50

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Cả ngày hôm đó, Hoàng Minh Hạo ngoan ngoãn ngồi yên một chỗ quan sát Thừa Thừa đóng phim. Đến tận bây giờ Hoàng Minh Hạo mới biết rằng quay phim không phải quay theo từng tập, mà là cảnh nào tiện thì quay. Ví dụ mới tiếng trước quay tập một, tiếng sau nhảy sang quay tập cuối. Cảnh quay đa phần ở ngoài trời, mặc dù có nắng nhưng nhiệt độ vẫn rất thấp. Phục trang lại không đủ dữ ấm. Cảnh quay đầu tiên tương đối ổn, tới cảnh thứ hai thì mũi của Thừa Thừa bắt đầu ửng đỏ. Đạo diễn lại yêu cầu rất nghiêm ngặt, biểu hiện không đúng ý một chút thôi cũng phải quay lại cả cảnh. Có một phân cảnh phải quay đi quay lại 12 lần mới xong. So với tưởng tượng của Hoàng Minh Hạo, thực tế quay phim vừa khổ vừa chán muốn chết. Vậy mà Phạm Thừa Thừa đã kiên trì được mấy năm. Minh Hạo không biết Phạm Thừa Thừa có thật sự đam mê diễn xuất không, lúc trước cậu chưa từng nghe anh nói qua về vấn đề này. Cũng không hiểu vì sao năm đó Thừa Thừa lại quyết định theo đuổi con đường này.

Bởi vì là ngày đầu tiên nên đạo diễn cũng không muốn quay khuya, trời vừa chạng vạng tối cả đoàn phim đã được tan làm. 

"Thừa Thừa, tối nay không quay phim. Em muốn mời anh một bữa cảm ơn, có được không?" Phạm Thừa Thừa đang mặc áo khoác, Tại Khuê chạy tới rủ anh đi ăn. 

"Tôi có hẹn với Justin rồi!" Thừa Thừa trực tiếp cự tuyệt. 

"Vậy ba chúng ta đi cùng nhau luôn. Ở đây ngoài bọn anh ra, em cũng không quen ai hết, trợ lý cũng ở chỗ khác rồi." Tại Khuê vẫn một mực kiên trì. 

Phạm Thừa Thừa rất muốn nói rằng anh với bảo bối cũng có thân quen gì với cô ta đâu, nhưng nếu nói như vậy trước mặt toàn bộ nhân viên công tác thì mất mặt cô ta quá. Thừa Thừa nhìn về phía Minh Hạo cầu cứu. 

"Hai người đi cùng nhau đi, tôi có hẹn với chị Mạch Môn rồi!"

Ơ hay... em nhỏ cứ như vậy mà đẩy anh đi sao? Sắc mặt Thừa Thừa tệ đi nhưng anh cũng không dám nổi giận. Bảo bối còn chưa về tay, phải nhẫn nại. 

"Mạch Môn? Là staff trang điểm kia sao? Chị cũng quen với cô ấy, hôm nay cô ấy đã trang điểm cho chị. Hay là bốn người chúng ta cùng đi ăn đi? Dù sao cũng quen biết." Thấy sắc mặt của Phạm Thừa Thừa không tốt, Tại Khuê lập tức lên tiếng giảng hòa. Mặc dù cô muốn ở riêng cùng Thừa Thừa thật, nhưng cô lại sợ sau vụ này Thừa Thừa sẽ giận mình. 

...

Ảnh Thị Thành hiện đang là địa điểm du lịch thu hút bậc nhất. Có rất nhiều đoàn phim hiện "đóng quân" ở đây, nên ngoại trừ du khách, còn có rất nhiều fan lui tới. Song song theo đó, ngành ẩm thực ở đây rất phát triển, từ nhà hàng sang trọng đến quán ăn vỉa hè, mỹ vị không thiếu. 

