44

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Khi Hoàng Minh Hạo trở về phòng, Phạm Thừa Thừa vẫn chưa ngủ, anh đang ngồi ngẩn người trên giường không rõ đang suy nghĩ đến điều gì. Hiện tại, Minh Hạo cũng không thể lên tiếng hỏi thăm anh, cậu quyết định lấy đồ toan bước vào phòng tắm. 

"Em ổn chứ?"

Chu Chính Đình là người bạn đầu tiên trong giới của Hoàng Minh Hạo, cậu vẫn luôn ỷ lại vào anh cả. Lần này Chu Chính Đình rời đi, chắc hẳn Hoàng Minh Hạo rất buồn. Phạm Thừa Thừa suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng vẫn quyết định an ủi Minh Hạo một chút. 

Mặc dù chia tay, nhưng Thừa Thừa và Minh Hạo vẫn ở chung phòng như lúc trước. Đây là lần đầu tiên căn phòng này vang lên tiếng nói, động tác trên tay Minh Hạo cứng lại, cậu gật đầu với anh một cái rồi bước nhanh vào phòng tắm. 

Hoàng Minh Hạo không ngờ Phạm Thừa Thừa vẫn còn quan tâm đến cậu. Trái tim của cậu vô thức giật thót khiến Minh Hạo nhận ra rằng tình cảm của cậu dành cho anh vẫn vẹn nguyên như thuở ban đầu. Chỉ là cậu cố chôn sâu nó vào một góc nhỏ, nhưng mỗi khi có người đụng vào, tình cảm ấy liền mãnh liệt trỗi dậy. Ai nói thời gian sẽ xoa dịu tất cả cơ chứ? Thời gian ơi thời gian à, sao đến tận bây giờ nhà ngươi vẫn chưa phát huy sức mạnh của mình vậy... 

...

Phạm Thừa Thừa vẫn luôn suy nghĩ đến biểu hiện của em nhỏ ngày ấy. Từ lâu anh đã có ý định hỏi thẳng cậu. Hoàng Minh Hạo thoạt nhìn vô tình lạnh lẽo, nhưng biểu cảm và hành động của cậu không thể qua mắt Phạm Thừa Thừa được. Anh hiểu rõ cậu. Rõ ràng Minh Hạo có nỗi khổ tâm. Phản ứng hôm nay của cậu càng làm Thừa Thừa khẳng định rằng suy nghĩ của anh là đúng. Anh muốn lập tức kéo cậu ra khỏi phòng tắm mà hỏi cho ra lẽ, rất muốn cùng cậu hòa giải, rất muốn cùng cậu ôm ôm hôn hôn. Thế nhưng sự việc của Thái Từ Khôn và Chu Chính Đình phát sinh khiến Thừa Thừa không thể không lo lắng. Anh và bảo bối hiện tại chưa có đủ năng lực để quang minh chính đại đứng trước mặt công chúng, nếu bị phát hiện có thể sẽ lại chia tay vì áp lực. Vì vậy, Phạm Thừa Thừa quyết định nhẫn nhịn, chờ đến khi anh có đủ năng lực, không còn e ngại ánh mắt người đời, Thừa Thừa sẽ bắt bảo bối về nhà ngay lập tức. Khi đó hai người sẽ mãi mãi ở bên nhau. Đúng vậy, sẽ mãi mãi ở bên nhau...

...

Qua ngày hôm sau Thái Từ Khôn mới trở về ký túc xá. Mọi người đều ăn ý không đề cập đến chuyện kia nữa. Fandom của Thái Center vẫn lớn mạnh như trước, còn tăng thêm một lượng couple fan của cậu với Chính Đình. Nhân khí của cự C không những không giảm trái lại còn tăng. Chỉ có một điều ngoài ý muốn đó là Thái Từ Khôn bây giờ đã có điểm yếu, dễ bị người khác nắm thóp bôi đen. Tuy nhiên, Thái Từ Khôn trong giới vẫn là một tiểu sinh nổi bật sáng chói như ánh mặt trời. Bản thân cậu cũng không thay đổi gì nhiều, so với lúc trước càng cố gắng làm việc. Lúc không có việc, Từ Khôn sẽ nhốt mình trong phòng luyện tập. Cậu không vì bản thân nhân khí tốt mà lơ là thả lỏng. Thái Từ Khôn luôn kiên trì hoàn thành tốt những công việc mình làm. Mục tiêu của Thái Từ Khôn là nhận được sự ủng hộ từ công chúng, càng nhiều người ủng hộ càng tốt. 

...

