54

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Cuối cùng cũng trải qua ba tháng quay «Cùng Quân Ca» ở Ảnh Thị Thành. Sau đó cả đoàn di chuyển sang nơi khác để tiếp tục quay phim. Phạm Thừa Thừa không đi cùng đoàn, anh dành một ngày để đến thăm nhà Hoàng Minh Hạo. 

Trước khi đến nhà em nhỏ, Thừa Thừa đã cẩn thận chuẩn bị quà cáp cho cô chú. Anh bày ra một bộ dạng con rể tốt thấp thỏm đứng trước cửa nhà Minh Hạo. 

"Cậu là ai?" Quản gia mở cửa hỏi. 

"Cháu là... bạn của Tiểu Hạo ạ. Cháu có chuyện muốn gặp cô chú Hoàng ạ!" Phạm Thừa Thừa vừa nói vừa đưa những túi quà cho quản gia. 

Vị quản gia nhìn Thừa Thừa từ trên xuống dưới tỏa ra sự phú quý, thêm cả đống quà trên tay có giá trị không nhỏ, liền không nghi ngờ gì mà dẫn Thừa Thừa vào nhà. 

"Phu nhân, có chàng trai này xưng là bạn của Tiểu Hạo!" Vị quản gia cũng giống mọi người, gọi Hoàng Minh Hạo là Tiểu Hạo. 

Trong phòng khách chỉ có mẹ của Hoàng Minh Hạo, bà đang ngồi trên ghế nghỉ ngơi, TV đang chiếu MV của Minh Hạo. Nghe lời nói của quản gia, bà từ từ mở mắt. Nhìn thấy được người đến là ai, mẹ Hoàng cả kinh bật dậy. 

"Cậu..."

"Cháu chào cô! Cháu là Phạm Thừa Thừa!" Phạm Thừa Thừa lễ phép chào hỏi. 

"Chú có ở nhà không ạ? Cháu có chuyện muốn thưa với cô chú."

Mẹ Hoàng nhìn Phạm Thừa Thừa một chút, rồi lại nhìn sang đống đồ trên tay quản gia, bất đắc dĩ nhờ quản gia lên gọi ba Hoàng.

"Đến thư phòng gọi ông ấy ra giùm tôi!"

"Cậu... cậu ngồi đi!"

Phạm Thừa Thừa vừa ngồi, ba Hoàng đã bước xuống nhà. 

"Cậu có chuyện gì sao?" Ba Hoàng bình tĩnh hơn vợ. 

"Cháu đến tìm cô chú là vì chuyện của cháu và Tiểu Hạo. Cháu biết cô chú không đồng ý. Cháu hy vọng có thể thuyết phục được cô chú."

 "Vậy cậu không cần tốn công, như thế nào chúng tôi cũng sẽ không đồng ý. Không nghĩ rằng lâu như vậy mà hai đứa vẫn còn dây dưa!"

Có thể vì tuổi đã cao, cũng có lẽ là do sự nghiệp đã ổn định, tính khí của ba Hoàng đã thay đổi không ít, lúc trước con nhỏ không ở cạnh là chuyện thường, ông cũng chẳng cảm thấy có gì to tát. Hiện tại ông lại cảm thấy nhớ con nhiều hơn, mỗi lần nghe bạn bè khen "Con của ông thật đẹp trai, con của ông hát thật hay, con của ông viết nhạc thật tốt,... Con gái tôi muốn xin chữ ký con trai ông...", trong lòng ông liền cảm thấy trống vắng. Bởi vì con trai ông từ lâu đã không bằng lòng gặp ông. Nhưng vì quan niệm truyền thống, ông vẫn không thể nào chấp nhận việc hai đứa con trai ở cạnh nhau. 

"Chúng cháu không dây dưa, Tiểu Hạo rất nghe lời cô chú. Năm đó khi em ấy trở về, không quá một tháng liền yêu cầu chia tay. Từ lúc nhóm chúng cháu giải tán, ba năm trời bọn cháu không liên lạc. Chỉ có gần đây mới bắt đầu hợp tác, mà cháu cũng vừa biết được sự việc năm đó. Những năm nay Minh Hạo một thân một mình chịu đựng, em ấy ốm đến mức chỉ có thể mặc quần áo đặt may riêng. Em ấy không còn đùa giỡn, cũng không còn thích Anime. Càng ngày Tiểu Hạo càng trở nên ít nói, mỗi ngày đều quay cuồng trong công việc. Lúc trước em ấy là một đứa trẻ nghịch ngợm, mỗi ngày đều thích đi chọc cho các anh đuổi đánh, vì sự việc năm ấy mà lại trở thành thế này. Cháu không bao giờ muốn nhìn thấy Tiểu Hạo sống trong đau khổ, nhưng cháu biết nếu cô chú không đồng ý thì Tiểu Hạo cũng sẽ không bao giờ quay lại với cháu, em ấy có thể sẽ mãi mãi chọn ở một mình. Cô chú thật sự nỡ nhìn Tiểu Hạo như thế sao?"

Ba Hoàng không biểu hiện ra ngoài, nhưng rõ ràng đang suy tư. Phạm Thừa Thừa nghĩ lúc này nên để hai người có thời gian suy nghĩ. 

"Cô, chú, cháu hy vọng cô chú có thể suy xét kỹ, cháu đi trước ạ!"