Bốn người chưa biết rõ nơi này lắm, liền chọn bừa một quán lẩu trông xịn xịn rồi vào. Mới quay phim xong, ba vị diễn viên cũng chỉ kịp đội mũ đeo khẩu trang che chắn. Mặc dù ngôi sao ra ngoài đi ăn là chuyện thường ngày ở Ảnh Thị Thành, nhưng cũng không tránh khỏi bàn tán. 

"Wow nhìn kìa! Hình như là Phạm Thừa Thừa!" 

"Đúng đúng, còn có ai nhìn giống Justin ghê! Hai người họ cùng đi ăn hả? Wow thật kích động!!! kích động muốn chết!!!"

"Đúng đúng, ba năm nay ngoại trừ lễ trao giải mấy ngày trước, một lần phát đường cũng không có! Chúng ta đều thành đám ăn mày quá khứ hết rồi!"

"May mắn là chúng ta vẫn kiên trì, quả nhiên Hoàng Quyền Phú Quý của chúng ta là thật... huhuhuhuhu"

Xung quanh xì xào tiếng bàn luận, thậm chí còn có vài tiểu cô nương xúc động đến nghẹn ngào. 

Hoàng Minh Hạo nhớ hồi trước cậu cùng Thừa Thừa vào siêu thoại CP xem, lúc đó cậu cảm thấy CP fan thật đáng yêu nhưng cũng thật không dễ dàng cho họ. Bởi vì thích nhìn thấy hai người cùng nhau nên cái gì cũng phải gấp đôi, từ đánh bảng, bỏ phiếu, mua đồ đại ngôn, cái gì cũng phải làm hai phần. Hai người tung hint một chút cũng đủ khiến mọi người vui mừng như ăn tết. Khi hai người im hơi lặng tiếng, mọi người cũng tự tìm cách an ủi. Nhưng Hoàng Minh Hạo không thể tưởng tượng được, suốt ba năm nay hai người không gặp mặt, vậy mà các CP fan vẫn còn kiên trì. Có lẽ các fan tin tưởng vào đoạn tình cảm này còn hơn cả chính bản thân hai người nữa. 

Hoàng Minh Hạo định thần lại, khi ngẩng đầu lên cậu phát hiện Thừa Thừa với Mạch Môn đang nhìn mình không chớp mắt. 

"Hai người... nhìn em làm gì?" 

"Em đang suy nghĩ gì thế? Ngẩn người một hồi..." 

Những gì các tiểu cô nương kia nói, ai cũng nghe rõ, nên hai người rất hiếu kỳ quan sát phản ứng của Hoàng Minh Hạo. Vì vậy mới xuất hiện cảnh tượng hai người nhìn chằm chằm em nhỏ không chớp mắt. Chỉ mới nghe mấy câu như vậy đã phát ngốc một hồi lâu? Thừa Thừa hiểu rõ bảo bối đang nghĩ đến cái gì, nhưng vẫn cố ý hỏi lại. 

"Vậy sao? Cũng không có gì. Tôi đang nghĩ về bài hát mới viết thôi..." 

Hoàng Minh Hạo có chút mất tự nhiên cười cười, cúi đầu không dám nhìn thẳng Phạm Thừa Thừa. Cậu sợ đối mặt với anh, tình cảm lại một lần nữa dâng lên không tự chủ. 

"Ăn nhanh đi!" Vừa vặn đúng lúc đồ ăn lên bàn, Hoàng Minh Hạo nhanh chóng dời chủ đề. 

