Chap 2: bắt đầu cho rắc rối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

/YoungMi à bỏ hộ anh túi rác nha /

/nae/

Tôi xách túi rác đi ra phía sau để bỏ nhưng khi định vào lại bên trong lại thì nghe có tiếng người khóc. Hiếu kì nên trở tìm xem thì thấy ở 1 góc hẻm có 2 con người 1 nam 1 nữ đang nói chuyện. Người nữ hình như đang khóc còn người kia thì chỉ đứng nhìn. Hình như không phải người con trai đó làm cô gái đó khóc, vì ở xa quá tôi không thể nghe được họ nói gì.

Ôi ôtôkê làm sao đây 2 người họ đang...đang...đang hôn nhau ôi tôi phải đi thôi ở đây 1 lát bị phát hiện thì có nước tát cho vở mồm quá.
Định đi thì điện thoại reo. Trời ơi sao cuộc đời tôi lúc nào cũng có những giây phút trùng hợp thế, lần này mà bị 2 người kia bắt là toai mạng, phải chuồng lẹ thôi.

Tôi trở vào cửa hàng làm tiếp đầu cứ suy nghĩ chắc 2 người kia không thấy tôi đâu nên mới yên cho đến giờ, haizzz nhiều chuyện làm gì không biết.

/ em về đây ạ. Chúc anh ngủ ngon/

Tôi thay đồ rồi ra về nhà, lúc nào cũng thế tôi luôn đi bộ về vừa tập thể dục vừa tiết kiệm được1 chút. Đi 1 lát tôi cảm giác được có người đi sau lưng tôi, trị an nơi này đó giờ rất an toàn mà thầm nghĩ chắc ai đó cùng đường với mình thôi. Nhưng không ngờ người đó càng đi nhanh hơn khi đến chỗ tôi thì nắm tay tôi kéo đi ôi mẹ ơi đang bắt cóc à.

/ AAAA ANH LÀM GÌ VẬY TÔI LA LÊN ĐÓ. CỨU TÔI VỚI/ Tôi dùng hết sức mình mà hét lên. Người đó cũng không phản ứng gì chỉ bịt miệng tôi lại rồi thẩy tôi lên chiếc xe. Đúng là bắt cóc thật rồi mẹ ơi làm sao đây.

/ anh tha cho tôi đi tôi không có tiền đâu. Là 1 người nghèo kíp sát không có tiền,sắc cũng không có anh làm ơn tha cho tôi đi/ tôi cứ luôn miệng van xin. Cho đến khi người kia tháo khẩu trang ra.

/ tôi không có ý định bắt cô chỉ cần cô giao điện thoại cho tôi/ là anh chàng soái ca hôm qua tôi gặp ở Sm

/ là anh tại sao anh lại bắt tôi lên xe chứ. /

/ cô đưa điện thoại ra / anh ta hình như hoàn toàn không để ý đến những gì tôi nói.

/ anh cần điện thoại tôi làm gì chứ/

/ tôi cần tấm hình lúc nãy cô chụp. Cô ra giá đi bao nhiêu mới chịu xóa /

/ anh đang nói vớ vẫn gì thế/ cái tên này người đẹp thế mà bị thần kinh mà nói cái gì tôi chả hiểu gì cả. Tôi không thể ở lại trong đây nghe anh ta nói vô lý nữa định mở cửa xe thì anh ta nổ máy chạy xe đi.

/ anh chạy đi đâu thế/

/ cô phải nhanh chóng xóa tắm ảnh đó đi /

/ tôi không có chụp ảnh gì cả /

/ nói dối rõ ràng lúc nãy tôi đã thấy đèn led từ điện thoại của cô/

/ thì ra người lúc nãy trong con hẻm là anh vậy còn người con gái đó. Không lẻ....là chị xinh đẹp hôm bữa woa daebak /

/ bây giờ cô chịu nhận mình có ở đó rồi/

/ đúng là tôi ở đó nhưng tôi không có chụp ảnh /

/ còn nói đối / anh ta chồm về phía tôi giựt cái túi xách của tôi. Anh ta là nghệ sĩ hay là ăn cướp thế.

