Ngày màu đỏ...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm đó...

Ngân ấm ức lắm, nhưng sợ hắn lên cơn thì khổ. Thế là Ngân đành xách đít vào một góc mà ngủ. Cái giường thì nhỏ quá, nằm kế bên mà cái mùi bạc hà của hắn cứ bay xồng xộc vào mũi. Khó chịu chết được.

Lăn qua lăn lại, hình như mấy tiếng đồng hồ trôi qua rồi. Màn đêm im lặng, tiếng đồng hộ lách cách vang lên. Và rồi ngân díp mắt từ lúc nào.

Trong mơ một màu trắng xóa. Cảm giác như ai đó vỗ vỗ má mình....

" hức... mẹ ơi... "

Ngân nhớ mẹ lắm, đến cả mơ còn thấy mẹ. Nhớ tiếng mẹ mắng chửi da diết. Khi nào bộ fic này mới kết thúc để cô còn về với thế giới thực tại đây.

Mơ mà, khi ngủ não không kiểm soát được cơ thể hoạt động. Cứ thế Ngân lấn sang lãnh thổ của hắn lúc nào không hay. Ôm chặt cánh tay ấm áp của ai đó mà khóc sụt sịt, sụt sịt.

" mẹ ơi. Hic.... "

" tới đây chưa được 2 ngày mà đã nhớ mẹ cô đến vậy à... ?"

Hắn ta cũng chưa ngủ. Nghe tiếng sụt sịt nên quay qua. Ngồi bật dậy, dựa lưng vào cạnh giường. Ngồi đó một lúc lâu. Hắn có lẽ do buồn quá không có chuyện gì làm nên quay sang cô gái nằm bên cạnh.

Khuôn mặt không một cảm xúc, bàn tay chầm chậm, chầm chậm vén đi mái tóc mai trên trán nàng công chúa nhỏ.

Ở khóe miệng cô nàng, một chất lỏng màu trắng, trong veo liên tục chảy ra, chảy nhiều đến nỗi ướt cái ga giường....

" hic.. lòng bò... ực ực...ngon quá "

Hoàng tử kiêu ngạo ngồi bên cạnh giật thót. Phản xạ tự nhiên, chàng ta nhảy khỏi giường rồi bỏ chạy mất dép luôn.....

" cô ta thực sự rất dị hợm "

Không dám ngủ với cô. Hắn tụt xuống giường mà nhảy lên ghế sa lông ngủ.

..............

Đêm đó ngủ ngon hết sức, thức khuya quá con mắt muốn bụp luôn.

Thức dậy tự nhiên cái bụng nó đau quằn quại. Ở phần bụng dưới đau ê ẩm. Đau đến nỗi cả người Ngân co rút lại không ngừng. Hu hu... không biết bị cái chứng gì nữa?

" ự ự ự... hu hu "

Tên Shade đó nằm ngủ trên ghế salong. Nghe tiếng rên hắn ta giật mình tỉnh dậy.

" chuyện gì vậy ?"

" hic... Shade ơi, tui đau bụng quá Shade "

Hắn ta đi đến gần giường. Khuôn mặt chẳng biểu hiện vẻ lo lắng gì cả. Buồn ghê.

" ăn gì bậy bạ rồi đau ?"

" tui có ăn gì bậy bạ đâu... ự ự hu hu. Ể, hổng chừng tui đau bụng đẻ á? Shade ơi Shade. Chở tui đi đẻ Shade!! Hức ... "

" Xàm ngôn "

Hắn bực mình giực phăng cái mền đắp trên người Ngân ra.

Đỏ... đỏ một mảng xuân màu đỏ hiện ra. Hắn ta nhìn thấy xong mặt đỏ như quả gấc. Rồi, 1, 2, 3 chạy bỏ xừ. Con trai mà thấy cảnh này chắc cũng đào lỗ chui thôi.

Ngân nghi nghi, đau bụng quằn quại thế này thì chỉ có....

Ngân nhẹ nhàng vạch chăn ra xem.


Hay tay run run, đôi mắt trợn lên.

Á!!

Chết cha!! Tới tháng rồi.

Ngân chùm chăn kín mít. Hèn chi tên Shade đó đỏ mặt đến vậy. Hu hu xấu hổ xấu hổ.

Ngân tụt xuống giường. Việc cần làm lúc này là phải dọn dẹn. Ngân đem nguyên cái ga giường ra giặt. Nặng khủng khiếp.

