Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_ Tùngggggg ! Tùngggg ! Tùnggggg ! - Tiếng trống trường vang lên báo hiệu giờ về .

Sau 5 tiết học nó đã trở nên mệt lả và uể oải . Nó hùng hổ chen lấn đi đến lấy xe . Sau gần 5 phút đồng hồ nó rũ rượi bước ra với chiếc xe tồi tàn _ đối với nó . Như mọi ngày nó đi về cùng 억 và 탄 , 2 con BFF của nó .

Sau 10 phút lượn lờ trên cái chảo nướng , nó đã về đến nhà . Vừa về nhà cái khiến nó lạ nhất là nhà không có lấy 1 bóng người . Đối với nó chuyện này vốn bình thường vì mẹ nó giờ này đang đi làm còn bà thì có thể đi quanh quẩn đâu đó . Nhưng cái lạ là không gọi cho nó lấy 1 cuộc gọi và không để lại dù chỉ 1 lời nhắn . Nó nghĩ rằng mình quá căng thẳng nên mặc kệ . Nhưng cho đến chiều tối vẫn không thấy bóng dáng ai cả . Nó bắt đầu nghĩ thông :

- Hay sang hỏi bà 횐 ta ? - Nó nghĩ .

Nhưng đến khi nó chạy sang nhà bà 횐 hàng xóm thì cũng chẳng thấy ai ở nhà . Chạy đến xem những nhà khác trong khu cũng không thấy . Nó bắt đầu lo sợ . Nó sợ , sợ bị quay gameshow troll người , sợ bị dơ mặt , có khi nó đang làm vai chính của mấy phim ma không bằng . Nó bắt đầu sinh hoang tưởng rồi trở nên nghi ngờ . " Có khi nào tiết kiệm tiền rồi dùng để đi du lịch bụi bỏ mình ở nhà không ?!? " . Vớ lấy cái điện thoại . Nó không ngừng gọi đến số máy bà và mẹ . Nhưng chẳng ai bắt máy cả . Nó kết luận . Nó chắc chắn rằng máy nó hết tiền rồi , không thì mất sóng ? Nhưng nó vẫn không giấu nổi nghi ngoặc . Hết tiền thì phải nghe thấy giọng lảnh lót của chị tổng đài chứ nhỉ ! Nếu mất sóng thì đương nhiên không thể thấy mấy cái vạch sóng này đâu , nó cũng đâu ở trên rừng trên núi đâu mà thiếu sóng .

Rồi điều khiến nó sợ nhất cũng đến

_ Ọt ẹt ọt ẹt ~ - Tiếng bụng nó vang lên . Nó chết đứng .

- Ôi mẹ ơi sao không nấu cơm cho con đi rồi muốn làm gì rồi làm . Đây chẳng thèm nấu mà bỏ con đi bụi . Thật là vô trách nhiệm quá đi chẹp chẹp - Nó chép mồm nói mỉa rồi chạy xuống nhà .

- Á á á á á !!!! - Tiếng nó vang lên làm đứt đôi dãy núi .

- Ôi ! Đây có phải là mơ ? Đúng rồi là mơ . Đời nào mà mình có thẻ tiết kiệm và mấy cái vali toàn tiền thế này được . Ha ha ha ha ha . - Nó cười tự giễu - Nhưng mơ thì cũng phải mơ cho trót lọt . Có khi bây giờ đang là tiết bà Toán nên mình ngủ mơ không chừng . Mà đã mơ thì ngu gì không lấy . - Nó vớ đến cái thẻ cùng tờ giấy bên cạnh . Đôi mắt nó rực sáng khi nhìn thấy 1 số 0 , 2 số 0 , .... rất nhiều số 0 khiến mắt nó sáng long lanh như vàng - Trời ơi ! Số tiền này đủ nuôi cả 1 gia đình đến già mà còn thừa đến cả cho cháu cho chắt cho chít nữa đấy . Ôi good dream good dream ! - Nó cảm thán .

_ Ọt ẹt ọt ẹt ~ - 1 âm thanh kinh dị khác vang lên khéo phăng nó khỏi vui sướng ... Mặt nó xám lại và trở nên hốt hoảng .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net