CHƯƠNG 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương này do bạn #Vuy_Tây yêu dấu giúp đỡ. Cảm ơn nhiều ~

Phác Xán Liệt đưa mắt nhìn con người đang chuẩn bị dời đi, khóe mắt hiện lên ý cười. Nếu anh dễ bị đánh gục như vậy thì đâu còn có thể sống đến bây giờ, bao nhiêu kẻ thù ngoài kia có lẽ đã giết chết anh lâu rồi, chỉ là anh đang cần nghỉ ngơi dưỡng sức một chút, vì người này thực khó đối phó. *Tiếng dây trói đứt* Phác Xán Liệt bật dậy lao về phía BaekHyun, dùng lực lôi ngược cậu hướng giường mà đi tới. BaekHyun ngã vật xuống giường, chưa kịp phản ứng thì cảm giác được kim tiêm đang được chọc vào cánh tay cậu, nhói lên một cơn đau nhẹ. Cơ thể dần dần mất đi sức lực, mệt mỏi nhanh chóng ùa đến.

- Phác Xán Liệt, cậu đã tiêm cái gì vào người tôi.? BaekHyun gắng gượng mở miệng nói chuyện.

Quần áo trên người bị Phác Xán Liệt thô bạo xé rách, quần áo xug quanh tứ tung, hắn nhếch môi cười lạnh:

- Không những gương mặt xinh đẹp, ngay cả cơ thể cậu không ngờ cũng đẹp như vậy. Vậy rất dễ khiến người ta động tình nha. Khắp người một mảnh lạnh lẽo khiến cậu không khỏi rùng mình.

- Sợ sao?. Lời còn chưa dứt, dục vọng cương cứng nóng rực đã đặt lên huyệt khẩu, chỉ trong nháy mắt liền xuyên thẳng vào cơ thể bên dưới.

- A. Khắp người một mảnh lạnh lẽo khiến cậu không khỏi rùng mình.

- Sao không kêu tiếp? Ghé xuống thì thầm bên tai hỏi. Byun BaekHyun không dám trả lời, chỉ sợ vừa hé miệng ra sẽ khiến thanh âm rên rỉ thoát khỏi cổ họng, cậu chỉ có thể bất lực nằm dưới thân thể nặng trịch của BaekHyun.

Phác Xán Liệt cũng không hỏi lại, hai tay giữ chặt lấy hông cậu mạnh mẽ tiến vào, mật đạo chật hẹp vừa mới khép lại lần nữa bị xé toạc ra, hậu huyệt khô khốc cố gắng nuốt lấy côn thịt to lớn kinh người.

- Mau kêu lên... Nhẹ nhàng nói khẽ một câu, sau đó thô bạo dùng sức mạnh mẽ đỉnh đến nơi sâu nhất mà va chạm.

Byun BaekHyun đem mặt vùi vào trong nệm, thân thể đau đớn run rẩy nhưng vẫn cắn chặt môi không kêu một lời. Anh duỗi tay nắm lấy tóc cậu giật ngược lên, không cho phép kẻ này trốn tránh. Thật hình cường tráng đè nặng bên trên khiến cậu ngay cả hít thở cũng trở nên khó khăn vô cùng, tóc bị nắm chặt lôi kéo, tiếng nước *** mỹ liên tục truyền đến, mỗi lần tiến vào cơ thể đều mang đến cảm giác buồn nôn cùng thống khổ. Tốc độ ma sát kịch liệt khiến cho tràng bích nóng như thiêu đốt. Cả người lắc lư lên xuống không khác nào chiếc thuyền nhỏ vô lực lạc trong giông bão.

- Bác sĩ Biện, cảm giác trên giường tuyệt lắm phải không?

Phác Xán Liệt vừa gấp gáp chuyển động còn không quên buông lời nhục nhã. Người nằm bên dưới từ lâu đã vô lực trả lời, chỉ có thể để mặc cho người khác giễu cợt.

Bàn tay giữ chặt tóc cậu đột nhiên buông ra, mò xuống phía dưới nắm lấy côn thịt mềm nhũn đùa bỡn.

- Bác sĩ Biện, không phải là cậu bị bất lực đấy chứ? Tiếng cười nhạo khinh miệt vang lên.

