Chap 46

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi trở ra xe để mọi người không bị trễ chuyến bay.

/ con Toben sao rồi / Sehun ngồi cạnh tôi hỏi

/..../

/yah / anh ấy đẩy vai tôi lúc này tôi mới bừng tỉnh và thoát khỏi những suy nghĩ.

/ hả? Có chuyện gì ạ ?/

/anh hỏi em mới đúng ? Em đang suy nghĩ cái gì vậy? Đến anh hỏi mà cũng không nghe/

/ suy nghĩ chút chuyện thôi. Mà anh hỏi em cái gì vậy?/

/anh hỏi em con Toben đã khỏe chưa /

/ nó khỏe rồi ạ / trong nhóm ngoài trừ Chanyeol và Baekhyun ra thì có thể nói tôi thân với Sehun nhất , có lẽ do số tuổi của 2 chúng tôi sắp sĩ nhau nên nói chuyện rất hợp, tôi và anh ấy cũng thường tâm sự với nhau.

Mãi suy nghĩ chúng tôi đã đến sân bay lúc nào không hay. Đây là chuyến bay có chút riêng tư nên có rất ít fan không ồn ào và náo nhiệt như mọi lần như vậy cũng đỡ mệt.

Tôi là nữ nên được ưu tiên 1 phòng riêng.

*cốc, cốc, cốc* nghe tiếng gõ cửa tôi chạy ra mở cửa

/ Sehun Suho 2 anh tìm em có chuyện gì à /

/ muốn đi dạo trời tây đêm khuya không / Suho nói

/ cũng được dù sao em trong phòng cũng buồn muốn điên /

/ vậy được rồi đi thôi /

Tôi cùng 2 anh ấy và 1 anh quản lý khác nữa  đi đến rất nhiều nơi ăn rất nhiều món mà đại đa số điều do "đại gia " leader trả tiền. Nơi đây về đêm thật sự rất đẹp nhưng tôi vẫn thấy thiếu cái gì đó. Từ lúc ở buổi chụp ảnh đến giờ anh hầu như chưa gọi cho tôi cuộc gọi nào đến cả tin nhắn còn không có nữa. Tại sao vậy chứ mọi lần đi đâu khi đến nơi vẫn nhắn tin báo bình an mà.

/ chờ tin nhắn của Chanyeol à / Sehun ở đâu xuất hiện đi bên cạnh tôi

/ không có em chỉ xem giờ thôi /

/ai cũng nhìn ra mà. Em xem điện thoại ít nhất vài chục lần rồi đó /

/ em đúng là dễ nhìn thật cái gì cũng bị nhìn thấu hết /

/ hyung ấy không nhắn tin cho em à /

/ đúng vậy cả ngày rồi. Bận đến không soạn được tin nhắn à /

/ mỗi khi chạy lịch trình nước ngoài đều bận tối mặt em cũng biết mà/

/ ờ em nên biết rõ điều này chứ/ tôi xoay xoay cái ly cầm trên tay. Tôi là quản lý phải biết công việc của anh bận đến thế nào chứ, có lúc cả ngày chúng tôi còn chả gặp mặt cũng có nhắn tin hay gọi điện gì đâu tại sao hôm nay tôi lại buồn chứ

/ có chuyện gì khác phải không? Chắc không đơn giản là do hyung ấy không nhắn tin thôi /

/ làm gì có chứ. Không có đâu /

/ em lại không xem anh là bạn rồi /

/.../ tôi im lặng

/ không sao em không muốn nói thì thôi /

/ anh đúng là bạn tốt, em làm sao anh cũng hiểu /

/ vậy nói xem anh có giúp được không /

/ Tối qua anh ấy nữa đêm đột nhiên bỏ ra ngoài /

/ như thế em cũng giận à /

/ em là người dễ giận vậy à /

/ thế còn gì hơn thế nữa hả /

/ sáng em có hỏi anh ấy nói là thăm Toben bị bệnh nhưng hôm nay em đến thì người ta nói Toben hoàn toàn khỏe mạnh còn nói Chanyeol không hề ghé qua đó /

/ thế rồi ?/

/ không phải là em ghen tuông nghi ngờ này nọ nhưng em muốn nghe anh ấy nói lý do và 1 lời giải thích tại sao lại nói dói như thế. Nhưng từ sáng giờ cả 1 tin nhắn cũng không có /

/ đúng là Chanyeol có phần sai. Nhưng lỡ là chuyện đột suất hoặc có chuyện gì đó mà anh ấy sợ em lo nên không nói /

/ em cũng mong là vậy /

/ thôi đừng suy nghĩ nhiều nữa. Vui vẻ lên lâu lâu mới đi Châu Âu mấy chuyện buồn khi về Hàn rồi mới tính / Sehun nói rồi kéo khóe miệng của tôi lên cho môi tôi thành đường công, thấy thế tôi cũng cố gượng cho ra 1 nụ cười cho anh vui.

/tâm sự gì thế. Lại đây chụp ảnh đi chứ / Suho chạy lại cặp cổ Sehun và kéo đi. Chúng tôi hôm đó chụp rất nhiều hình 

______________________

2 hôm sau tôi trở lại Hàn. 2 ngày tôi ở Úc tôi cũng không hề nhận 1 tin nhắn hay cuộc gọi nào từ anh. Anh chả phải đã về nước trước tôi sao? Sao không gọi điện ? Anh không phải là người nếu tìm không được sẽ lo sốt vó lên sao vậy là đằng này không quan tâm gì đến tôi vậy chứ.

Vừa về KTX tôi đi nhanh vào phòng nhưng không thấy anh. Kiểm tra lịch trình thì thấy lịch trình trống nhưng tại sao lại không ở nhà chứ. Tôi lấy điện thoại ra gọi cho anh.

/em về rồi sao không thấy anh ở KTX vậy /

/ anh đang ở Studio /

/ em đến đó được chứ /

/anh đâu có quyền cản / cách trả lời đó thật xa cách tại sao tôi lại cảm nhận sự xa cách trong từng lời nói như vậy chứ.

Tôi ra khỏi KTX bắt Taxi đến Studio của anh.
Bao bực dọc khó chịu thắt mắt trong mấy ngày qua tôi phải hỏi anh mới được. Tôi sợ cứ im lặng thế tôi sẽ ức chế và nổi điên.

_hết chap 46_

Không có nhiều thời gian nên chỉ được lên sóng giờ này.

Vote cmt đê ~~~♡♡♡♡♡


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net