Tại Khuê là diễn viên nữ, đương nhiên cần khống chế cân nặng, mỗi ngày đều phải ăn kiêng. Hôm nay cô phải hạ quyết tâm lớn mới rủ Phạm Thừa Thừa đi ăn, không ngờ mọi người muốn ăn lẩu, vừa dầu mỡ vừa cay. Quan hệ của ba người kia rất rốt, mà Tại Khuê cũng chưa hiểu rõ Phạm Thừa Thừa lắm, nên lúc này cô như người ngoài cuộc vậy. Cô cũng không ngu ngốc đến nỗi mở miệng rước nhục, chỉ đành cười hưởng ứng. Cho nên trong bữa tối này Tại Khuê nhẫn nhịn im lặng ngồi gặm rau, giương mắt nhìn mọi người ăn thịt ngon lành. Cô còn tự bổ não nghĩ cách phải giải thích sao cho mọi người về việc mình chỉ toàn ăn rau, nhưng sự thật là chẳng ai quan tâm đến sự tồn tại của Tại Khuê cả.

Ngoại trừ Tại Khuê, ai cũng đều ăn đến no căng. Hoàng Minh Hạo vùi đầu vào ăn để che giấu cảm xúc. Hai người kia thì hăng hái lấp bụng vì tâm tình tốt, đặc biệt là Phạm Thừa Thừa. Phản ứng của em nhỏ hôm nay càng cho anh thêm niềm tin. 

"Ăn xong rồi, có muốn đi dạo không hay đi về?" Ra khỏi tiệm lẩu, Phạm Thừa Thừa lên tiếng hỏi, ánh mắt anh vẫn chăm chú nhìn Minh Hạo. 

"Được được! Vậy đi dạo đi! Đây là lần đầu em đến đây, cũng chưa tham quan nhiều." Tại Khuê nhanh nhảu trả lời, cô rất muốn tận dụng cơ hội ở cạnh Thừa Thừa. Chỉ cần nhìn vẻ ngoài của anh thôi cũng đủ khiến bao nhiêu cô gái điêu đứng rồi. Nhưng ngoài nhan sắc, Thừa Thừa vừa trẻ tuổi lại còn thành công, còn có địa vị trong giới. Chưa kể đến gia cảnh đỉnh cao. Tại Khuê đã đem lòng si mê anh từ lần đầu đóng phim chung. Nếu được ở cùng anh, bản thân vui vẻ không nói, sự nghiệp cũng có thể thăng tiếng. Lần trước không có cơ hội tiếp xúc nhiều, lần này Tại Khuê đã phải nhờ vả người quen để lấy vai nữ chính «Cùng Quân Ca» về tay, mục đích là để có thể tiếp xúc nhiều hơn với Thừa Thừa.

"Tôi còn có việc, không đi được!" Hoàng Minh Hạo không muốn ở gần Phạm Thừa Thừa quá lâu, cũng không hiểu sao cậu có ác cảm với Tại Khuê. Cậu không thèm thừa nhận nguyên nhân chủ yếu là do chị ta cứ ưỡn ẹo trước mặt Thừa Thừa. 

"Chị cũng có công chuyện, thôi thì hai người đi đi!" Mạch Môn biết rõ Thừa Thừa không có ý tứ gì với cô diễn viên này, nhưng vẫn muốn nói một câu thăm dò. Tiện thể quan sát luôn phản ứng của Hạo Hạo. 

"Hai người không đi vậy em cũng không đi, em đi riêng với Tại Khuê thể nào ngày mai tên cũng sẽ chình ình trên hotsearch." 

Phạm Thừa Thừa nói vậy coi như là đã chừa mặt mũi cho Tại Khuê. Nhưng cô ta vẫn rất bực bội, Phạm Thừa Thừa không muốn đi nữa không phải vì Minh Hạo thì chắc chắn là vì Mạch Môn rồi. Phạm Thừa Thừa thích Mạch Môn? Suy nghĩ này cứ ám ảnh mãi trong đầu cô nàng, ánh mắt của cô dành cho Mạch Môn cũng thay đổi. Mạch Môn có thể cảm nhận được mười phần địch ý từ trong ánh mắt ấy nhưng chị cũng không quá để tâm. Tại Khuê hiểu lầm như vậy có lẽ cũng là chuyện tốt đối với bọn họ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net