Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 5 (sự trở lại)
  SAU NHIỀU NĂM,
  
   Cậu ấy đã dần có trách nhiệm với bản thân, ăn uống đều đặn khiến Lew nhìn có da có thịt hơn giàu có nếu nói thì Lew đã có tất cả nhưng chỉ thiếu 1thứ, đúng vậy nỗi nhớ người con trai ấy thì vẫn chưa bao giờ hết

   Buổi tối mùa đông năm ấy Lew ra Ngoài đi bộ, đôi chân run rẩy bước đi trên con đường
  Một người đàn ông chạy lại chỗ cậu ấy
    -"giám đốc Lee trời lạnh lắm tôi nghĩ anh nên quay trở về nhà bây giờ"
    -"Tôi không sao tôi chỉ đi dạo 1 lúc thôi tôi sẽ quay về sớm mà
    -"ừm..."
    -"tôi đã lớn r ko còn là 1 đứa trẻ con nữa cậu ko cần lo cho tôi, về trước đi"
    -" dạ, vậy tôi xin phép về trước chào giám đốc"

   
Tuyết đã bắt đầu rơi xe cộ lướt qua thật nhanh rồi lại biến mất. Con đường trở lên vắng người
  
-"Cảm giác thời gian trôi qua thật nhanh mới mới đó mà mk đã gần 25 tuổi rồi"
( Ko biết Giờ này cậu ra sao rồi, xin lỗi vì đến h tôi vẫn chx thực hiện được lời hứa của 2 ta)

   Lew bước xuống lề đường 1 chiếc xe đi nhanh đã va phải cậu ấy, Lew ngã xuống đất và bị thương
   Người đàn ông từ trên xe bước xuống đi đến chỗ cậu
   Lew cố gắng để nhìn thấy mặt người ấy nhưng cậu đã ngất đi. Cậu được đưa vào viện ngay sau đó
  
   *A, đau đầu quá tôi đang ở đâu đây*

  Lạch cạch~~
"Xl hôm qua tôi có việc đi nhanh lên đã va phải cậu"


Lew vừa nhìn thấy ng đàn ông ấy đã nhận ra là Hyuk, cậu ấy trong vô thức đã gọi tên Hyuk

"Hyuk là cậu đúng ko"

"Này sao cậu biết đc tên tôi vậy hả"
...
"ko thèm để ý tới cậu nữa tôi có việc r, đây danh thiếp của tôi nếu muốn bắt đền thì đến gặp tôi"

  Sau khi Hyuk bỏ đi nước mắt Lew đã ko kìm đc mà tuôn ra, khóc 1 phần vì tủi thân 1 phần vì đã chạm lại lỗi đau năm ấy

*Lew à nín đi nào bình tĩnh đã mày còn trẻ sau này ko có ai bên cạnh mày cũng phải mãnh mẽ lên*

"Thưa giám đốc mọi việc ở công ty đã xong r nếu ngài thấy mệt thì cứ ở lại đây nghỉ ngơi là đc ạ"

  " Ko, tôi muốn về nhà đưa tôi về"

  Cậu vào nhà rồi đi thẳng vào giường do vết thương chx khỏi nên cậu ấy ngất đi lúc nào ko hay, ko có ai biết. Sau 1 ngày mẹ Lew đến nhà ko thấy ai nên đi vào buồng thấy Lew đang ở trên giường bà bước lại ngồi xuống và đặt tay lên xoa đầu cậu
 
  "Tai sao lại nóng như vậy, Lew à , dậy đi con... người đâu đưa Lew tới viện nhanh lên"

  Lúc này sắc mặt cậu ấy thật sự xanh xao và thiếu sức sống, đưa vào viện chăm sóc sau 2 tiếng Lew đã tỉnh dậy lần này cậu ấy đã ko ngồi dậy đc rồi
  "Lew à còn có mệt lắm ko"
 
  " Con không sao đâu mẹ"
 
  "Thôi đi lúc nào cũng ko sao bao giờ con mới có thể tự lo cho bản thân đc đây"
  " Đc r con biết rồi mà"

(1 tuần sau)
   Cậu mở tấm danh thiếp hôm đó ra và xem địa chỉ thật trùng hợp làm sao đó là tập đoàn sẽ cùng hợp tác vs tập đoàn của Lew

   *Vậy là sau này có thể ghặp cậu ấy nhiều r, dù cho Hyuk bị mất trí nhớ và sẽ ko nhớ đc mk nhưng chỉ cần đc gặp cậu ấy mk cũng đã mãn nguyện rồi*


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net