Cậu không rảnh nghĩ đến lời chế nhạo đó, cả người như muốn xé làm hai, phải dùng toàn bộ sức lực mới khống chế nổi tiếng kêu thảm thiết không thoát ra ngoài. Anh ta đột nhiên dùng sức xoa nắn hạ thân cậu, đau đớn bất chợt khiến khung cảnh trước mắt tối sầm lại, cả cơ thể bắt đầu căng cứng. Phác Xán Liệt sung sướng rên rỉ đẩy nhanh tốc độ trìu sáp rồi thỏa mãn phóng thích trong cơ thể Byun BaekHyun. Nhận thấy cự vật còn hơi cương cứng đang rút ra ngoài, một lượng chất lỏng nhớp nháp nhanh chóng tràn ra, cơ thể lại bị lật mạnh về phía trước đối diện với anh. Suy yếu mở ra hai mắt, Phác Xán Liệt đang ở ngay phía trên cậu, nước da màu mật ong xinh đẹp thấm đẫm mồ hôi, ánh đèn thủy tinh nhẹ nhàng chiếu xuống cơ thể tinh xảo. Đường nét tráng kiện nhưng không hề hung dữ... Cậu nhắm mắt lại, tựa đầu dời sang hướng khác. Anh ta trầm thấp cười:

- Công phu của Bác sĩ Biện quả thật rất mê người, khó trách đàn em dưới tay tôi lại nhớ mãi không quên như vậy...... Chỉ là chính cậu lại không có chút hứng thú nào, nửa điểm phản ứng cũng không có a. Anh vừa đưa tay trêu chọc hạ thân cậu vừa nói.

'Đâu phải tất cả mọi người đều biến thái giống như anh'. Byun BaekHyun yên lặng rủa thầm. Hai điểm hồng anh trước ngực lại bị đùa giỡn, đau đớn mau chóng ùa về. Chân bị kéo lên kẹp vào bên hông anh, mặc cho người kia toàn thân mơn trớn.

- Nghỉ ngơi đủ rồi chứ?

( Rhys: đuỵt mọe, không phải Xán Xán nhà mình hơi bị yếu ... )

Byun BaekHyun mở to hai mắt nhìn Phác Xán Liệt đang nâng chân trái mình lên, lần nữa mạnh mẽ đâm vào cơ thể. Có thể ông trời thực sự muốn trừng phạt cậu, cậu run rẩy hít hít không khí, mồ hôi hai người hòa vào làm một, đau đớn một lần lại một lần đánh tới, Byun BaekHyun buông xuôi không khắc chế nổi thanh âm của chính mình, nhưng cậu cũng không còn phát ra bất cứ âm thanh nào nữa. Bão tố ập đến tàn phá bên trong cơ thể, ý thức dần dần trôi mất......

- Bác sĩ Biện! Có người nào đó đang gọi , BaekHyun quay đầu lại liền trông thấy một đứa trẻ đang nằm trên giường bệnh tươi cười.

Cậu cũng mỉm cười đi đến:

- Lâm Lâm đừng sợ, chỉ cần ngủ một giấc là được rồi.

Lâm Lâm vui vẻ nhìn cậu, áo ngủ phía trước loang dần vết máu đỏ đến chói mắt.

- Lâm Lâm cháu làm sao vậy? Byun BaekHyun vội vàng vươn tay muốn cầm máu giúp cho thằng bé, lại phát hiện trên tay và cả quần áo chính mình đều nhuốm đầy máu tươi.

- A aa...! Y hét lớn, không biết phải làm sao. Lúc này có một bàn tay đưa đến kéo xuống bộ quần áo dính máu trên người cậu, lạnh quá! Hơi thở gấp gáp, xoay người lại phía sau. Phác Xán Liệt đang cầm lấy bộ quần áo, mỉm cười thâm độc tiến đến......

Byun BaekHyun giật mình choàng tỉnh, phát hiện bản thân đang cuộn người nằm nghiêng trên mặt đất, hai tay bị trói phía sau lưng, cậu thử động đậy cơ thể, đau đớn phía sau nháy mắt ập về. Hạ thân nhầy nhụa, trên người phủ đầy vết tích mồ hôi cùng dịch thể đã khô cặn.

Trời đã hừng sáng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC