41

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



"Giải thưởng nhóm nhạc xuất sắc nhất năm thuộc về... NINE PERCENT!!! Xin chúc mừng!!!" 

Người trao giải chưa dứt lời, khán phòng đã vang dội tiếng la hét chúc mừng của người hâm mộ. Theo dõi chín thành viên từ lúc họ còn là thực tập sinh, còn là những cậu thiếu niên ngây ngô. Đến hôm nay nhận được giải thưởng danh giá này, sự nghiệp lại tiến thêm một bước, ai mà không kích động cơ chứ! 

Trong hậu trường, anh quản lý đã dặn cả đám phải kiềm chế cảm xúc, không được biểu hiện quá xúc động. Vì thế, các thành viên đều phải kiềm nén lại, ngoan ngoãn cúi đầu cảm ơn các tiền bối và các fan, rồi lần lượt bước lên sân khấu. 

Thái Từ Khôn từ lúc chờ thông báo kết quả, đã vô thức nắm lấy tay Chu Chính Đình. Đến lúc tuyên bố, tay cậu lại xiết chặt tay anh hơn. Tay của Chu Chính Đình đau nhói, nhưng anh vẫn để cậu tùy ý nắm. Chính Đình hiểu rất rõ Thái Từ Khôn, mặc dù ngoài mặt cậu tỏ vẻ không có gì, nhưng trong thâm tâm nhất định vô cùng xúc động. Cả trước và sau khi xuất đạo, mọi người ai cũng đều phải chịu đựng quá nhiều điều, từ phía công ty quỷ quái đến những lời chửi rủa từ antifan, mỗi người đều có một vấn đề riêng. Thật sự may mắn khi bọn họ đã đi được tới bước này; thành công xuất đạo, được sự yêu thương từ rất nhiều người hâm mộ, hôm nay lại thu hoạch được giải thưởng lớn. 

"Chín người chúng mình có thể đi đến hôm nay, đầu tiên phải cảm ơn đến các bạn fan, không có các bạn..." Chu Chính Đình phát biểu, tay của anh và Thái Từ Khôn vẫn luôn đan chặt vào nhau.

Hoàng Minh Hạo ngưỡng mộ nhìn hai anh nắm chặt tay nhau. Đây chính là cảnh tượng mà Minh Hạo đã tưởng tượng rất nhiều lần... Lần đầu tiên nhận giải thưởng, cậu và anh cùng nắm tay nhau cảm ơn cúi chào mọi người. Hiện tại người có ở cạnh bên, nhưng cái gì cũng không thể làm. 

Các thiếu niên không ngờ rằng, đôi tay đan chặt này chính là mở nguồn cho một tai họa lớn. 

...

Sau khi lễ trao giải kết thúc, mọi người trở về khách sạn, không ai cần giấu diếm nữa mà thỏa sức kích động la hét. Cả đám ăn mừng tưng bừng đến tận khuya. Thời điểm này, không ai có thể quản việc trẻ vị thành niên không được uống rượu nữa rồi. Hoàng Minh Hạo hưng phấn lạ thường, cậu là người đầu tiên say ngã trên mặt đất. 

Ngược lại, Phạm Thừa Thừa cực kỳ tỉnh táo. Ngoại trừ những lúc bị cue, anh đều yên lặng ngồi một bên quan sát Hoàng Minh Hạo. Nhìn cậu cùng Tiểu Quỷ battle rap, nhìn cậu uống hết ly này đến ly khác. Thoạt nhìn thì trông rất vui vẻ, nhưng sao Phạm Thừa Thừa nhìn mãi cũng không thấy được nụ cười trong đáy mắt của cậu. Em nhỏ từ lúc nào đã học được cách uống rượu? Rõ ràng lúc trước chỉ cần nhấp một ngụm là em ấy đã chịu không nổi.

Trăng càng lên cao, người càng say. Trong phòng lúc này chỉ còn mỗi Phạm Thừa Thừa tỉnh táo. 

"Hức..." Phạm Thừa Thừa loáng thoáng nghe được âm thanh nức nở. Đây chính là...

Anh nhẹ nhàng đi đến bên cạnh Hoàng Minh Hạo, liền thấy nước mắt của cậu đã rơi ướt mặt từ khi nào.

"Sao vậy...?" Phạm Thừa Thừa không rõ Hoàng Minh Hạo đang say hay đang tỉnh, chỉ dám đẩy nhẹ cậu một cái. Gọi cậu một hồi, thấy cậu vẫn mơ mơ màng màng không lên tiếng, Phạm Thừa Thừa mới dám ôm Hoàng Minh Hạo vào lòng. 

Một cảm giác quen thuộc chiếm lấy Hoàng Minh Hạo, như bản năng của cơ thể, cậu cũng ôm lấy anh. Nước mắt vẫn không ngừng rơi xuống. 

"Em... khó chịu quá~ Xin lỗi... thật sự xin lỗi..." 

Lời cậu nói dần trở nên rõ ràng, nhưng Phạm Thừa Thừa vẫn như người đi trong sương mù, không hiểu được ý nghĩ của cậu. 

Tiểu Hạo à, em đang khó chịu điều gì? Em nói em không thích nói dối nhưng phải chăng em đang nói dối anh? Anh muốn hỏi em một chút, nhưng lại sợ làm em tổn thương...

Phạm Thừa Thừa nhẹ nhẹ vỗ lưng Hoàng Minh Hạo dỗ cậu ngủ. Đến khi cảm nhận được người trong lòng đã say giấc, anh mới đặt cậu xuống. 

...

Các thiếu niên say rượu, ngủ mê man không biết giờ giấc. Cho đến khi các anh chị quản lý đi . 

"Mấy đứa còn ngủ được à? Mau dậy đi!!!" Mọi người ngữ khí đều không tốt, động tác đánh thức còn có chút thô lỗ.

"Sao vậy?" Phạm Thừa Thừa là người đầu tiên tỉnh dậy. Sợ người quản lý đánh thức Hoàng Minh Hạo, anh đến cạnh y ngăn lại. 

Các anh chị quản lý không có thời gian so đo với Phạm Thừa Thừa, chỉ nói một câu: "Kêu mấy đứa nó dậy thu dọn đồ đạc đi! Nhân lúc phóng viên với fan chưa kéo đến thì tranh thủ về công ty. Còn muốn biết chuyện gì thì lên hotsearch mà coi!" 

Với âm lượng của người quản lý, Hoàng Minh Hạo có đang ngủ ngon đến mấy cũng bị đánh thức. Những thành viên còn lại cũng dần tỉnh dậy. 


___

Hehe đến đây thôi cho nó hồi hộp =)) Rốt cục có chuyện gì dị taaaaa~ 

Đừng quên vào blog 34 của tui chơi nha~ link ở trên profile của tui~ love love~


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net