7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Tuy rằng Thái Từ Khôn đối với tất cả mọi người đều rất hoà thuận, cũng cùng rất nhiều người thân mật đùa giỡn. Nhưng Chu Chính Đình dù sao cũng không phải là con nít, cậu nói chuyện với anh ánh mắt lúc nào cũng phát sáng, Chính Đình khoác vai cậu trò chuyện thì tai Từ Khôn đỏ hết cả lên, anh tự hiểu được Từ Khôn đối với anh không hề đơn giản. Mà bản thân Chính Đình cũng nhận ra tình cảm của mình dành cho Từ Khôn cũng vượt qua ngưỡng huynh đệ. Đồng thời, anh cũng hiểu rằng đoạn tình cảm này sẽ không được mọi người chấp nhận và hoan nghênh. Đề phòng mọi chuyện vượt qua mức kiểm soát, Chu Chính Đình bắt đầu cố gắng giữ khoảng cách với Thái Từ Khôn.

Vòng đánh giá tiếp theo, các thực tập sinh sẽ chia ra thành nhiều nhóm nhỏ quyết đấu với nhau. Đầu tiên các thí sinh phải chọn bài hát, Thái Từ Khôn làm center ca khúc chủ đề nên được đặc quyền chọn bài hát đầu tiên.

"Anh nghĩ PPAP hay đấy!" Chu Chính Đình thảo luận cùng Hoàng Minh Hạo.

"Em thì sợ bài Can't Stop, ca từ khó nhớ với cả đa số toàn phần dành cho vocal."

Bài hát được Thái Từ Khôn chọn là PPAP.

"Em nghĩ anh Khôn sẽ chọn anh đó Chính Đình!"

"Không biết, bất quá anh muốn làm center. Mà cùng nhóm với em ấy thì..."

"Người cuối cùng em muốn chọn vào nhóm là Chu Chính Đình." Chu Chính Đình chưa nói hết câu đã bị lời nói của Thái Từ Khôn cắt đứt, không thể làm gì khác ngoài chấp nhận sự sắp đặt của số phận. Từ Khôn gần đây vẫn bám dính lấy anh như thường, ở thời điểm này Chính Đình cũng không có biện pháp cự tuyệt.

Thí sinh Lữ Thần Du chọn ca khúc Can't Stop. Hoàng Minh Hạo một mực yên lặng cầu khẩn anh trai kia đừng chọn cậu.

"Người thứ hai em muốn chọn là Justin ở lớp B."

Đúng là sợ điều gì sẽ gặp điều đó mà, Hoàng Minh Hạo ngửa đầu lên trời thở dài một hơi rồi tiêu sái bước đến hàng Can't Stop. Sau đó cậu bắt đầu bày mưu tính kế.

"Vưu Trường Tĩnh hát tốt nên chọn anh ấy đi, vũ đạo của Lâm Siêu Trạch cũng đỉnh đấy ạ!"

"Còn có Thừa Thừa, anh ấy rap tốt mà hát cũng ổn nữa." Đây mới là trọng điểm.

Hoàng Minh Hạo cuối cùng cũng được cùng nhóm với Phạm Thừa Thừa như mong đợi.

...

Thái Từ Khôn chọn Chu Chính Đình nhất định là có chứa tâm tư riêng, trong PPAP có một đoạn hai người đan mười ngón tay vào nhau, cậu muốn cùng anh làm động tác này. Từ Khôn gần đây cũng biết Chính Đình cố tình tránh né cậu, cậu cũng đoán được một phần nguyên do, mà dù sao đi nữa thì Từ Khôn cũng nhất quyết không buông bỏ.

Chu Chính Đình cũng chú ý tới khúc mười ngón tay hai người đan vào nhau, anh đang cố tình tránh Từ Khôn nên nhất định động tác này không thể làm cùng với cậu, sở dĩ Thái Từ Khôn có hỏi trước ý kiến của anh nhưng anh đã quyết định sẽ làm động tác này cùng Châu Ngạn Thần, mọi người cũng đồng ý. 

Thái Từ Khôn không hề nghĩ tới Chu Chính Đình nhất định phải cự tuyệt mình như vậy, dù gì cũng chỉ là một vài giây chạm tay nhau.

Mỗi ngày nhìn Chính Đình trong phòng tập cười cười nói nói với tất cả mọi người, nhưng lại ít khi chủ động cùng mình nói chuyện, lại còn ngày ngày cùng Châu Ngạn Thần mười ngón tay đan vào nhau. Thái Từ Khôn càng nhìn càng không thấy vừa mắt. Rốt cuộc đến trước ngày biểu diễn một ngày cậu không nhịn được nữa.

"Chính Đình, em muốn nói chuyện với anh một chút!"

Nói xong không đợi anh trả lời, liền kéo anh ra khỏi phòng tập đi đến một chỗ không có người.

"Tại sao mấy hôm nay anh không muốn nói chuyện với em? Còn tránh né em nữa?" Thái Từ Khôn uỷ khuất hỏi.

"Anh..."

Chu Chính Đình thực sự không biết trả lời như thế nào. Anh cho rằng giữa hai người cứ tiếp tục như vậy thì Từ Khôn sẽ từ bỏ, xem ra Chính Đình đã đánh giá thấp tình cảm của cậu.

"Em thích anh!" Thái Từ Khôn không chờ Chu Chính Đình trả lời, dứt khoát bảy tỏ tâm tư của mình.

"Em không biết có phải là đã đoán ra được tình cảm của em nên cố trốn tránh em hay không. Em chỉ biết là mặc kệ anh đối với em như thế nào, em nhất định sẽ cho anh thấy rõ được tâm ý của em. Em thích anh, Chu Chính Đình! Anh có nguyện ý ở một chỗ cùng với em không?"

"Từ... Khôn, em... em nghe anh nói này! Em còn nhỏ, em có thể chưa hiểu được thật sự thích một người là như thế nào... Hơn nữa, xã hội này sẽ không tiếp nhận đồng tính luyến ái, đặc biệt cả hai chúng ta đều là người của công chúng, đều không mong rằng sự nghiệp sau này sẽ đi xuống..."

"Anh không cần phải nghĩ nhiều như vậy, anh chỉ cần nói anh có đồng ý hay không mà thôi."

Nhìn anh uyển chuyển lựa lời với mình như vậy, tâm Từ Khôn lạnh đi một nửa, xem ra Chính Đình nhất định là không thích cậu.

"Xin lỗi..." Chu Chính Đình cúi đầu.

"Bất luận như thế nào, em sẽ không từ bỏ!" Thái Từ Khôn quay mặt chạy đi. Cậu nghĩ nếu cậu còn đứng trước mặt anh một giây nào nữa, nước mắt sẽ không tự chủ mà rơi xuống.

Thật không nghĩ tới, lần đầu tiên thích một người mà kết cục lại thành ra như vậy. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net