Chap 25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chúng tôi cứ như thế ngồi cho đến chiều tối, cũng nhờ tiếng điện thoại của anh quản lý gọi về nếu không tôi cũng không biết còn ngồi đến bao giờ nữa tên đó thật sự cứng đầu mà đến như vậy mà cũng không chịu khóc nữa. Cơ mà tâm trạng anh ta cũng tốt lên chút rồi không còn như lúc tôi mới gặp nữa.

/ anh đi đâu vậy ?/

/ thì gọi taxi về/

/ tôi có đi xe mà / nói rồi còn giơ chùm chìa khóa ra trước mặt.

/ cô lái xe đến sao?/

/đương nhiên. /

/đang đùa tôi à?/

/không đùa là thật đó, tôi đã thật sự lái con xe 7 tỉ của anh đến đó/

Anh thật sự há hốc mồm khi tôi dẫn anh ấy đến bãi đậu thật sự là xe anh nằm ở đó.

/ sao cô nói không biết lái /

/thì chỉ là leo lên chạy đại thôi /

/ chạy đại sao? Cô đang đùa giởn với tài sản và cả thân thể của tôi đó/

/ không phải tay chân anh vẫn còn đủ sao? Với lại tôi thấy cũng không khó lắm /

/ không khó vậy cô lái về đi /

/ tôi....tôi lái sao? /

/ cô vừa nói không khó mà/

/ lái thì lái. Tôi sợ chắc/

Tôi và anh yên vị trên xe và tôi thì đang ngồi ở ghế lái. Tôi từ từ khởi động xe rất thuận lợi.

/ anh xem.../ tôi vên váo.

/ đề máy thì ngay trẻ con còn làm được/

/ để rồi coi / tôi gật cần số rồi cho xe chạy mọi chuyện rất thuận lợi khi trời đột nhiên đổ mưa.

/ gì thế tự dưng lại tấp vào lề /

/phải bật cần gật mà/

/ yah bật cần gật mà phải tấp vào lề à?/

/ vì tôi không biết nên phải thế thôi. Nó nằm ở đâu nhỉ?/ tôi loay hoay tìm cần nút để khởi động.

/ yah đừng có bấm lung tung / anh ta nói khi tôi vừa bấm vào nút mở cốp xe.

/ nó ở đâu thế/

/ bên trái chổ dưới bánh lái đó /

/ ở đâu / tôi cừ cúi tìm nhưng không thấy. Rồi anh ta đột nhiên chồm qua ấn

/ Ngốc mà còn đòi lái xe / bây giờ tình thế của tôi đang rất ngại. Anh ta mặt đang rất gần mặt tôi mắt còn đang nhìn thẳng vào tôi. Tôi nghe được nhịp tim đang đập rất nhanh là do của tôi hay của anh ta không biết được nữa.

/ cô....cô...không biết lái thì cứ nói cần gì giả vờ chứ / tôi cảm nhận được sự ngượng ngùng của cả 2. Anh ta đột nhiên mở cửa xuống xe.

/anh đi đâu thế đang mưa mà / tôi nói rồi anh ta qua phía bên này mở cửa

/ qua bên kia đi tôi không muốn mình vào bệnh viện lần nữa đi /

/ ò / tôi không cải mà ngoan ngoãn chui qua ghế phụ lái. Đột nhiên không khí trông xe trở nên im lặng và ngượng vô cùng.

____________________

Hôm nay chúng tôi được nghĩ buổi chiều nên cả bọn được thảnh thơi. Mọi người có người về nhà có người đi dạo tôi thì vẫn nằm ình trên giường như thế.

/ yah cô muốn chữa cái chứng sợ sân khấu đó không /

/ tôi cũng tìm đủ cách rồi không có cách nào đâu /

/ không thử sao biết, bây giờ tôi đang có 1 cách này /

/ nếu có cách thì tôi sẽ thử /

/ vậy đi theo tôi /

/ anh dẫn tôi đi đâu /

/ sao lúc nào cô cũng hỏi nhiều vậy, yên tâm đi /

/ 2 người đi đâu vậy?/ anh ta dẫn tôi đi ra ngoài thì vừa ra đến phòng khách thì gặp Baekhyun cậu ấy đang xem tivi.

/ chữa bệnh cho cô ta/ Chanyeol nói

/ chữa cách nào. /

/ muốn chữa bệnh này thì đương nhiên phải đến sân khấu rồi/

/ ý cậu là đến chỗ đó hả ? Vậy tớ cùng đi với lâu rồi tớ cũng không đến rồi/

/ 2 người đang nói ở đâu vậy ?/ tôi hỏi

/ chút nữa sẽ biết/ rồi 3 chúng tôi cùng đi đến 1 phòng trà nhỏ, nơi này được trang trí theo kiểu xưa cũ không màu sắc và loè loẹt như những chỗ khác.

/ đây là phòng trà của dì tôi. Mỗi tối sẽ có văn nghệ, chủ yếu là người lớn tuổi hát với nhau chả ai biết Park Chanyeol hay EXO gì cả vì thế cô cứ thoải mái làm quen với sân khấu/ anh ta nói

/ đúng đó cách này đúng là cách hay em sợ sân khấu có lẻ là do không làm quen với sân khấu nhiều khi làm quen rồi sẽ tốt hơn thôi / Baekhyun cũng nói.

/ cô hát trot được chứ / Chanyeol hỏi tôi

/ được tôi cũng hay lãm nhảm hát một mình/

/ vậy được rồi hát lên sân khấu thôi/

/ khoang...khoang tôi chưa.../ chưa gì hết tôi đã bị anh ta đẩy lên sân khấu. Bây giờ tôi có thể thấy bên dưới có khoảng 6 7 ông cụ bà cụ đang ngồi xem. Chỉ có mấy người mà sao cảm giác hồi hộp và khó chịu đó vẫn đến.

/ chắc hẳn các vị ở đây đã đợi lâu rồi đúng không? / 2 người đó cũng đi lên sân khấu cùng tôi Baekhyun thì đang dẫn chương trình.

/ được rồi chúng ta bắt đầu thôi. / tiếng nhạc bắt đầu nổi lên. Lại đến nữa rồi tai tôi đã không nghe được gì cả tuy không ngất như lần trước nhưng bây giờ cũng không khá hơn bao nhiêu. Tôi chỉ thấy mọi người ở dưới vỗ tay 2 người trên đây cũng đang nhúng nhảy và miệng thì hình như đang hát còn tôi thì không nghe được gì cả ngoài tiếng nhịp tim lớn của bản thân và những cái thở thôi thốp có phần khó khăn của mình.

_ hết chap 25_

Vote cmt đi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net