18. Nóng hổi.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



- " Yoongi à, anh có thấy mệt không? Trán anh ấm quá nè. "

Cô giương mắt nhìn lấy khuôn mặt đang có chút phớt đỏ của anh, chỉ lo rằng anh làm quá sức rồi bệnh. Bàn tay cô đặt lên trán, rồi áp vào mặt anh tiếp tục kiểm tra nhiệt. Toàn thân Yoongi bây giờ nơi nào cũng nóng, nơi nào cũng rạo rực.

Min Yoongi đột nhiên nắm lấy cổ tay cô chặt cứng, làm Anna cũng bất ngờ không thể cử động thêm mà lại tiếp tục giương mắt ngơ ngác nhìn anh.

Anh hít một hơi sâu, lấy lại điềm tĩnh:

- " Tôi mệt, tôi rất mệt. "

Cô hiểu dạo này anh áp lực công việc đến thế nào, vốn đã không giúp gì được cho anh mà còn toàn gây thêm phiền phức. Có chút não nề trong lòng nhưng rồi cô nhanh chóng lấy lại động thái rạng rỡ, giành lấy bịch đồ trên tay anh:

- " Để tôi xếp vào tủ lạnh, anh vào bàn ngồi nghỉ đi. "

Nóng quá nóng, Yoongi khó chịu cởi chiếc khoác vest trên người quăng mạnh về phía chiếc ghế sofa, rồi vào bếp lấy nước lạnh uống.

Đến tủ lạnh lấy nước cũng gặp Anna đang lom khom bày chất đống đồ anh mới vừa đem về.

Tình hình rất là tình hình, Yoongi không ổn rất là không ổn. Anh cố gắng đưa mắt qua nơi khác, không được nhìn thêm vào cô. Chỉ cần như lúc trước, không để ý, không bận tâm, không tò mò là được mà.

Nhưng rồi mọi quyết tâm của anh cũng chỉ được vài giây. Anh chỉ vô tình lấy nước từ tủ lạnh rót vào ly rồi lại vô tình lần nữa nhìn xuống phía dưới là Anna đang lọ mọ gì đó, rồi lại tiếp tục vô tình thấy cái thứ không nên thấy đó một lần nữa, thậm chí từ trên nhìn xuống còn rõ hơn cả lần nãy.

Chiếc áo dây không mỏng cũng chẳng dày, không ôm cũng chẳng rộng, nó sát vào cơ thể, đi theo đường nét của từng vòng. Ở nhà ai lại mặc bra, nên chỉ cần mặt dày nhìn kĩ một chút thôi thì yêu điểm, yếu điểm đều có thể nắm rõ cả, nhưng tiếc thay Anna lại chẳng có nhược điểm. Mịn màng, đầy đặn, đã vậy còn mặc quần đùi thể thao. Khác hẳn với nét mặt trẻ con tươi tắn, vóc dáng Anna mướt mờ, đầy đủ điện nước không đùa được đâu. Vậy mà còn mặc đồ như không kiểu này chẳng khác nào là cố tình câu dẫn anh.

Yoongi tự lắc đầu cho bản thân mình. Phải chăng là anh đã ăn chay lâu quá rồi nên bây giờ mới phát sinh ra cảm xúc không đáng có?

Quá xấu hổ, Yoongi hồng hộc quay lưng bỏ đi tắm, nước phải thật lạnh may ra mới làm nguội đi được từng tế bào đang sôi sùng sục trong cơ thể này.

Sau hơn nửa tiếng để dòng nước mát lạnh mang đi vết bụi trên cơ thể cũng tiện đem đi luôn những bức bối Min Yoongi mới chịu thoát ra khỏi phòng tắm.

Đầu óc đã thoái mái hơn rồi, anh như đã quên đi hẳn cơn dày vò mà Anna vô tình đem đến.

