5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Có lẽ bởi vì đang ở độ tuổi niên thiếu, tâm tình dễ buồn cũng dễ vui, Phạm Thừa Thừa ngày thứ hai liền khôi phục lại bình thường. Cũng nhanh tiếp nhận ở lớp D mà chăm chỉ tập luyện.Ngoài tưởng tượng, bầu không khí lớp D đặc biệt tốt. Phạm Thừa Thừa không ỷ gia thế của mình mà tự cao tự đại, các thực tập sinh cũng không vì thân phận của Thừa Thừa mà đối đãi đặc biệt. Mọi người cùng nhau học hỏi vô cùng hoà thuận.

Kết thúc buổi tập ban sáng, Phạm Thừa Thừa và Tất Văn Quân cùng nhau xuống căn tin. Trên đường đi không ít các thực tập sinh ở những công ty khác hướng hai người chào hỏi, bọn họ cũng vui vẻ đáp trả. Ở độ tuổi này, lại còn là nam sinh, nên tất cả đều dễ dàng kết thân, quay xong tập 1 với tập 2 coi như hầu hết đều thân thuộc.

Bên này Hoàng Minh Hạo vừa tập xong cũng liền lôi kéo Chu Chính Đình và Đinh Trạch Nhân chạy xuống phòng ăn. Ngày hôm qua tâm tình họ Phạm vô cùng kém, vì thế cả sáng nay Minh Hạo đều không ngừng lo lắng. Lớp A tan học chậm hơn những lớp khác một tiết, đến căn tin đa số mọi người đều đang dùng bữa. Hoàng Minh Hạo liền thấy Phạm Thừa Thừa cùng Tất Văn Quân còn có một số thực tập sinh khác đang nói chuyện rất rôm rả. Cuối cùng tâm tình của Hoàng Minh Hạo cũng được thả lỏng.

Ba người tiến đến ngồi đối diện đám Thừa Thừa.

"Ba người xuống rồi sao!!" Phạm Thừa Thừa hớn hở chào.

"Ừm, lão sư kéo dài buổi học thêm một tiết." Chu Chính Đình uống một ngụm nước rồi đáp.

"Mấy đứa hôm nay tập luyện thế nào?" đội trưởng Chu hỏi.

"Tốt, lớp D vô cùng tốt!" Tất xã trưởng đáp.

"Vậy còn mọi người, ở lớp A có gì đặc biệt không?" Phạm Thừa Thừa hỏi.

"Cũng bình thường, mọi người cùng vui vẻ tập luyện với nhau. À mà có cái này, anh không ngờ cái cậu Thái Từ Khôn kia một chút cũng không kiêu ngạo, rất dễ gần đó nha." Chu Chính Đình một bên nhớ lại khi nãy Thái Từ Khôn bắt chuyện với mình.

"Vậy là tốt rồi, không phải hồi trước anh cứ lo rằng người ta chảnh hay sao!" Văn Quân nói.

"Đúng đúng đúng!" Họ Chu liên tục gật đầu.

Nói xong liền thấy Thái Từ Khôn đang cầm khay đồ ăn loay hoay tìm chỗ ngồi. Chính Đình hỏi ý kiến của mọi người xong sau đó lập tức đứng dậy vẫy tay ngoắc "Từ Khôn! Sang đây ngồi nè!"

Thái Từ Khôn quay lại, thấy Chính Đình đang cười tươi roi rói liền bước đến bàn bọn họ, chào mọi người rồi ngồi xuống chỗ trống bên cạnh Chu Chính Đình.

Thái Từ Khôn lần đầu tiên nhìn thấy Chu Chính Đình trong lòng liền không rõ tư vị gì, thời gian tập nhảy hay nói chuyện cùng nhau, trái tim của cậu như đang đánh trống trong lồng ngực. Chẳng lẽ cậu... thích... anh? Cậu không dám nghĩ đến hướng kia, cậu vẫn luôn không tin vào nhất kiến chung tình. Nhưng hôm nay lần thứ hai tiếp xúc với Chính Đình, loại tình huống này không được cải thiện mà càng thêm nghiêm trọng, cậu không nhịn được muốn nói chuyện nhiều hơn với anh, muốn kéo sự chú ý của anh về phía mình. Giống như hồi nãy, không phải Thái Từ Khôn không có chỗ ngồi, mà cậu chính là cố ý cầm khay đồ ăn đi tới đi lui giả vờ không thấy chỗ trống.

Thời khắc này Chu Chính Đình đang cùng đồng đội đùa giỡn, ánh mặt trời chiếu rọi lên gò má thanh tú của anh khiến anh như tiên tử dưới trần gian. Thái Từ Khôn lặng lẽ hạ quyết tâm.

Đã thích điều gì thì sẽ nắm bắt cho bằng được, đây là nguyên tắc sống của Thái Từ Khôn. Cậu trước giờ luôn đặt âm nhạc và sân khấu lên hàng đầu, tuy đây là lần đầu tiên cậu thích một người, nhưng họ Thái trong đầu thầm nghĩ bản thân mình sinh ra nhân khí cũng cho là tốt đi.

...

"Thừa Thừa, anh có đang vui không?" Trở về ký túc xá Minh Hạo hướng Thừa Thừa hỏi.

"Có, anh đang rất vui." Phạm Thừa Thừa phối hợp trả lời.

"Bước đầu tiên..." Hai người cứ như vậy ở trong ký túc xá hát hò om sòm.

Chu Chính Đình ở lại nói chuyện với Thái Từ Khôn một hồi mới về phòng, vừa mở cửa đã thấy hai đứa thần kinh inh ỏi trong phòng. Thập phần ghét bỏ vòng qua hai đứa nhóc.

"Em còn tưởng mấy người này vô đây phải tém tém bớt rồi chứ, ai dè được có một ngày, ngày thứ hai liền hiện nguyên hình." Lý Quyền Triết lắc đầu nói.

"Ha ha ha ha hắc..." Hai tên thần kinh kia vừa giả tiếng ma quỷ khóc lóc vừa cười ha hả. Thừa Thừa và Minh Hạo mặc dù hát không tốt nhưng lại rất thích ca hát. Trước đây ở ký túc xá của Yuehua, hai người vài hôm lại mở show ca nhạc tự biên tự diễn tự quẩy một lần, lần nào cũng đều rất vui vẻ. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net