29

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng







Sau khi mọi hiểu lầm được hoá giải, Thừa Thừa và Minh Hạo cả ngày như hình với bóng, chính thức thành một cặp gà bông tiểu học của Lang Phường.

Ăn Oden xong, cả hai cùng đi nhận điện thoại từ staff. Thừa Thừa trên đường hí ha hí hửng lướt weibo đọc những lời khích lệ của fan. Còn Hoàng Minh Hạo thì lập tức tìm xem mình có được ship với Thừa Thừa hay không Σ( ° △ °|||). Cậu cọ xát ở Hàn Quốc một thời gian nên cũng hiểu kha khá về vấn đề này, fan vẫn thường ship Minh Hạo cùng Chính Đình tạo thành một cp Giả Chính.

Mà Minh Hạo tự thấy Thừa Thừa và mình đứng cạnh nhau rất có cảm giác couple, trong chương trình lại tương tác không ít. Cậu nghĩ fan chắc chắn sẽ nhìn thấy sự đẹp đôi của hai người! Quả nhiên vừa tìm tên hai người liền hiện ra rất nhiều fanmade video, còn có cả tên cp... Hoàng Quyền Phú Quý! Haha... Nghe cũng ngầu đó! Fan hâm mộ của hai đứa mình thật đáng yêu! Não hoạt động thật tốt nha~ haha!

Thừa Thừa thấy Minh Hạo chăm chăm nhìn điện thoại rồi cười đến run rẩy liền thắc mắc: "Em cười cái gì thế Tiểu Hạo?"

"Hahaha~ chúng ta về phòng đi, về phòng rồi em cho anh xem hahaha." Hoàng Minh Hạo chỉ muốn nằm dài trên giường cười hết ba ngày ba đêm.

"Ừ vậy đi về!"

...

"Chính Đình chưa về sao?" Hoàng Minh Hạo bước vào, không thấy một ai.

"Em giảm nhỏ tiếng điện thoại lại, hình như có âm thanh gì đó." Phạm Thừa Thừa mơ hồ nghe được một loại âm thanh không cách nào giải thích bằng lời được.

"Dạ!"

Tiếng video trong điện thoại được tắt đi, âm thanh mơ hồ kia liền trở nên rõ ràng.

"Thái... Thái Từ Khôn... Không... Bỏ ra... Không chịu nổi... Ân a..."

Trong phòng tắm người nào đó nghĩ rằng đã khoá cửa lại thì vạn sự thuận lợi, lại không nghĩ rằng âm thanh có thể truyền ra ngoài.

Hai bạn nhỏ tiểu học hoá đá tại chỗ...

"Khôn Khôn ca và Chính Đình ca... trong phòng tắm...?" Bạn nhỏ Hoàng nhỏ giọng hỏi bạn nhỏ Phạm đứng bên cạnh.

"Chúng ta... Chúng ta đi ra ngoài trước đi..." Nói xong Thừa Thừa liền kéo Minh Hạo một mạch rời khỏi phòng ký túc, đi thật xa mới dừng lại.

Cả hai mặt mày đều đỏ ửng không tin nổi, đầu óc có chút đình trệ miên man bất định. Mà hai tiểu bằng hữu này lại không trong cùng một hệ tư tưởng.

Hoàng Minh Hạo đang nghĩ hai anh trai kia rốt cuộc đang làm chuyện gì.

Phạm Thừa Thừa lại đang nghĩ đến hình ảnh ngày đó em nhỏ kế bên ngủ trong lồng ngực của mình, xúc cảm êm ái dễ chịu... Không được không được! Không được có loại ý nghĩ này, mình và bảo bối còn chưa đến tuổi trưởng thành, không được không được! Thừa Thừa ra sức hít thở đem dục vọng trong nội tâm ép xuống. Một lúc lâu mới nhìn sang hướng Minh Hạo giả bộ ho khan một tiếng, lái sang chủ đề khác.

"Không phải em vừa mới bảo cho anh xem cái gì sao?"

"A~ đúng~ là một cái clip!"

Hoàng Minh Hạo đang nghĩ cách để đánh vỡ bầu không khí quỷ dị này thì may thay anh người yêu đã lên tiếng trước.

