Chap 22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

/ vậy anh chú ý tôi này /

/.../ câu nói của tôi làm anh đơ người không nói được câu nào cả.

/đang nghĩ đi đâu vậy, chú ý ở đây là lo cho thân sát tôi đó. Không phải anh đang trong sát tôi sao, anh còn không chú ý bản thân mà còn đòi chú ý người khác /

/ tôi cứ tưởng.../ anh cười

/ tưởng tôi tỏ tình với anh sao? Anh trong nằm trong tiêu chuẩn của tôi đâu /

/ tôi như thế mà không nằm trong tiêu chuẩn của cô à?/

/ đúng vậy nhìn vào đã không đạt tiêu chuẩn rồi, tôi không thích những người cao vì khi đứng gần tôi chắc chắn bị dìm hàng /

/ tại sao cô không nói là tại cô lùn mà lại trách tôi cao chứ? /

/ vì đây là tiêu chí của tôi mà/

/đúng là không bao giờ cải lại cô /

__________________________

Hôm sau chúng tôi không trở về Seoul ngay mà ở lại tham gia 1 chuyến từ thiện viến thăm các cụ già neo đơn trên đảo.

Chúng tôi bê những thùng đồ to chứa thức ăn cùng những thứ cần thiết khác xuống xe rồi tiến hành phát quà chúng tôi đi theo từng tôi để tiện phát. Tôi đi cùng Baekhyun, chúng tôi hỏi thăm trò chuyện cùng các cụ rất vui nhưng tôi thấy hơi khó chịu khi có 1 bà cụ tầm 70 cứ nhìn theo tôi suốt.
Đi đến lượt bà cụ đó, tôi không thể chịu được nữa nên liền hỏi

/ bà có cần gì ở cháu không ạ / tôi dùng giọng vui vẻ nói. Thấy tôi hỏi Baekhyun cũng đứng lại

/ có phải cháu vốn không thuộc về thân sát này?/ Bà cụ chắt nịch nhìn tôi nói,điều này làm tôi hết sức ngạt nhiên bà có thể nhìn ra sau. Tôi nhìn Baek rồi Baek cũng nhìn tôi không nói nên lời.

3 người chúng tôi đến 1 chỗ khuất trong khu vườn ngồi nói chuyện

/ bà ơi bà có thể nhìn ra à? /

/ đúng vậy. Ta lúc trẻ vốn là 1 bà đồng chỉ là đã bỏ nghề lâu rồi. Hôm nay gặp được cháu xem như có duyên rồi /

/ daebak. Nhìn là có thể nhìn ra ngay sao ạ? /

/ đúng vậy. Có thể gọi là 1 điều bẩm sinh /

/ bà nói đúng rồi ạ. Cháu đã gặp tai nạn với thân sát này và đã bị mắt kẹt như thế. Chúng cháu đã tìm đủ mọi cách vẫn không thể nào trở về được / tôi nói

/không phải tự nhiên mà 2 người bị như thế, các cháu được xem là có duyên từ kiếp trước và đã dính phải 1 lời nguyền bắt buộc số phận phải dính với nhau /

/ có duyên kiếp trước ạ? Cháu thấy điều này hơi vô lý / tôi nói có duyên sao? Không thể nào nhìn kiểu nào thì tôi cũng không hợp nổi với tên đó.

/ anh đã nói đúng mà 2 người là có duyên đấy / Baekhyun lại thêm vào

/ lúc trước tụi cháu đã 1 lần được trở lại rồi nhưng cũng duy trì được 1 ngày, cũng chả tìm được nguyên nhân để trở lại nữa./ tôi nói

/là do nước mắt /

/ cháu cũng nghĩ như thế, nhưng đã thử rồi mà không được/

/không phải là nước mắt thường mà là nước mắt chứa tình cảm và cảm xúc của cháu / bà vui vẻ nói.

/ thật vậy ạ?/ nói như thế cũng đúng lần đầu tôi khóc đúng là có cảm xúc thật còn lần sau là do đau quá mới chảy nước mắt thôi

/ vậy có cách nào để trở lại mãi mãi không ạ ?/ Baekhyun hỏi

/ căn bản là không có cách nào cả. Trừ khi.../

/ trừ khi thế nào ạ? /

/ trừ khi 1 trong 2 chịu hi sinh tính mạnh vì người còn lại để hoá giải lời nguyền / cả 2 chúng tôi điều ngây người trước câu nói của cụ già ấy. 1 trong chúng tôi phải ảnh hướng tới tính mạnh mới có thể trở về sau?

Cuộc nói chuyện với vô số điều mư hồ đó khiến tôi và cả Baekhyun thẩn thờ.

/ yah 2 người gặp ma sao mặt mày ghê thế/ Chanyeol đi đến nói.

/ cũng tương tự gặp ma đó/ Baek nói

/ chuyện gì ?/

/ đã có cách giúp 2 người trở lại đó /

/ thật sao? /

/ thật.../ rồi 2 chúng tôi đem tất cả chuyện kể cho Chanyeol nghe. Anh ấy hoàn toàn không tin vào chuyện đó, còn bảo chúng tôi bịa chuyện để chọc anh ấy.

2 đứa tôi buộc phải đưa anh đến tìm người đó

/không có ạ / chúng tôi đến tìm người quản lý nơi này để tìm đến bà cụ lúc nãy nhưng người này nói hoàn toàn không có người như thế ở đây.

/ 2 người lần sau nếu muốn nói dối thì kiếm chuyện nào hợp lý hơn ha /

Baekhyun và tôi chỉ biết nhìn nhau không nói được gì, rõ ràng chính chúng tôi đã thấy và trò chuyện mà làm sao có thể như thế được.

Hôm sau chúng tôi trở về lại Seoul tôi và Baekhyun cũng không nhắc về chuyện đó nữa. Những ngày tháng" ăn ngủ" ở phòng tập cũng làm chúng tôi quên đi hoàn toàn chuyện đó và trở lại những ngày tháng bình thường.

_hết chap 22_

Chap này hơi hoan đường lạc đề và nhãm hưng thông cảm nha

Vote cmt đi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net