30

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Chu Chính Đình chợt bật tỉnh vì bụng đau như cắt. Anh muốn bước xuống giường để vào phòng tắm, nhưng vừa bước xuống một bậc thang, hai đôi chân vô lực khiến anh ngã xuống đất.

"Chính Đình ca!!" Hoàng Minh Hạo ngủ ở tầng dưới liền bừng tỉnh.

"Anh có sao không?" Cậu vội vàng đỡ anh dậy.

"Không sao! Em dìu anh vào phòng tắm được không?" Chu Chính Đình không còn một tí sức lực nào, đành nhờ cậu em giúp đỡ.

"Vâng!"

Hoàng Minh Hạo đỡ anh đến phòng tắm, sau đó lật đật chạy đến gọi Phạm Thừa Thừa dậy: "Thừa Thừa!!"

"Sao vậy?" Thừa Thừa vừa mở mắt liền thấy gương mặt tràn đầy lo lắng của em nhỏ.

"Đình ca bị làm sao ấy ạ! Anh ấy vừa ngã từ trên giường xuống, sắc mặt cũng không được tốt. Ngay cả đi đứng anh ấy còn làm không được! Hôm qua quay phim xong còn rất ổn mà? Rốt cuộc anh ấy cùng Khôn ca đã làm những gì? Tại sao bây giờ ra nông nỗi này rồi?"

Bạn nhỏ họ Hoàng bị bộ dạng của Chính Đình dọa cho một phen. Trong trí nhớ của Hoàng Minh Hạo, sức khỏe của họ Chu cực kỳ tốt, rất ít khi sinh bệnh, lâu lâu chỉ bị cảm mạo một chút thôi.

"Em đừng lo. Đợi Chính Đình ra rồi chúng ta nói chuyện với anh ấy xem sao! À mà xíu nữa em nhất định không được nhắc đến việc hôm qua chúng ta đã nghe thấy anh ấy cùng Khôn ca trong phòng tắm nhé!"

Phạm Thừa Thừa biết rõ đêm qua hai người nọ đã làm gì. Nhưng mà thật không hiểu Thái Từ Khôn nghĩ gì mà lại khiến Chu Chính Đình ra nông nỗi này? Tiểu Hạo rất lo cho anh Đình, chỉ sợ em ấy xúc động lại đem chuyện hôm qua ra hỏi hoặc là sẽ chạy ngay đến chỗ Từ Khôn để làm cho ra lẽ. Như vậy sẽ không ổn. Vì vậy, Thừa Thừa phải rào trước với Minh Hạo.

Chu Chính Đình vịn vào tường từ từ bước ra ngoài. Minh Hạo chạy lại đỡ anh.

"Chính Đình ca, anh không sao chứ?"

"Chắc là bị cảm rồi. Mấy đứa... mấy đứa giúp anh xin nghỉ ngày hôm nay nhé! Anh nghỉ một bữa là khỏe liền à!" Chu Chính Đình quả nhiên đã không nói ra sự thật.

"Làm sao mà chỉ có cảm thôi được! Anh..." Hoàng Minh Hạo sốt ruột, liền quên luôn lời dặn dò của Phạm Thừa Thừa.

"Chính Đình ca, hay là đến bệnh viện đi!" Họ Phạm kịp thời cắt ngang lời em nhỏ. Cậu đến gần Chu Chính Đình, sờ thử trán của anh: "Anh bị sốt rồi!"

"Không cần đâu! Anh có thuốc hạ sốt ở đây rồi. Ăn xong ngủ một giấc là khỏe lại à!"

"Vậy anh uống thuốc xong rồi đi ngủ đi. Nếu đến trưa tụi em về, anh còn chưa ổn thì đi bệnh viện nhé?" Thừa Thừa cũng lo lắng cho anh.

