16. Một chút xíu thôi mà.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Được được, ta sẽ chiều ý tất cả các cô :))

#minminđẹpgáisiêucấpđángyêu

---

6h chiều, Anna đi chợ về liền vào bếp nấu ăn như mọi ngày. Tay thái thực phẩm mà đầu thì mãi nghĩ ngợi lung tung chuyện xa xăm.

Trước giờ ngoài Jungkook ra thì cô chưa bao giờ đi chơi với người con trai nào khác cả, lại còn là crush. Mà nếu nam nữ hẹn riêng nhau như vậy có phải là hẹn hò không? Mới nghĩ đến thôi mà tâm hồn cô đã tê tái nghẹn ngào. Cùng một chàng trai ấm áp như Hoseok chắc hẳn sẽ tuyệt lắm...

Có xe hoang mang chạy ngang qua. Hẹn hò thì phải mang quần áo như thế nào? Tóc tai cô lúc nào cũng cột lên như vậy chẳng phải quá nhàm chán sao?...

- " Hôm nay có vẻ rau củ nhiều. " Âm giọng trầm thấp của Yoongi từ phía sau lưng cô bất ngờ vang lên.

Anna giật mình quay lại nhìn. Định hình rõ là Yoongi, cô đánh vào tay anh trách móc:

- " Tên này, đi không có tiếng động, như ma như quỷ. "

Anh nheo mắt nhìn cô, khẩu hình môi khi nói hơi chu nhẹ lên:

- " Về từ nãy đến giờ. Đi đứng rất bình thường chứ bộ. Tại cô đầu óc trên mây nên không hay thôi. "

Anna liếc hờn anh một cái, cô thật muốn cắt đi cái môi đang chu đó, tại tự dưng thấy nó đáng yêu quá thể đáng, không nên như vậy.

Lập tức quay về tư thế cũ, tiếp tục thái rau và nối quãng mạch suy nghĩ lúc nãy. Thường thì có phải con trai thích con gái mang đồ dễ thương trong buổi hẹn hò? Chắc là váy ngắn hay thứ gì đó nữ tính một chút. Càng nghĩ càng rối, vì vốn dĩ tủ đồ của cô chỉ toàn oversize thôi, lại còn không biết trang điểm...

- " Á!!! "

Anna trong phút bất cẩn đã để lưỡi dao cắt rau củ tiện cắt luôn một đường ở ngón tay. Cô giật mình thả con dao xuống rồi tay kia bóp chặt lấy ngón tay bị thương của mình.

Nghe tiếng la, Yoongi từ phòng làm việc sốt sắng chạy ra. Thấy cô nhăn nhó ôm tay anh nhanh chóng đến xem vết thương cho cô.

Dìu cô xuống ghế sofa, anh vào phòng lấy dụng cụ y tế rồi ngồi bên. Anh chăm chú cẩn thận lau đi vết máu rồi sát trùng, xem xét có sâu lắm không... Nhẹ nhàng băng mỏng vết thương lại cho cô, anh cau mày, lúc này mới mở lời la rầy:

- " Sao cô hậu đậu quá vậy? "

Tự dưng Anna thấy sợ, giống như cảm giác khi bị bố la lúc nhỏ. Cô thường hay nghịch ngợm rồi bị thương, lúc đó bố bắt lại chăm lo cho vết thương rồi cũng không quên la rầy như vậy nè.

Tự thấy bản thân mình gây rắc rối, Anna không biết nói gì, chỉ cúi gầm đầu xuống ăn năn.

- " Có đau lắm không? " Anh cầm lấy tay bị thương của cô mà xoa nhẹ mu bàn tay.

- " Một chút! "

Min Yoongi hơi cúi thấp lưng, đưa môi gần sát vào ngón tay của cô rồi thổi nhẹ, liên tục chuyền làn hơi mát vào vết thương đang nóng bừng.

Khi ánh mắt anh không còn nhìn cô nữa, thì Anna mới ngẩng lên đón lấy hình bóng người con trai dịu dàng trước mặt. "Người lạ" này lại âm thầm thả cho cô thêm chút cảm giác rung động trong lòng rồi.

