Chap.22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

...

.

Đúng là trời không phụ lòng anh mà nhưng lần này làm hơi lố rồi mặc dù anh thích hắn lắm nhưng đâu cần phải như thế bây giờ lại còn ngồi trên đùi nữa chứ..., "cho em đi ra" đi ra cho người ta đi ra, anh giãy giụa kịch liệt nhưng chả có ít hắn vẫn càng ngày càng chặt hơn thôi "thôi để anh ôm em một chút nữa" ôm gì mà ôm, thích ăn đấm không anh có vẻ cục xúc quá nhưng mà vẫn vậy hắn chả buôn anh ra "sụyt im lặng nào" im lặng thì im lặng nhưng anh vẫn la.

.

"Thầy!!" thầy thầy thầy thầy suốt ngày nhưng bây giờ cậu đang ở nhà mà thầy đâu ra "thầy đâu" giọng nói thắc mắc là của cha cậu thầy đâu bây giờ cậu mới nhận ra là mình kêu nhầm "dạ dạ hong có con quen miệng" ờ thì quen miệng thật lúc nào chả kêu

/Thầy/  mệt thật lúc nào cũng kêu mà riết anh bị quen miệng kêu cha bằng thầy luôn hay chứ. "Trời chắc mệt với con quá Big à" mệt thật đó cha cậu mệt thật đó nha cứ suốt ngày bám đuôi thầy mà thôi, "nhưng mà hôm nay thầy không tới dạy ạ" lại nữa kêu riếc mà cha cậu biết sẽ nói gì tiếp theo nhưng thôi kệ "sao cha biết được thầy của con hôm nay đi chơi với ai ấy" ơ sao lại du quang cho thầy vậy nè

/Ting Ting/

Tiếng bấm chuông cửa làm hai người giật mình nhưng xem ra là ai đã "A thầy" cậu bây lên người hắn "có cha em ở đay đấy cư xử đàng hoàng vào" ơ bữa trước mới...à thôi đi "vâng" cậu lủi thủi đi vào nhà bây giờ cha cậu đã được yên ổn rồi vô cùng mừng khi thấy hắn đến nếu không đến ông phải làm sao bắt hắn phải đến "chào" một tiếng chào từ hắn ông chỉ gật đầu và nói thỏ thẻ với hắn "làm ơn thầy dẫn nó lên phòng đi" dẫn lên phòng đi cứ nhảm nhảm quài mệt lắm "em ấy làm gì thầy không vui à" ờ vì hắn đấy cứ bảo miết kêu miết ai mà chịu nổi ông không nổi gì thêm đẩy hắn vào rồi cho hai người thẳng tiến vào phòng cho ông yên tĩnh "haizz cuối cùng cũng được yên cái thân rồi" thở ngang thở dọc vì quá mệt vì thằng con của mình rồi, bây giờ ông muốn bán luôn cho hắn đi thì khỏe biết bao...

End
He nói chơi thôi muốn có H+ hả chap sao đi tui làm biến rồi đọc truyện vui vẻ
Goodbye!!!!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net