"Chính Đình! Anh ngủ dưới giường em đi! Để tiện đi ra đi vô hơn." Chu Chính Đình đã kiên quyến như vậy, Hoàng Minh Hạo cũng đành thuận theo.

"Cũng được! Cảm ơn hai đứa!"

Hai bạn nhỏ đỡ anh cả lên giường xong liền chia thành hai hướng, một bạn chạy xuống nhà ăn lấy bữa sáng cho Chu Chính Đình, một bạn đi rót nước cho anh. Sắp xếp cho anh xong xuôi, hai bạn nhỏ mới tiến đến phòng tập. Mặc dù bình thường Thừa Thừa và Minh Hạo luôn cho rằng Chính Đình thật phiền phức, nhưng những lúc như thế này cả hai đều rất biết cách chăm sóc cho vị anh cả.

...

Ngày hôm nay không khí phòng tập rất khác lạ, chỉ có vài người là lo tập luyện, số còn lại đang bàn tán xôn xao chuyện gì đó.

"Mấy anh đang nói chuyện gì thế?" Tiểu Phú Quý hỏi người anh đồng hương Lý Hy Khản.

"Nghe bảo hôm qua Linh Siêu cùng Mộc Tử Dương hôn nhau bị staff thấy được. Sáng nay tổng đạo diễn tới kêu hai người lên. Cả PD cũng tới nữa, có vẻ nghiêm trọng lắm. Mọi người đều đang rất lo lắng."

"Vậy à..." Hoàng Minh Hạo theo bản năng nhìn sang Phạm Thừa Thừa, sắc mặt cả hai đều không được tốt.

"Đình Đình không đi cùng hai đứa sao?" Thái Từ Khôn đang tập nhảy, thấy bọn Thừa Thừa liền đi tới.

"Anh ấy không khỏe!" Phạm Thừa Thừa đáp.

"Không khỏe? Làm sao lại không khỏe?"

"Anh còn dám hỏi nữa hả?"

Hoàng Minh Hạo vốn dĩ muốn hỏi rõ ngọn ngành ngay tại đây, nhưng ở đây có nhiều người, lại còn thêm vụ việc Mộc Tử Dương với Linh Siêu. Vì vậy cậu nói: "Anh đi ra đây, em có chuyện muốn hỏi!"

Phạm Thừa Thừa đi theo Minh Hạo và Từ Khôn. Cậu sợ lát nữa hai người lại có xung đột.

"Hôm qua quay xong Đình ca còn rất tốt. Đột nhiên sáng nay lại bị đau bụng. Anh ấy ngay cả đi đứng còn không làm được. Anh đã làm gì anh ấy? Đừng bảo với em là không có gì! Tối qua em và Thừa Thừa đã nghe thấy hết rồi!"

"Sao lại nghiêm trọng như vậy? Tối qua lúc anh rời đi anh ấy còn ổn mà? Không được! Anh phải ghé xem anh ấy một chút!"

Thái Từ Khôn căn bản không còn nghe thấy Hoàng Minh Hạo nói gì nữa, trong lòng chỉ muốn mau mau trở về ký túc xá.

"Tình hình hiện tại đang rất rắc rối! Anh bỏ về sẽ khiến người khác nghi ngờ lung tung. Để trưa nay rồi về cùng tụi em. Anh ấy uống thuốc rồi, sẽ ổn thôi." Phạm Thừa Thừa ngăn cản Thái Từ Khôn.

Thái Từ Khôn trầm mặc hồi lâu rồi cũng nhẹ gật đầu.

...

Một lúc sau Trương PD đến, tất cả các thực tập sinh đứng dậy chào hỏi.

"Tất cả nhân viên công tác tạm thời ra ngoài được không? Tôi có lời muốn nói với các thực tập sinh. Đoạn này không cần ghi hình đâu."

 Các thực tập sinh nhanh chóng ngồi xuống trước mặt Trương Nghệ Hưng. PD cũng ngồi xuống.