Người nhà bảo bối có đồng ý hay không không phải là điều mấu chốt. Nhưng đến cuối cùng cũng không bằng lòng thì Phạm Thừa Thừa cũng sẽ không ngồi yên chịu chết. Anh không thể nào để bảo bối cô đơn một mình được. 

...

Sau khi nói chuyện với ba mẹ Hoàng, Phạm Thừa Thừa đi thẳng đến phim trường. 

Thừa Thừa vừa tới, Minh Hạo vừa diễn xong một phân cảnh. 

"Sao anh còn chưa thay đồ?" Minh Hạo hỏi. 

"Hôm qua có việc, anh không có đi cùng đoàn. Vậy mà em không biết à?"

"Em không biết thật! Tại nhiều người quá. À mà anh đọc tin nhắn trong group chat chưa?" Hoàng Minh Hạo đánh trống lảng. 

"Vừa xong công chuyện là lên thẳng máy bay, chưa kịp xem. Sao thế?"

"Anh Đình và anh Khôn tuần sau về nước."

"Thật à? Hai người đó ở nước ngoài lâu như vậy, tưởng không tính về luôn chứ~" Phạm Thừa Thừa vui vẻ đùa đùa. 

Sau khi Nine Percent giải tán, Thái Từ Khôn vì muốn ở gần Chu Chính Đình, cậu đã cố gắng phát triển theo hướng quốc tế. Dựa vào tài năng và vẻ ngoài xuất chúng, Thái Từ Khôn nhanh chóng trở thành một rapper nổi tiếng. Còn Chu Chính Đình nhờ kỹ năng vũ đạo vượt trội đã trở thành thầy dạy nhảy có tiếng, ngoài việc dạy học sinh, lâu lâu anh cũng tham gia những cuộc thi nhảy. Cả hai đều phát triển tốt trên con đường mình chọn. Và rồi gặp lại nhau cũng là nhờ duyên phận. 

Hai người cứ thế thuận theo tự nhiên mà quay về bên nhau. Thái Từ Khôn tá túc ở nhà Chu Chính Đình, ngoại trừ khoảng thời gian đi làm, hai người luôn dính lấy nhau, cùng nhau nấu ăn, cùng nhau đi ngủ. Đôi lúc cũng sẽ ra ngoài hẹn hò giống những cặp tình nhân khác, cũng sẽ tạo bất ngờ cho đối phương vào những dịp đặc biệt. Một năm trôi qua, hai người vẫn ngọt ngào như lúc mới yêu. Thái Từ Khôn và Chu Chính Đình tu thành chính quả là điều các thành viên có thể dự đoán được. 

"Anh tự vào group xem đi, chắc giờ mấy ảnh vẫn còn tám chuyện đó. Em đi thay đồ."

"Được"

Sau khi Minh Hạo đi, Thừa Thừa mở điện thoại xem.

Chu Chính Đình: "Mấy đứa!!! Anh với Khôn Khôn thứ hai về nước. Tới lúc đó bọn mình nhất định phải làm một bữa hoành tráng nha!!!"

Vưu Trưởng Tĩnh: "Aaaa hai đứa cuối cùng cũng chịu về!!!"

Tiểu Quỷ: "Trời ơi nhất định phải quẩy thật đã!!!"

Lâm Ngạn Tuấn: "Hai đứa bay về là muốn lấy hộ khẩu đi à? Có cần tụi này đi đón không?" 

Chu Chính Đình: "Không nha ba!!! Toàn người nổi tiếng đi ra cho mà nát cái sân bay người ta à???"

Có người chúc mừng, có người trêu chọc. Hoàng Minh Hạo từ đầu đến cuối chỉ nói vài câu, phần lớn là chúc mừng hai anh, không đề cập đến chuyện của bản thân. 

Lúc sau Thái Từ Khôn đề nghị sắp tới là kỷ niệm 5 năm xuất đạo, cùng nhau làm một fanmeeting, địa điểm ở Lang Phường, nơi chứa đựng giấc mộng thuở ban đầu của cả chín người. Từ lúc giải tán, cả chín chưa bao giờ hợp thể, mỗi người đi một hướng riêng. 

Thái Từ Khôn vẫn còn một bí mật nho nhỏ. Cậu lén tạo một group riêng cho 8 người, không có Chu Chính Đình. 

Thái Từ Khôn: "Vào hôm fanmeeting, em muốn cầu hôn Chu Chính Đình!" 

Vưu Trưởng Tĩnh: "Wow quả nhiên là Khôn Khôn! Thật lãng mạn! Anh ủng hộ hai chân hai tay!!!" 

Hoàng Minh Hạo: "Người nhà hai anh đồng ý rồi sao?" 

Thái Từ Khôn: "Yên tâm, nhà anh vẫn luôn chấp nhận. Nhà Chính Đình cũng vậy. Chỉ là họ nghĩ bọn anh chia tay rồi. Anh có nói chuyện với ba mẹ rồi, họ đều chúc phúc."

Thái Từ Khôn không rõ nguyên nhân chia tay của Thừa Thừa và Minh Hạo, nên cũng không để ý nhiều mà nói thật. 

Hoàng Minh Hạo: "Thật là tốt!"

Phạm Thừa Thừa nói vài câu giải thích lý do vì sao cả ngày mình không online rồi dứt khoát tắt điện thoại. Ba chữ "Thật là tốt!" của bảo bối khiến anh thật đau lòng. 



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net