Chương 136: Đêm tân hôn(Giản Tử Hạo và Tuyết Liên)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Họ quyết định sẽ có một đêm tân hôn đáng nhớ tại khách sạn, ba căn phòng cạnh nhau đã được bày trí sẵn, Tuyết Liên, Tử Lộ, Tiểu Khiết đã vào phòng chờ họ sẵn.

- 'Cả đêm chiến đấu, sáng mai gặp mặt, tạm biệt.' Giản Tử Hạo nói với Trần Gia Kiệt và Ngô Đồng.

Ba người đưa bao lì xì cho phục vụ đang đứng ở cửa rồi phất tay ý nói họ lui ra, tiếp theo ba người mở cửa đi vào.

Giản Tử Hạo đã say mèm, bước thấp bước cao đi vào phòng.

- 'Bà xã, anh rốt cuộc cũng cưới được em rồi, mau ra đây để chúng ta bắt đầu tạo người nào.'

Tuyết Liên tắm xong quấn một chiếc khăn rồi đi ra ngoài :'Lại đây, chúng ta sẽ tạo người.'

Biết Giản Tử Hạo đã say, cô nghĩ chỉ cần quay hắn vài vòng thì hắn sẽ ngủ, đêm nay sẽ trôi qua một cách nhẹ nhàng...

Tuyết Liên đứng cách anh hai mét, cô dùng ngón tay ngoắc anh lại.

- 'Mau lại đây, ông xã.'

Nhưng Giản Tử Hạo anh là ai chứ? Say rượu là chuyện của say rượu, còn động phòng là việc quan trọng, là việc của anh, không làm sẽ không xong.

Giản Tử Hạo chập chững đi về phía cô, Tuyết Liên chạy vòng ra phía sau anh.

- 'Ông xã, anh nhầm rồi sao? Người ta đang ở đây mà.'

Giản Tử Hạo cười gật gật vài cái rồi đi về phía cô, Tuyết Liên tiếp tục trốn được.

- 'Hạo, em ở đây cơ mà.'

Giản Tử Hạo cười nham hiểm rồi nằm xuống giường :'Hảo, hảo, em được lắm, nhưng anh không chơi nữa, anh muốn ngủ...'

Tuyết Liên cởi chiếc khăn tắm ra :'Đừng ngủ sớm vậy mà.'

Thấy anh đã nằm bất động trên giường, cô cười mãn nguyện rồi rón rén tiến về phía anh, không ngờ kế hoạch hôm nay lại hoàn hảo đến thế.

- 'A, bắt được em rồi, bà xã, giỏi lắm, dám trốn cả anh, để xem đêm nay em van xin anh thế nào, anh cũng không ngại nếu như cả tháng sau em không rời giường được.'

Tuyết Liên hoảng sợ :'A..anh...anh lừa em..'

Giản Tử Hạo cúi đầu xuống hôn lên ngực cô, nơi đây sau khi sinh trở nên đầy đặn hơn, nhất là mỗi khi quan hệ, tư thế mà cô ngồi trên anh khiến cho bộ ngực nảy lên, rung rinh càng đẹp mắt.

- 'A...không được...đừng..cắn....ưm..'

Hai tay cô vò tóc anh vì sự sung sướng và có chút đau nhói ở phần ngực.

Giản Tử Hạo cởi chiếc áo khoác trên người mình ra, tiếp theo vài chiếc cúc áo sơ mi.

Dừng lại một chút, anh tiếp tục cắn mút ngực cô, mềm mại đầy đặn, thực sự quá thích.

- 'A..Nhẹ chút....ưm....nhẹ....a'

Tuyết Liên giúp anh cởi chiếc áo sơ mi ra, cơ bắp hiện ra trước mắt cô, Tuyết Liên háo sắc vật ngược anh lại, lúc này anh nằm dưới thân cô.

Tuyết Liên liếm nhẹ lên ngực anh, nơi đây cứng rắn, cô cắn nhẹ đầu ngực anh.

- 'A...Đồng Tuyết Liên, em muốn ám sát chồng mình trong đêm tân hôn sao?'

Tuyết Liên thích thú để lại những vết hồng hồng ở cổ và ngực anh, Giản Tử Hạo để tôi xem ai mới là người một tháng không thể rời giường được.

Tay cô cởi chiếc thắt lưng của anh ra rồi vứt xuống sàn nhà, tiếp theo chiếc quần dài, một vật nào đó to lớn nổi cộm bên trong chiếc quần nhỏ.

Tuyết Liên cởi tiếp chiếc quần nhỏ đó ra, Giản Tử Hạo thỏa mãn nằm im để cô 'phục vụ' mình.

Cô dùng tay xoa xoa nơi đó, nó đã cứng rắn như thể đã sẵn sàng chiến đấu.

Tiếp theo Tuyết Liên ngồi lên vật nam tính của anh, Giản Tử Hạo đưa tay xờ nắn hai bên ngực cô.

- 'A..Giản Tử Hao....để em xem ai mới là người không rời giường được...ưm...a'

Giản Tử Hạo để nghiêng người cô, một chân đặt ở giường, một chân đặt ở người anh, vật nam tính ở tư thế này lại càng đi vào sâu hơn.

- 'A....ưm.....đừng....đừng sâu nữa....Hạo...a'

Một đêm bảy hiệp hầu như đã rút hết sức lực của hai người, Tuyết Liên tiếp tục vuốt ve ngực anh.

- 'Ông xã, em vẫn còn muốn.'

Giản Tử Hạo lắc đầu, xua tay, thở không nổi.

- 'Để anh nghỉ ngơi ba mươi phút.' Ít nhất anh cũng không trâu bò, hiện tại đã là năm giờ sáng, sức chiến đấu cũng có hạn đi.

Tuyết Liên thực sự cũng mệt gần chết, chỉ là cố tình trêu chọc Giản Tử Hạo anh.

- 'Người ta vẫn còn rất muốn mà, không phải anh muốn em không rời giường được sao, mau, mau thực hiện đi.' 

Ngất đi cho rồi...

Nghĩ là làm, Giản Tử Hạo ôm lấy cô nằm vật xuống giường rồi từ từ chìm vào giấc ngủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net