Trông ngóng nãy giờ rồi cũng thấy Yoongi, Anna lo cho thể trạng của anh liền nhắc nhở:

- " Anh đang mệt mà tắm lâu như vậy lỡ bệnh sao? Thay đồ rồi ăn tối để nghỉ ngơi sớm nè... à để tui hâm nóng lại. "

Yoongi còn mang choàng tắm, tay lau tóc ướt, còn chẳng muốn nhìn mà đi lướt ngang qua cô, tiến vào phòng ngủ để lấy quần áo thay:

- " Yahhhhh... " Tiếng la vì giật mình của Min Yoongi từ phòng ngủ vang lên.

Anna tay còn cầm vá hấp tấp chạy vào xem có chuyện gì thì thấy bộ dạng anh đang mất bình tĩnh đứng chình ình trên giường.

- " Chuyện gì vậy? " Cô cũng hoảng không kém mà ngó ngang ngó dọc khắp nơi để tìm điểm bất thường.

- " Nó... gớm quá. Sao trong nhà tôi lại có thứ dơ bẩn này? " Yoongi giơ ngón trỏ đang bủn rủn chỉ vào dưới góc cửa ngay bên chân Anna.

Là con gián đen thui, có hai râu dài lỉa chỉa đang cọ quậy.

Quý ông Min Yoongi lạnh lùng khó tính thì ra cũng biết sợ, mà lại là con vật bé xíu vô hại này. Mới đây vài giây còn trường cái bộ mặt băng lãnh khó ưa, vậy mà giờ đã cong giò đứng khép nép ở góc giường. Thần sắc tái nhợt, cơ mặt nhăn nhúm khiến hai gò má phồng lên, trông anh sợ sệt như vậy có phải rất đáng yêu không?!

Dễ gì có cơ hội thứ hai. Anna liếm môi, gian manh nhìn Yoongi với ánh mắt cực nguy hiểm. Cô từ từ cúi xuống bóc lấy cọng râu con gián rồi cầm nó lên lơ lững giữa không trung.

- " Yoongi à... Nhà mình mới nuôi pet, làm quen với em nó tí chứ hả? " Anna bước lên phía anh một bước.

- " Cô đứng im đó! "

Anna không nói gì thêm mà nở nụ cười tà rồi ung dung bước thêm bước nữa.

- " Yahhhh!!! Tôi đã bảo là đứng im... đem cái thứ dơ bẩn đó đi chỗ khác có nghe không?!" Yoongi mất bình tĩnh la lên, giơ tay ra phía trước xua xua.

Có mơ cũng không nghĩ được có ngày được nắm thớt anh thế này. Anna càng khoái chí giơ tay cầm "pet" đến gần anh hơn:

- " Anh chê "Tiểu Cường" dơ thì tui đi tắm cho nó rồi dắt nó vào chơi với anh sau nha. "

- " Cô điên à?! "

- " À... Được lắm, cưng còn mạnh miệng. "

Chú gián nhỏ xinh xinh màu đen, nhưng nếu giơ lên để ánh đèn chiếu vào thì sẽ còn lại màu nâu gỗ, những cái chân nhỏ bé chứa đầy gai nhỏ chi chít liên tục cọ quậy trong không trung. Anh chỉ sợ bây giờ nó mà dạng cánh bay đến anh nữa thì chắc đi tắm ba ngày ba đêm vẫn còn thấy dơ.

Nhưng hãy để Anna giúp anh mạnh mẽ đối diện với nỗi sợ nhé!

Cô cắn môi tinh nghịch rồi nhảy cẫng lên giường, cố ý đưa pet trên tay dí sát vào người anh. Min Yoongi hoảng loạn quay đầu bỏ chạy, thế là cô được đà dí theo anh.

Trong căn nhà nhỏ ấm áp của cặp vợ chồng son, chàng thì choàng tắm hờ hững, nàng thì đồ ngủ khoe cơ thể quyến rũ kèm trên môi là nụ cười hạnh phúc chơi trò đuổi bắt. Anh trước, cô sau, cùng nhau đi khắp mọi ngóc ngách trong căn nhà nhỏ.

- " Yoongi à..."