Thần kì lắm, Anna không cảm thấy đau nữa, một chút cũng không, nhưng cô lại muốn mãi như vậy, nhiều hơn chút nữa càng tốt. Có phải là tham lam không? Khi cô muốn được anh chăm sóc như thế.

Min Yoongi đang lo lắng cho cô?

Đặt tay cô xuống đùi gối mình, anh trừng mắt nhìn cô, nghiêm giọng:

- " Từ giờ cô không cần phải vào bếp nấu nướng gì nữa đâu? "

Lá gan anh muốn la rầy cô nhiều hơn, nhưng cảm giác xót xa lại đóng chiếm nhiều hơn khiến anh không nỡ buông lời. Min Yoongi thật sự căng thẳng.

- " Chỉ là một vết thương bé tí thôi mà. " Anna rầu rĩ mím môi. Hai đồng tử dãn nở to tròn, vô tình trong mắt anh lại biến thành con mèo nhỏ đang nũng nịu.

- " Lỡ như lần sau lại bất cẩn mà tôi thì đi làm về trễ thì sao? "

- " Không có nữa đâu, chừa rồi, không dám lơ là nữa, tui cũng biết đau chứ bộ. "

Thấy anh trầm ngâm không trả lời, Anna bặm môi lại cười, cố ý phô bày cặp má bánh bao tròn xoe, tiếp lời:

- " Mà anh hay thật nha, hết đau rồi nè. "

- " Ngồi yên đây, để tôi làm tiếp cho! "

Yoongi đứng dậy đi về phía gian bếp, mang tạp dề vào rồi làm tiếp phần dang dở giúp cô, còn Anna thì ngồi yên nơi ghế, chờm mặt nhìn theo từng hoạt động của anh.

Tâm trí cô bây giờ lại tiếp tục bận rộn, không phải chuyện lúc nãy, mà là về người con trai nhỏ nhắn có dáng lưng cong cong vẫn đang không ngừng luân chuyển trước mặt.

Cảm giác lúc này lúc này lạ lẫm lắm nhưng cũng thật gần gũi. Lòng cô êm ái đến mức sa ngã, phút chốc lại muốn nương thân vào đó.

Min Yoongi đối với cô là thế nào vậy?

Anh dọn thức ăn lên bàn, ăn xong cũng giành nốt phần rửa chén. Vốn dĩ việc đi làm đã mệt lắm rồi mà lại hành anh chuyện bếp núc như vậy, có áy náy cô cũng lực bất tòng tâm mà chịu thua trước anh.

Yoongi đang loay hoay ở gian bếp thì Anna tay mang táo đến bên cạnh có ý định ép nước, anh cũng ngăn lại:

- " Để đó, tôi làm cho! "

- " Chỉ là bỏ vào máy, nhấn nút rồi rót ra ly thôi mà. Đứt tay chứ có phải cụt tay đâu! "

Anh không nói gì, tiếp tục vào công việc. Min Yoongi ngộ lắm, đồng ý là im lặng, mà không đông ý đôi khi cũng im lặng. Cô vốn đã kinh nghiệm nên thường nhìn thông qua hình dáng lông mày đang thả lỏng hay cau lại để đoán.

Anna cuối cùng cũng làm được việc gì đó ra hồn, cô tươi rói đưa ly nước ép đến trước mặt anh:

- " Nè, của anh! "

Yoongi giơ hai bàn tay đang mang găng lên trước mặt cô:

- " Để đó, tí tôi uống sau, dở tay rồi! "

- " Tí nữa nó bớt ngon, để tui giúp anh! "

Anna nhiệt tình đưa miệng ly lên môi anh, giúp anh uống. Lúc đầu, Yoongi cũng hơi sựng lại nhưng cô hào hứng, quyết tâm quá làm anh cũng không có cách từ chối.

- " Ngon hăm? "

- " Cũng được! "

- " Cảm ơn anh! "

Nói rồi cô khì cười với anh một cái, một nụ cười vô cùng đơn giản cứ nghĩ là vu vơ nhưng lại vô tình gây nên ảo giác thân mật trong căn nhà nhỏ.