/ không được anh không có quyền gì cả/

/ đưa cho tôi /

/ không được /
Tôi và anh ta giằn co nhưng không để ý là xe đang chạy.

/ COI CHỪNG/ tôi chỉ kịp la lên khi nhận thức được xe chúng tôi đã đi vào phần đường ngược lại và 1 chiếc xe tải đang hướng về phía chúng tôi. Anh ta đảo nhanh tay láy nhưng không kịp nữa rồi chiếc xe kia đang lao về phía này. Điều cuối cùng tôi còn nhớ là âm thanh thắng xe, tiếng va đập lớn, cơ thể của tôi đau hơn bao giờ hết rồi tôi rơi vào hôn mê.

____________________

Tôi từ từ mở mắt thứ đầu tiên đập vào mắt là cái trần nhà trắng mùi thuốc khử trùng khó chịu, và những tia sáng từ cửa sổ. Chắc do tôi hôn mê lâu quá nên thứ ánh sáng đó thật khó chịu. Tôi từ từ nhớ lại chuyện gì đã xảy ra với mình.

/em tỉnh rồi à để anh đi gọi Bác sĩ/ một người đàn ông lạ mặt đang nói chuyện với tôi rồi chạy ra ngoài, tôi không nói gì vì cơ thể đang đau lắm.

1 lát sau có vị bác sĩ cùng 2 cô y tá đi vào kiểm tra.

/ tình trạng khá hơn rất nhiều nhưng cũng cần nghĩ ngơi thêm vài ngày nữa. Tai nạn như thế mà qua được cũng may lắm rồi

/ cảm ơn bác sĩ / người đàn ông đó lại tiếp tục nói.

/ mẹ và chị cậu mới vừa về anh đã báo cho họ việc cậu tỉnh lại rồi. Mấy hôm nay họ lo cho cậu lắm đấy còn tụi kia nữa cũng soắn hết lên / anh ta đang nói gì vậy cái gì mẹ rồi chị, tôi làm gì có chị chứ còn tụi kia là ai.

/ anh quen tôi sao / tôi mở miệng hỏi anh ta nhưng giọng tôi sao thế này, sao nó cứ ồm ồm thế.

/ cậu bị điên sao. Cậu không nhớ tôi à ?/

/ tôi có quen anh sao /

/ đùa như thế không vui đâu, tôi là Hwang Goo Bong quản lí của cậu, bây giờ đã nhớ ra chưa /

/ Hwang Goo Bong? / tôi không nhớ là mình có quen ai như thế. Mà anh ta nói là quản lý, quản lý gì chứ tôi có phải nghệ sĩ đâu. Mà khoang đã nghệ sĩ nghệ sĩ không lẻ...? Tôi nhìn quanh bây giờ tôi đang ở phòng VIP 1 đứa như tôi có thể ở phòng VIP sao.

Tôi định chạy xuống giường để ra ngoài xem tên bệnh nhân nhưng bị anh ta ngăn lại.

/ cậu định làm trò gì nữa đây. Cậu mới tỉnh lại cơ thể còn yếu lắm /

/ tôi...tôi có thể hỏi tên của tôi không /

/cậu điên thật hay điên giả thế. Tôi phải đi gọi bác sĩ kiểm tra lại cho cậu mới được/

/ ANH NÓI CHO TÔI BIẾT ĐI TÔI TÊN LÀ GÌ THẾ /  tôi gần như là hét lên làm người kia có phần sợ.

/ Pa..rk...Park ChanYeol. EXO... Chanyeol /

/ Park.Chan.Yeol sao?/

_hết chap 2_

Au chăm chỉ ngày ra đến tận 2 chap vote cmt cho au đê ~
Cảm ơn nhiều ạ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net