Người may mắn P.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Chỉ còn 15' nữa thôi, là diễn ra sự kiện vô cùng lớn, đó là lễ đính ước của cậu chủ TaeHyung của tập đoàn Kim Thị ( kiêm thành viên nhóm nhạc đình đám BTS). Cô gái may mắn ấy là ai? Sự thật về chuyện đính ước này là như thế nào? Và sự may mắn của cô gái là nhờ đâu? Tới nay vẫn chưa có lời hồi đáp từ nhân vật chính của chúng ta. 15' đếm ngược bắt đầu".

2 tháng trước....

Năm nay là năm cuối cấp, cô vừa trải qua kì thi tốt nghiệp. Lớp và 1 số giáo viên bộ môn cùng cô/thầy chủ nhiêm tổ chức cho đi du lịch vừa để xả stress, vừa để giữ làm kỷ yếu những ngày tháng còn học chung. Lần này là đi SaPa, giờ đang đầu mùa hè nên thời tiết trên đó khá mát. Đến khách sạn là cả lũ rủ nhau đi tham quan rất nhiều nơi.Ở đây đang có trò chơi truy tìm kho báu trong rừng do ban quản lý rừng và 1 "nhà tài trợ người Hàn" nào đó tổ chức. Sáng hôm sau, xin phép thầy cô cho tham gia. Ban đầu các thầy cô không cho đi. Nhưng đám học sinh nheo nhóc năn nỉ gãy lưỡi nên đành cho tham gia. Mỗi đứa chuẩn bị đầy đủ vật chất cần thiết để bắt đầu cuộc khám phá trong rừng. Những chỉ dẫn, mật mã để cả nhóm chia nhau ra đi tìm những khó báu giấu trong rừng.

-Nhớ đừng đi quá xa các em nhé, trong này sóng điện thoại yếu nên phải chú ý vừa đi vừa đánh dấu để tránh lạc đường nha.

Rồi thì cả lũ vâng dạ.Cô và con bạn thân của mình thành 1 đội. Ấy vậy mà hai đứa mù đường nhất đoàn lại đi cùng nhau, đi loanh quanh 1 lúc lại về đến điểm xuất phát. Rồi lại đi qua chỗ khác,tìm theo chỉ dẫn. Cứ thế đi đến nỗi quên luôn đường vừa đi qua, 2 đứa loạn quá thành ra lạc đường luôn rồi. Suốt 3 tiếng loanh quanh trong rừng, đói lả ra vì đi nhiều. Ngồi xuống gốc cây,bỏ đồ ăn ra ăn. Từ phía xa một người đàn ông chừng 40-45t đang gọi ai đó.

- T/b này ( T/b: tên bạn)

-Gì? (Cô vừa gặm bánh mì vừa trả lời)

-Có người đàn ông kia á. Đang tìm ai đó.

-Thì sao?

-Mày đíu nghe rõ à. Ổng nói tiếng Hàn Quốc đấy.

-Chắc ổng lạc đường. Hay mình ra giúp ổng nhở?

-Mày ngáo chó à? Nhỡ ổng là người chuyên bắt cóc thì sao.

-Mày xem người ta ăn mặc sang trọng thế mà dám phán vậy à.Tao biết tiếng Hàn, để tao qua hỏi.

Thật ra từ ngày làm ARMY, cô đã rất nỗ lực và cố gắng chăm chỉ học tiếng Hàn. Call video với nhiều bạn ARMY Hàn nên nói chuyện khá ổn, nhưng cũng không trơn tru mượt mà như mấy chị phiên dịch viên. Đại khái là trình độ ngôn ngữ như cô thừa tiêu chuẩn để sinh sống tại Hàn.Cô đã vinh dự về điều đó.
Cô chạy lại gần người đàn ông đang đứng tựa vào gốc cây nghỉ, cúi đầu kính cẩn chào.

-An nyong ha sae yo

-An nyong ha sae yo ( người đàn ông cũng chào lại với thái độ kính trọng).
Cháu biết nói tiếng Hàn Quốc sao?

-Vâng, cháu đang học, còn khá nhiều thứ chưa biết ạ. Bác đang tìm ai phải không ạ? Cháu có thể giúp gì không?

-Tốt quá, có người biết tiếng Hàn. Con trai bác bị lạc trong rừng, giờ bác đang tìm nó. Cùng tìm giúp bác nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net