36

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Hôm sau, Phạm Thừa Thừa dậy sớm hơn so với thường ngày. Em nhỏ trong lòng vẫn còn ngủ say sưa. Thật đáng yêu a~ Thừa Thừa nhịn không được liền nhéo nhéo hai má tròn xoe của bảo bối, cảm giác giống như đang ngào đường hai chiếc bánh bột vậy. 

Vân vê đôi má của em một hồi, Thừa Thừa mới chịu rời giường, bắt đầu dọn dẹp tàn tích sau đó xuống đường mua bữa sáng. 

Khi Thừa Thừa trở về, Minh Hạo vẫn còn cuộn tròn trên giường ngủ. Mặc dù anh rất muốn để cho bảo bối nhà anh tiếp tục ngủ, nhưng phải check out khách sạn nên không thể chậm trễ. Thừa Thừa đành nhẫn tâm đánh thức em nhỏ dậy. 

"Dậy thôi, Tiểu Hạo!"

"A~ cho em ngủ tiếp đi~ mệt quá à~" Hoàng Minh Hạo mơ màng nói.

Một bên là Phạm Thừa Thừa tinh thần sảng khoái, một bên là Hoàng Minh Hạo cạn kiệt sức lực. Mặc dù đêm qua Thừa Thừa đã rất ôn nhu, nhưng dù sao cũng là lần đầu, chưa có kinh nghiệm nên vẫn khiến toàn thân Minh Hạo đau nhức.

"Nào~ anh ôm em đi rửa mặt!"

Thừa Thừa cúi xuống ngỏ ý muốn ôm Minh Hạo kiểu ẵm công chúa. Bình thường cậu sẽ cự tuyệt, nhưng hiện tại Minh Hạo không muốn di chuyển thân thể. Thế là cậu liền vươn tay ôm lấy cổ anh, cả người đu lên người Thừa Thừa. 

Rửa mặt xong, cậu nằm trên giường ăn hết tô cháo Thừa Thừa đút thì sắc mặt mới tươi tắn được một chút. 

Ăn xong, Minh Hạo nằm suy ngẫm về sự đời. Vì sao... vì sao cậu phải nằm dưới cơ chứ? Fan cho rằng như thế thì cũng thôi đi, bản thân cậu sao mà cũng chấp nhận cơ chứ? Nghĩ tới nghĩ lui Minh Hạo đưa ra một kết luận, chắc là do Thừa Thừa cao hơn cậu mấy centimet. Vì vậy, khi rời khỏi phòng, cậu liền mang một đôi giày đế cao. 

...

Trở về, các thành viên Nine Percent đã ngồi sẵn chờ hai người. Đây là lần đầu tiên sau khi xuất đạo, chín thành viên đoàn tụ. Tất cả mọi người đều rất vui vẻ.

"Chúng ta cùng nhau cố lên nhé!" Trong chương trình, Chu Chính Đình rất quan tâm đến mọi người, vì thế chức đội trưởng liền dành cho anh.

Sau khi hỏi thăm một hồi, mọi người tiến vào phòng tập.

"Ký túc xá phân phòng như thế nào?" Phạm Thừa Thừa lên tiếng. Vấn đề này xem thế chứ thật ra hết sức nghiêm trọng đó nha! Trong lòng anh không muốn Chu Chính Đình lại ở chung với mình và bảo bối.

"Lúc hai đứa chưa về, anh với Khôn Khôn ở cùng phòng. Bây giờ mấy đứa về rồi, anh ở cùng phòng với mấy đứa!" Chu Chính Đình không yên tâm về hai đứa nhỏ nên bỏ qua ý muốn ở chung phòng của Thái Từ Khôn. 

"Cho hai đứa nhỏ ở một phòng không tốt sao? Anh sang đó làm gì?" Phạm Thừa Thừa còn chưa kịp mở miệng, Thái Từ Khôn đã không vui lên tiếng. Vất vả lắm mới thoát ra khỏi cái nơi đầy máy quay kia, mãi mới được ở cùng anh, làm gì thì làm cậu cũng không đồng ý để anh chuyển đi!

"Chính Đình! Anh yên tâm đi, bọn em biết tự chăm sóc bản thân mà!" Phạm Thừa Thừa phụ họa nói. 

