ ra lòng bàn tay mà lòng thầm cười không ngờ mình cũng có lúc cần đến thứ này...tính ra phải cảm ơn đối tác làm ăn của anh lần đó... Hoàng Cảnh Du xoa cái động nhỏ của cậu sau đó đưa một ngón tay luồn vào.. Hứa Ngụy Châu cảm thấy cửa sau mình bị vật lạ tiến vào khó chịu vặn vẹo.. rên la

" ư..a...đau.... ưmm....Anh hai ..."

Hoàng Cảnh Du hôn lên môi cậu để cậu thôi không để ý phía sau nữa... tay thì vẫn luôn hoạt động chẳng mấy chốc cả ba ngón đều tiến vào không ngừng khuấy đảo..

Hứa Ngụy Châu mở miệng thở dốc không ngừng..lúc anh rút tay ra liền có cảm giác trống vắng đến kì lạ liền giương đôi mắt mèo con nhìn anh

" anh hai.."

Hoàng Cảnh Du không nói gì chỉ cầm lấy vật của mình đặt ngay cửa huyệt nhấp một cái tiến thẳng vào... Ngụy Châu bị ăn đau liền co rút..khiến anh chỉ vào được một nửa. Hoàng Cảnh Du vỗ mông cậu
" mau thả lỏng.. một chút sẽ hết đau... em mau thả lỏng đi.

Hứa Ngụy Châu nghe lời anh từ từ.... buông lỏng một chút nhưng cảm giác đau đớn vẫn còn len lỏi đâu đó... không lâu sau cậu liền bắn tất cả vào tay anh.. mà anh thì lại bắn tất cả luồn dịch ấm nóng vào tận nơi sâu nhất của cậu..

" Ưm...anh đừng động chỗ đó...ưm.."

" chỗ này sao.. " - vừa hỏi anh vừa thúc mạnh vào.

" a.....ư...mmm.."

Hoàng Cảnh Du liên tục đẩy thắt lưng thúc mạnh vào trong.. không biết cuộc va chạm này bắt đầu lúc nào và xảy ra mấy tiếng đồng hồ nhưng lúc anh rút ra cậu đã ngủ mất.. Hoàng Cảnh Du nhẹ nhàng ôm cậu vào nhà tắm.. tẩy rửa thân thể cho cả hai lau khô rồi ôm trở lại giường nhìn vết máu loang lổ trên tấm gra... anh biết đây là lần đầu của cậu.. cư nhiên lần đầu của cậu đã được anh lấy đi.. hài lòng đặt nhẹ cậu lên sofa trong phòng sau đó nhanh nhẹn thay hết gra giường cẩn thận ôm cậu lại để nhẹ lên giường sau đó anh cũng leo lên kéo chăn cho cả hai ôm cậu chìm vào giấc ngủ.. một giấc ngủ đúng nghĩa. .mọi khuất mắc của anh đều đã được gỡ bỏ.

__Anniel__
....18.05.08....

Tôi vẫn không khá lên chút nào.. đã bảo sẽ cho fic này hoàn trước nên tôi mới ráng viết.. chap dài nhất từ trước đến giờ.
Chap này có thể sẽ làm mọi người hơi thất vọng ... nhưng mà biết làm thế nào đã hứa là mỗi ngày sẽ nhưng mấy bữa nay lại ốm... viết nó trong tình trạng khó chịu... mong mọi người đón nhận.. có gì sai sót cứ báo...tôi sẽ xem và chỉnh sửa sau nha.. cảm ơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net