Chap 35.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 35. 


- Anh bị gì vậy? - Nhìn cái mặt của cô ta bơ phờ và đến lạ, trông như trúng thuốc mê.

- Tại nhóc bảo muốn anh đến đấy làm bạn gái để nhóc ra mắt mọi người nên anh mới...


Tôi thấy rõ sau sự vô tư kia là một nỗi xót xa và tổn thương. Là tôi làm tổn thương cô ta sao? Tại lúc đó... tôi hơi cáu....


- Tôi chỉ nói thế thôi...


Tôi cúi xuống và nhẹ nhàng tháo đôi giày cao gót của cô ta ra. Không tò mò, không phản kháng, hiếm khi thấy cô ta ngoan ngoãn như vậy.


Khi tôi ngẩng lên nhìn thì cô ta đang mắt long lanh nhìn tôi, sởn da gà luôn! Có nhất thiết phải nhìn theo cái kiểu cảm kích đầy mình như thế ko? Lạnh, lạnh quá!!!


- Mỗi lúc anh một yêu nhóc nhiều hơn, phải làm sao đây?

- Làm sao là làm sao?


Tôi cầm đôi giày của cô ta và bỏ đi trước, không muốn nghe câu trả lời càng không muốn nghe tiếp thêm vài câu hỏi phiền phức. Mà... không phải tôi đang ngại đấy chứ? Vớ vẩn, có lí nào...? Điên thật!


- Hey nhóc, đợi anh tí, đừng cậy mình chân dài nhé!


Với đôi chân trần cùng diện mạo nữ tính 100% chạy nhong nhong trên đường đuổi theo tôi, thật chẳng ai nghĩ đó là một tên les đang đuổi theo một gã gay, cái duy nhất mà người ngoài nhìn thấy giữa hai chúng tôi là một cô gái tự tin vô cùng đang cố bám sống bám chết lấy một chàng trai. Quả thực tôi và cô ta – một sự kết hợp hoàn hảo mà có thể đánh lừa được cả thế giới.


- Ê, Việt Linh kìa!


Dường như mọi người khá vui mừng khi nhìn thấy tôi, ngày trước tôi là một người thân thiện và dễ mến mà. ^^


- Chà, dạo này cậu ấy đẹp trai hơn nhiều phải không nhỉ?

- Cậu ấy lúc nào chẳng đẹp trai. 


Tôi mỉm cười đáp lại tất cả. Và đôi mắt tôi nhìn quanh quất để tìm kiếm một hình ảnh. Từ trong đám bạn ồn ào nhộn nhịp, hình ảnh cậu ấy vẫn nhanh chóng đập vào mắt tôi cứ như thể đã chờ ở đó chỉ để đợi tôi đến mà ùa tới. Nhìn thấy cậu ấy, nhìn thấy ánh mắt phấn khích và nụ cười rạng rỡ của cậu ấy, lòng tôi vừa háo hức và vừa như nghẹn lại.


Có bàn tay ai đó đang nắm chặt lấy tay tôi như đang truyền sức mạnh. Và có một nụ cười ai đó nở rộ rất nhẹ làm lòng tôi ấm trở lại.


- Ây, cái thằng quỷ, đợi hoài, sao giờ mới đến?


Cậu ấy chạy đến và rất nhanh cốc vào đầu tôi, cũng đã lâu không được cảm nhận cái đau nhẹ mà vui vui từ hành động bạo lực này của cậu ấy. Tôi mỉm cười nhìn cậu ấy và nhìn Mai đang đứng bên cạnh cậu ấy không dời. Cũng như tôi nhìn người yêu cậu ấy, cậu ấy nhìn lại "người yêu" tôi.


- Chà, ai vậy?


Một cô gái dáng cao với mái tóc dài dịu dàng, chiếc váy liền làm tôn lên nét nữ tính, gương mặt khả ái thanh nhã và nụ cười như chất chứa sự e thẹn. Hoàn toàn là một cô gái khiến những tên con trai lần đầu nhìn thấy phải rung động. Vì tôi mà cô ấy đã biến mình thành một cô gái lạ lẫm như thế đấy, không còn chút gì sự phá cách, ngang ngược, bốc đồng và khó chịu mọi khi.


Tôi cũng nhẹ nhàng xiêt chặt hơn bàn tay mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net