"Không được! Anh không yên tâm được! Hai đứa bay ngủ cùng một chỗ chắc chắn sẽ xảy ra chuyện!" Chu Chính Đình cũng không rõ mình đang lo lắng cái gì, chỉ biết là anh không thể để cho hai đứa nhỏ ở riêng. 

"Hôm qua ở Thái cũng chỉ có hai tụi em đấy thôi, cũng đâu có chuyện gì xảy ra đâu? Anh cũng đừng lo quá, tụi em cam đoan sẽ ngoan ngoãn!" Bạn nhỏ họ Hoàng cũng không muốn Chính Đình làm kỳ đà cản mũi. 

Ba người không ngừng ra sức thuyết phục, cuối cùng Chu Chính Đình cũng đành thỏa hiệp. 

...

Thừa Thừa và Minh Hạo hưng phấn đem hành lý lên phòng.

"Em còn khó chịu sao?" Sắp xếp xong, hai người ngồi trên giường nghỉ ngơi. 

"Eo còn hơi đau~"

"Vậy để anh xoa bóp cho nhé?"

"Anh có biết xoa bóp đâu?"

"Không phải chỉ là xoa nắn thôi sao? Nào, nằm xuống đây~"

"Tốt đó~" Hoàng Minh Hạo ngoan ngoãn nằm xuống. Mặc dù không có kỹ thuật, nhưng cậu vẫn rất thoải mái. Thế là Minh Hạo vừa nằm hưởng thụ Thừa Thừa xoa bóp vừa nghịch điện thoại.

Hình ảnh hai người ở sân bay hôm nay đã lan truyền trên mạng. Quả nhiên! Mọi người đã chú ý tới việc cậu hôm nay cao hơn Thừa Thừa. Có rất nhiều bình luận kiểu: "Aaa hôm nay Tiểu Phú Quý cao hơn Thừa Thừa~ Vị trí của Thừa Thừa coi bộ khó giữ à nha~ Hôm nay chị đây xin chèo Phú Quý Hoàng Quyền..." Trúng phóc! Đúng là do chiều cao nha hahaha vậy là cậu vẫn còn cơ hội đảo chính! Nghĩ đến đó Minh Hạo không nhịn được liền bật cười.

"Em cười cái gì vậy?" Phạm Thừa Thừa hiếu kỳ.

"Hahahaa không nói cho anh nghe đâu!" Không thể để cho Phạm Thừa Thừa thấy mấy thứ này, chắc chắn anh sẽ đoán được cậu độn giày.

Mà bạn học họ Phạm vẫn cứ tò mò, nên là đôi tay đang xoa bóp liền chuyển thành cù lét bạn học họ Hoàng. 

"Hahahaaaa... Anh làm gì vậy!!!" Hoàng Minh Hạo cười to.

"Cho anh xem em đang cười cái gì rồi anh tha cho!!!"

Cuối cùng Phạm Thừa Thừa thành công giành lấy điện thoại của em nhỏ.

"À thì ra em mang giày cao à! Em nhìn xem mấy chị này nông cạn thế nhỉ? Vấn đề nghiêm túc thế này sao có thể dựa vào dáng người để phán đoán. Đúng không Tiểu Hạo?" Nhất định không thể để bảo bối có suy nghĩ này. Cả hai đều đang ở tuổi ăn tuổi lớn, nhưng không chừng một ngày nào đó em nhỏ sẽ cao hơn anh mất thôi. 

"Lúc đầu tên cp của chúng ta là Hoàng Quyền Phú Quý chứ không phải Phú Quý Hoàng Quyền cũng là do anh cao hơn em thôi~" Hoàng Minh Hạo nghĩ rằng các chị fan nói cũng có lý đấy chớ. 

"Không phải vấn đề này đêm qua chúng ta đã thực hành sao? Mặc kệ fan nghĩ thế nào, vấn đề này đã được xác định rồi!" 

"Hừ! Vậy cứ chờ xem sao!" Vào thời khắc này, Hoàng Minh Hạo tràn đầy lòng tin rằng mình có thể phản công.


___

hi, lâu rồi mới gặp lại nhau nhỉ!



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net