10 | vỡ tan.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kính Cận năm xưa của tớ ơi, cậu biết bóng bay không? Khi mà nó cứ lớn dần dần, cậu có biết hậu quả là gì không?

Vỡ tan.

Ở càng gần cậu, mới biết có bao tật xấu phơi bày ra trước mắt. Cho dù có cố gắng quên đi, sự thật vẫn mãi là như thế. Kính Cận không còn là chàng trai năm ấy - chàng trai có tính cách như năm nào, thích tớ như năm nào. Cũng là bởi vì gần cậu, mới biết ánh mắt ấy có bao là thâm tình, hành động ấy có bao là dịu dàng, cũng là lời nói có bao ngọt ngào.

Trâm cài.

Cớ gì cô cứ gắt gỏng vứt bỏ sự quan tâm của Kính Cận nhưng lại để cậu ấy chơi vơi trong lòng bàn tay. Cớ gì cô cứ lại tranh giành cậu ấy với tôi để rồi chẳng một ai nếm trải hạnh phúc.

Này ơi, cớ ?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net