"Tôi nghĩ là chuyện của Mộc Tử Dương và Linh Siêu các bạn đều đã biết hết rồi. Tôi không rõ các bạn suy nghĩ như thế nào. Nhưng hôm nay tôi muốn nói cho các bạn nghe một chút cảm nghĩ của tôi."

"Tôi biết các bạn đều phải luyện tập xa nhà, có bạn phải đi tận ra nước ngoài. Tôi cũng vậy. Tôi cũng phải ra nước ngoài để tập luyện. Lúc ở bên đó, tôi không có ai là người thân cả, chỉ có một mình. Lúc đó chỉ có thể dựa dẫm vào các thực tập sinh khác. Từ vui vẻ đến đau buồn, cũng chỉ có thể chia sẻ được cùng với những con người ấy. Chuyện này vốn dĩ không có gì cả, nhưng có nhiều người đem tình huynh đệ thăng cấp lên thành... tình yêu... Giống trường hợp của Tử Dương và Linh Siêu. Tôi biết giữa các bạn cũng có nhiều người như vậy. Tôi cũng biết tình cảm này không có gì sai cả. Thế nhưng các bạn đã chọn đi trên con đường thành người của công chúng, con đường này vốn đã chẳng dễ đi, chuyện này sẽ càng làm cho con đường này trở nên gập ghềnh hơn nữa. Các bạn có thể nghĩ là sẽ có nhiều couple fan ủng hộ các bạn, quá lắm thì còn có họ. Nhưng các bạn không nghĩ đến gia đình của các bạn sao? Còn cả dư luận xã hội, couple fan có thể khống chế không? Trong nhóm tôi đã từng có trường hợp này, hai người họ bên nhau đã rất nhiều năm, couple fan thì vô cùng vô cùng nhiều. Lúc trước chúng tôi đều nghĩ hai người họ có thể nắm tay nhau cho đến già. Thế nhưng cuối cùng vì áp lực mà cũng phải tách ra. Hôm nay tôi kể cho các bạn nghe chuyện này chính là muốn nhắc nhở các bạn, đừng vì tình cảm nhất thời, mà phá hủy ước mơ bấy lâu nay bản thân kiên trì theo đuổi. Tử Dương và Linh Siêu đã làm trái với quy định, lẽ ra sẽ bị đuổi khỏi chương trình. Tôi và đạo diễn đã bàn bạc rất lâu, may mắn thay cuối cùng ông ấy đã đồng ý chỉ xử phạt nhẹ hai bạn ấy, sẽ không ảnh hưởng gì đến cuộc tranh tài này. Nhưng nếu như chuyện này xảy ra thêm một lần nữa thì thực sự sẽ không còn biện pháp nào khác. Tôi chỉ muốn nói như vậy thôi, các bạn hãy tự ngẫm nghĩ lại. Tôi phải đi đây, mọi người cố gắng luyện tập tiếp đi!"

Nói xong Trương Nghệ Hưng đứng dậy. Tất cả thực tập sinh cùng đứng lên nói lời cảm ơn rồi cúi chào vị PD.

"Trương PD thật tốt! PD đã nói giúp cho Tử Dương với Linh Siêu, còn tới đây cho chúng ta lời khuyên."

"Đúng thế! Nhưng mà chắc cũng không có nhiều trường hợp như thế đâu nhỉ? À mà cậu nghĩ couple trong nhóm PD là ai?"

"..."

Trương PD vừa ra khỏi cửa, mọi người liền xôn xao bàn luận.

"Thừa Thừa, nếu như gia đình anh không đồng ý chuyện của chúng ta thì anh sẽ làm gì?" Hoàng Minh Hạo thấy xung quanh không có ai liền hỏi Phạm Thừa Thừa.

"Bất luận thế nào anh cũng sẽ không rời bỏ em đâu!"

"Em cũng vậy!"

Ánh mắt hai người nhìn nhau thật kiên định.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net