Như bị trúng bùa, Yoongi nhất thời sững sờ nhìn theo bóng lưng cô đang di chuyển vào phòng ngủ. Nụ cười rạng rỡ và đôi mắt ngây thơ đó gây ám ảnh trong tâm trí anh quá.

---

Đến hẹn, Hoseok đến tận nhà đón cô đi chơi. Anh khoác lên chiếc áo da đen, ngồi dựa người trên chiếc mô tô phân khối lớn chất lừ. Thấy Anna đi đến, Hoseok liền vuốt ngược mái tóc mượt một lần trước khi nở ra nụ cười tươi như hoa mùa xuân kia.

- " Hôm nay em xinh lắm! "

Anna e thẹn vén lọng tóc ra sau mang tai, đối diện anh:

- " Oppa cũng đẹp trai lắm ạ! Hihi. "

Hoseok giúp cô đội mũ bảo hiểm, rồi hai người leo vọt lên xe. Hai tay đã thắt bám ở eo anh, chuẩn bị phóng đi thì Min Yoongi từ đâu bất thình lình xuất hiện. Yoongi chặn đầu xe lại, ánh mắt anh rực lửa, hung dữ như muốn thiêu sống cả hai:

- " Muốn đi đâu? "

Dứt lời, Min Yoongi hùng hổ nắm lấy cổ áo Hoseok dằn co. Jung Hoseok cũng chẳng vừa, anh cự mắt, trừng lại Yoongi.

Trước tình cảnh rối ren này, Anna thất kinh run rẩy. Cô sợ chuyện bất trắc, yếu đuối đứng giữa để tách hai tên đàn ông đang toát ra nguồn hắc khí kia:

- " Tôi sai rồi, đừng như vậy! "

- " Cô tránh ra, cô biết cô đang làm gì không hả? "

Yoongi gắt gỏng nạt nộ, anh tức giận đến mức trán và cổ đã nổi lên từng đợt gân xanh đáng sợ. Chẳng ai nói thêm điều gì, Yoongi tiếp lời:

- To gan lắm, nói cho cô biết, Hoseok là của tôi

- " Hả??? "

Nghe tuyên bố hùng hồn kia, Hoseok bỗng mềm nhũn cả người. Anh xấu hổ, đánh như gãi vào ngực Yoongi:

- " Anh này! Làm ngại chết được. "

Có tia sấm vừa đánh thẳng vào đầu, Anna sửng sốt, miệng há hốc nhìn hai tên đàn ông trước mặt đang quấn quýt với nhau.

Hoseok hướng về phía Anna, tháo chiếc mũ cô đang đội, rồi mang vào cho Yoongi:

- " Lên đây, mình đi chơi nào bảo bối! "

Mỹ nam trước, mỹ nam sau, hai thanh niên cứ thế mà cùng nụ cười trên môi mất hút theo làn gió, để mặc thiếu nữ chết đứng tại chỗ.

- " Không! "

- " Không! "

- " KHÔNG! "

- " KHÔNGGGGGGGGG! "

Cô hoảng loạn ngồi bật dậy, hất chiếc chăn đang phủ trên người văng ra, ôm lấy lồng ngực đang đập như điên dại, thở dốc cực khổ:

- " Oh my god... my heart is.... Oh my god... "

Min Yoongi đang ngủ kế bên bị cô hù thức giấc. Không biết chuyện gì xảy ra mà cô hét lớn như thế, anh có chút hoang mang:

- " Có chuyện gì, cô bị làm sao? "

- " Yoongi à, anh như vậy là tuyệt nhất, thật đấy! "Anna quay khuôn mặt đờ đẫn qua nhìn anh rồi hai tay nắm lấy bàn tay anh mà bắt.

Nhìn anh gục đầu vài cái an lòng, Anna còn sợ hãi, cô nằm xuống co ro người trong chiếc chăn lẩm nhẩm:

- " May quá chỉ là mơ. Giấc mơ kinh dị nhất từ trước đến giờ được thấy, thật thật là dã man rợ..."

Yoongi: " ??? "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net