Dọn xong đống máu, ôi khỏe quá. Mà ngược lại cái lưng mỏi nhừ. Cơ mà... cái áo đầm lại ướt đẫm " dâu tây " nữa rồi. Chưa kể, đi đến đâu " nước dâu " nó nhĩu đến đó.

Ủa mà thời bây giờ ở đâu bán băng vệ sinh ta? Ở vương quốc chắc đâu cũng có nhỉ. Bức quá hỏi đại một tì nữ.

Ngân xì xào nho nhỏ vào tai một chị hầu nữ.

" chị ơi. Chị có ' bờ vờ sờ ' không ạ? Cho em xin vài miếng "

" hả??....Gì công chúa? Bờ vờ sờ là cái gì ???"

Ngân chẹp môi, đau khổ. Đừng nói bờ vờ sờ mà cũng không biết nữa trời.

" là băng vệ sinh đó "

" ủa? Băng vệ sinh là cái gì ạ? Công chúa nói gì tôi chẳng hiểu. "

Lại cái bản mặt này. Ngộ ghê á. Cái hành tinh này nhìn cũng phát triển dữ lắm, mà sao cái gì cũng không biết, cái gì cũng không có.

Thất vọng, Ngân lê lết về phòng.

" hồi xưa người ta chưa có băng vệ sinh đâu con. Nghèo sơ nghèo xác hà. Bởi vậy mỗi lần tới tháng mẹ liền nhảy tọt xuống sông á. Máu sẽ ngừng chảy thôi "

Một giọng nói bay xẹt ngang qua đầu. Lời mẹ nói văng vẳng trong tai, Ngân chợt nhớ ra lời mẹ. Hớn hở chạy ra khỏi lâu đài, tìm một khúc sông rồi nhảy xuống.

Quả thật, máu hông chảy nữa.

Ủa mà kì. Nước sạch thế này, tự dưng ngồi đây ngâm. Trời ới, ô nhiễm nguồn nước của người ta thì sao?

Áp dụng việc làm của mấy cụ thời xưa đúng thật không an toàn. Ngâm thế hổng chừng vi khuẩn nó còn tấn công vùng kín nữa rồi sao. Công nhận... Khâm phục các bà cụ cố ngày xưa kinh khủng, không có băng vệ sinh thì người ta bịt cái gì vậy nhỉ?

Thôi bay lên bờ. Í?!!!

Ngân nhớ hồi đó xuyên không. Trong túi xách còn 2 bịt bờ vờ sờ. Đây là Ngân thường đem để phòng ngừa ngày mưa tới, để có mà dùng.

Về lâu đài, xé dùng. Bất chợt có một cung nữ chạy ngang qua và thấy. 

" ủa? Cái này là cái gì vậy công chúa ? "

" hửm... bờ vờ sờ chứ gì "

" mà cái này dùng để làm gì? Nhìn nó ngộ quá công chúa ơi. Úi, lông nó mịn mịn nữa nè"

Chị hầu nữ cầm miếng băng, nhìn qua nhìn lại xăm xoi.

" aw... hơ.. cái này dùng để... xì xì xào xào.

Cái này hay lém á nha. Thấm hút siêu tốc. Phục vụ cho việc sinh hoạt của con gái được thoải mái, dễ chịu hơn mà không cần lo lắng  "

Chị hầu nữ nghe giới thiệu xong mắt sáng chói. Úi giồi ôi, trên đời này lại có thứ hay đến thế sao?

Chị ta giựt phăng miếng bờ vờ sờ chạy về làm thí nghiệm. Quả thật đúng như lời công chúa Fine nói. Nó thấm nhanh như chớp.

Nhờ cái miệng của chị hầu gái. Một miếng băng vệ sinh mỏng, các nhà khoa học ở hành tinh kì diệu đã chế tạo ra nhiều " bờ vờ sờ " khác.

Sản phẩm mới lạ này được truyền đến tay các chị em phụ nữ trên khắp hành tinh kì diệu. Ai ai cũng vui sướng, từ đó họ không cần lo lắng khi đi học đi làm nữa.

Và cái người đầu tiên khởi nguyên sáng tạo ra sản phẩm độc lạ này: Fine_ công chúa của sunny kingdom. Danh tiếng của cô ai ai cũng nhắc tới. Và cái tên " Fine " đã đi vào lịch sử phát triển của hành tinh kì diệu.

Chap này hơi xàm =^= thông cảm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net