Thời gian trôi nhanh như gió thổi, chớp mắt một cái hạn định mười tám tháng cũng kết thúc. Vào đêm chia tay, các thành viên tụ tập ăn uống cả đêm, giống như lần đầu tiên nhận giải thưởng "Nhóm nhạc xuất sắc nhất" vậy. Cả đám cùng ôm nhau khóc, cùng ôm nhau cười, xả ra hết những suy nghĩ trong lòng. Hôm sau khi tỉnh dậy, từng người thu dọn hành lý, bắt đầu cuộc hành trình của riêng mình. 

Yuehua Thất Tử không thể cùng nhau xuất đạo như lời hứa thuở ban đầu. Tất Văn Quân, Hoàng Tân Thuần, Đinh Trạch Nhân, và Lý Quyền Triết hợp thể thành một nhóm nhạc. Hoàng Minh Hạo trở thành nghệ sĩ solo, một mình phát triển. Còn về phần Phạm Thừa Thừa, anh đã thành lập một phòng làm việc riêng, theo đuổi con đường diễn viên chuyên nghiệp. 

Phạm Thừa Thừa và Hoàng Minh Hạo cứ thế mà đường ai nấy đi, không một lời tạm biệt, không một kỷ vật lưu lại. 

Từ đó về sau, Hoàng Minh Hạo bất luận ở đâu cũng chỉ có một mình trong căn phòng lạnh lẽo. Cậu nhận ra rằng cậu không thể ngủ được nếu không có hơi ấm của Phạm Thừa Thừa xung quanh. Hoàng Minh Hạo thường xuyên mất ngủ. Đến khi Hoàng Minh Hạo ôm Phái Đại Tinh* - "lễ vật" đầu tiên Phạm Thừa Thừa tặng cậu, Minh Hạo mới có thể chợp mắt một chút. Đoạn nói chuyện ngày đó giữa hai người, cậu vẫn luôn khắc ghi, Phạm Thừa Thừa tặng con thú bông ấy vì hy vọng nó sẽ đem lại may mắn cho cậu. Bây giờ nó khiến cậu có cảm giác an toàn, mỗi khi nhìn thấy Phái Đại Tinh, Hoàng Minh Hạo cảm thấy Phạm Thừa Thừa đang ở cạnh mình. Thừa Thừa đúng là có sức ảnh hưởng rất lớn đối với Minh Hạo. 

*Phái Đại Tinh = Patrick Star.

...

Hoàng Minh Hạo trải qua Lễ Thành Nhân cùng fan. Hôm đó có rất nhiều bạn bè gọi điện và gửi tin nhắn chúc mừng cậu, ngoại trừ Phạm Thừa Thừa. Đây là điều Hoàng Minh Hạo đã lường trước được, nhưng nội tâm vẫn không thoát khỏi cảm giác mất mát. Cậu ước anh có thể ở cạnh cậu ngay lúc này. Nhưng hiện tại điều này là không thể...

"Justin, có bưu phẩm chuyển phát nhanh. Vừa nãy bận quá quên đưa cho em!" Khi Justin đang cô đơn chờ đồng hồ điểm 0 giờ sáng, anh trợ lý gõ cửa. 

"Sinh nhật vui vẻ! Nhớ nghỉ ngơi sớm một chút!"

Sau khi anh trợ lý rời đi, Hoàng Minh Hạo cẩn thận xem xét bưu phẩm. Người gửi là một cái tên xa lạ. Bên trong chiếc hộp là một tấm bưu thiếp và một cái USB.

Trên tấm bưu thiếp là một đoạn chữ ngắn khó đọc:

"Sống trên đời, quan trọng nhất là vui vẻ. Nếu như cuộc sống không như mong đợi, hãy tin tưởng rằng trời đất nhất định đã an bài một hướng đi khác... Lễ Thành Nhân vui vẻ!"

Kèm theo đó là hình ảnh một mảnh đại dương, mặc dù mờ ảo nhưng Hoàng Minh Hạo vẫn nhận ra đó chính là hình ảnh một bãi biển. Chẳng lẽ là... cậu lập tức đem USB cắm vào máy tính, bên trong có một video rất dài, ghi lại những năm hoạt động của cậu. Thậm chí còn có những hình ảnh hồi bé. Thoạt nhìn giống như món quà từ fan, nhưng cậu biết chắc rằng người gửi là Phạm Thừa Thừa. Ngay từ khoảnh khắc nhìn thấy tấm bưu thiếp, nước mắt của Hoàng Minh Hạo đã không tự chủ mà rơi xuống...

Em phải làm sao đây hả Thừa Thừa... Em vẫn một lòng một dạ yêu anh như trước...



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net