9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Thời điểm công bố số phiếu thập phần căng thẳng, nếu không nhìn tổng điểm cuối cùng thật không đoán được nhóm nào sẽ thắng.

"Nhóm chúng ta ít phiếu quá." Nhìn số phiếu của đồng đội, Hoàng Minh Hạo rất lo lắng. Đến thời điểm công bố số phiếu của Minh Hạo, Phạm Thừa Thừa nhẹ nhàng nắm lấy tay cậu.

"86 phiếu!" Khi số phiếu hiện ra, toàn bộ nhóm A đều kích động mừng rỡ, phấn khởi nhất chính là Thừa Thừa, anh đã chứng kiến toàn bộ quá trình trưởng thành của Minh Hạo thông qua vòng thử thách này, anh tin chắc là cậu sẽ được nhiều người yêu mến.

Hoàng Minh Hạo hít thở một hơi thật sâu, cậu rất hài lòng với thành tích này, ít ra là cậu đã thêm được khá nhiều điểm vào điểm tổng của cả nhóm. Đến lúc công bố số phiếu của Thừa Thừa thì Minh Hạo lại bắt đầu khẩn trương, mà Thừa Thừa lại vừa mới mừng cho Minh Hạo nên cũng còn rất lạc quan vui vẻ.

"99 phiếu!" Nhóm A lần thứ hai ăn mừng! Nhóm A đã chiến thắng! Hoàng Minh Hạo và Phạm Thừa Thừa siêu cấp vui vẻ. Lần đầu tiên ở chương trình hai người hợp tác đại thành công!

...

Chu Chính Đình vốn nghĩ rằng khi mình cự tuyệt Thái Từ Khôn thì cậu sẽ biết khó mà buông, từ hôm qua đến khi lên sân khấu cậu vẫn không một lần nói chuyện với anh. Chính Đình chưa bao giờ dám tưởng tượng rằng Thái Từ Khôn có thể công khai tán tỉnh mình trước bao nhiêu người như thế. Anh nghĩ sau đó Từ Khôn sẽ cùng mình nói chuyện, nhưng mãi tới khi trong phòng chờ công bố kết quả cậu cũng không nói lời nào. Lúc này, đến phiên tâm tư họ Chu nổi cơn ngứa ngáy.

Chu Chính Đình trở về ký túc xá khá muộn, hai tên tiểu tử kia đã lên kế hoạch ăn mừng chiến thắng từ sớm.

"Chu Chính Đình, cuối cùng anh đã về!"

Hoàng Minh Hạo kéo đội trưởng và Thừa Thừa ngồi xuống cạnh mình, cậu chỉ vào đống đồ ăn chất đầy trên mặt đất mà cậu xem như báu vật, Minh Hạo nói: "Kỳ trước em có mang từ nhà lên, giấu để có dịp thì ăn mừng. Hôm nay nhóm PPAP của anh cũng thắng đúng không? Chúng ta cùng nhau liên hoan một xíu nha!!"

Chu Chính Đình bất đắc dĩ xoa đầu Minh Hạo: "Đúng là con nít!" Sao mà có thể dễ dàng thoả mãn như thế, với cả ai lại dùng nước vitamin để ăn mừng cơ chứ.

"Được rồi được rồi, đông đủ rồi thì bắt đầu ăn thôi!"

Không biết có phải do mình và Minh Hạo gần đây khá thân thiết, mà khi Thừa Thừa nhìn Chính Đình cùng Minh Hạo một bộ dạng thân mật như vậy, trong lòng anh có chút chua chua.

"Hảo!" Hoàng Minh Hạo khui một chai vitamin.

"Chúc mừng ba người chúng ta lần đầu tiên so tài đều dành được thắng lợi!!"

Hai anh lớn cũng rất phối hợp cùng em út cụng ly, trong phòng ký túc xá nhỏ tràn ngập tiếng hân hoan.

Lúc này các thiếu niên tựa hồ còn chưa ý thức được, đây là một chương trình sống còn, trong tương lai gần mọi người đều sẽ trở thành đối thủ của nhau, cũng có thể sẽ có người phải ra về sớm. May là đến cuối chặng đường, trải qua rất nhiều biến cố, tình nghĩa của các anh em vẫn vẹn nguyên như lúc ban đầu. Tất nhiên rằng, những chuyện trên sau này mới nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net