"Cho anh xem này!" Cậu mở lên cái video đã làm mình cười đến nghiêng ngả.

"Nói cái gì mà Hoàng Quyền Phú Quý... Sợ cái gì giới luật thanh quy... Phạm Thừa Thừa và Hoàng Minh Hạo vĩnh viễn cùng nhau sánh bước!..."

"Hahaha... Người này là ai? Hahaha... Hoàng Quyền Phú Quý là cái gì?" Quả nhiên thứ khiến Hoàng Minh Hạo thích thú cũng sẽ khiến Phạm Thừa Thừa thích thú không kém.

"Người này thì em không biết. Còn Hoàng Quyền Phú Quý là tên cp của chúng ta đó~"

"Cp là cái gì?"

Thế là bạn học Hoàng Minh Hạo cứ như vậy mở một lớp bổ sung kiến thức cp cho bạn học Phạm Thừa Thừa.

...

Hai tiếng sau.

"Bây giờ chúng ta về được chưa?" Nói liên tù tì suốt hai tiếng làm Minh Hạo cảm thấy khát nước.

"Chắc được rồi đó... Hai tiếng rồi mà..." Thừa Thừa không tin hai tiếng rồi mà Khôn ca còn chưa kết thúc.

"Chúng ta đi về đi!"

...

Khôn ca đúng là không phụ lòng hai đứa nhỏ, đã kết thúc rồi~ Đồng thời sau khi xong chuyện đại sự liền lập tức hối hận!

"Chính Chính... Em..." Cậu không ngừng nói một mình bên cạnh giường của Chu Chính Đình, mong người kia có thể đáp lại một lời.

"Cậu còn không đi à?" Chính Đình lúc này chỉ muốn một mình yên tĩnh, thân thể rất đau, trong lòng cũng rất đau.

"Dạ?"

"Làm cái gì thì cũng làm xong rồi, còn chưa chịu đi?"

"Anh cần phải nói những lời khó nghe vậy sao? Chúng ta là người yêu, làm chuyện này cũng có gì không đúng? Em biết giữa chúng ta còn có hiểu lầm chưa được giải quyết, lỗi do em quá vọng động. Thế nhưng anh không cảm thấy anh càng ngày càng quá đáng hay sao?"

Thái Từ Khôn biết Chu Chính Đình tâm tình không tốt, chuyện vừa rồi cậu cũng hiểu là do cậu sai, thế nhưng tâm tình của cậu cũng không tốt, anh vì cái gì mà không thể quan tâm cho cảm thụ của cậu dù chỉ một ít?

"Cậu còn biết chúng ta là người yêu sao?"

Chu Chính Đình có chút tự giễu cười cười. Cậu căn bản còn không có một chút tôn trọng nào dành cho anh, chỉ lo cho cảm nghĩ của bản thân, khi anh dãy dụa không ngừng phản kháng thì cậu vẫn tiến tới, mà cậu hiện tại lại dùng tâm tình để chỉ trích anh?

"Cậu đi đi, tôi muốn ngủ!"

Chính Đình cảm thấy bản thân chống đỡ được đến thời khắc này thì thật là quá giỏi rồi, trong người cơ bản chẳng còn một chút khí lực nào cả, vội đuổi cậu ra, Chính Đình không muốn Từ Khôn nhìn thấy bộ dạng ngất đi của mình.

"Anh..."

Chu Chính Đình từ ngày đó trở đi chưa bao giờ nhìn lấy cậu một lần, chẳng lẽ vì chuyện Dream team? Cuối cùng đã xảy ra chuyện gì? Thái Từ Khôn rất muốn hỏi cho ra lẽ, nhưng vừa nhìn thấy nét mặt tái nhợt của anh đành rút lui, chờ anh nghỉ ngơi khoẻ rồi nói sau.

"Khôn Khôn ca!"

Thái Từ Khôn ra khỏi cửa vừa vặn gặp Thừa Thừa và Minh Hạo.

"Hai đứa về rồi à? Chính Đình đang ngủ, vào phòng nhỏ giọng một chút đừng đánh thức anh ấy."

"Em biết rồi."

Cứ như vậy, một đêm lại trôi qua.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net