- " Đừng, đừng, cút đi! "

- " Sao anh lạnh lùng thế? "

- " Cô bị điên à? Đừng đến đây có nghe không?! "

- " Không! Anh có nghe câu "quân tử trả thù mười năm không muộn" chưa? "

- " Cô là tiểu nhân chứ quân tử gì! "

- " À, đang bỏ chạy mà còn đanh đá... được lắm cưng. "

- " Nè nè, con nhỏ này tránh xa tôi raaaaaaaa! "

Một vòng rồi lại về lại căn phòng ngủ có những đốm đèn vàng dịu mắt của hai người. Anh vì mệt mà thở hồng hộc, bất lực lùi từng bước đến gần nơi cuối góc chân giường.

Anna nuông theo vận tốc anh, Yoongi nhanh bao nhiêu là cô nhanh bấy nhiêu, anh chậm bao nhiêu thì cô cũng chậm bấy nhiêu.

- " Cô bị gì... vậy? Tôi ... mệt lắm... rồi... "

- " Mệt... thì... đừng... chạy nữa... tôi cũng mệt... chứ bộ. "

Sau một hồi đứng thở lấy lại đủ hơi, Anna tiếp tục nhây lì từng bước chậm tiến tới. Yoongi cắn răng bức bối, anh không thể để cô tiếp tục ức hiếp mình như vậy. Thay vì chạy như lúc nãy thì anh nhanh tay chụp lấy cổ tay cô, cầm chặt cứng lại rồi giơ lên trên cao.

Anna dù có siêu thế nào cũng làm sao lại sức đàn ông. Hai người giằng co qua lại, Yoongi được đà ép cô sát vào góc giường khiến Anna mất thăng bằng ngã người về phía sau mà nằm dài trên giường.

Anh đè lên người cô khống chế, lúc hai người đối mắt nhau nhịp thở gấp gáp cũng phả vào đối phương từng đợt.

Trước giờ cũng có vài lần động chạm nhưng chỉ thoáng qua bình thường chứ chưa bao giờ gần sát vào nhau thế này. Anna bối rối, tay chân bủn rủn không còn tí sức mà thả lỏng, cô mơ hồ nhìn vào đôi mắt anh, nhìn đôi môi mỏng trơn tru, nhìn làn da trắng sứ...

Hình ảnh cô cũng đang thu gọn lại trong đồng tử anh. Bất chợt đầu óc trở nên trống rỗng, anh hoàn toàn chìm đắm mà mê mẫn từng cái chớp mắt của cô.

Nhịp tim họ đập loạn xạ nhưng lại cùng hòa chung nhịp, càng lúc càng nhanh, càng mạnh hơn, khó thở vô cùng.

Anna vẫn là người lấy lại tinh thần trước, cô khẽ cọ quậy muốn thoát ra khỏi thế trận này nhưng anh thì lập tức siết chặt lấy tay cô hơn. Để cô yên phận nằm dưới thân anh y như vậy.

Min Yoongi vô thức khẽ nuốt nước bọt, tâm trí hoàn toàn bị đảo lộn, anh chẳng hiểu cảm giác của mình bây giờ là gì, chỉ biết rằng anh muốn cô, muốn nhiều hơn nữa.

- " Đồ... mặt mâm...."

Anna run rẫy, cố thốt ra câu nói đó để trấn tĩnh bản thân. Vốn dĩ cô cơ hồ cũng đang bị ánh mắt si mê của anh làm chao đảo.

Cô bối rối đảo mắt khắp nơi chứ không dám nhìn thẳng vào mắt Min Yoongi nữa, cố hít đều hơi rồi ngập ngừng lên tiếng:

- " Anh... có ngửi thấy... mùi khét không? "

- " Có! "

Hai người bừng tỉnh đứng bật dậy, Anna một mạch chạy ra tắt bếp. Thế là món ăn cô hâm nóng thực sự nóng hết cỡ rồi.

Còn "Tiểu Cường" đáng yêu tranh thủ lúc Anna buông tay đã bay đi đâu mất, không bao giờ ngoảnh lại " Bố mày là trò đùa của tụi bây à, thật quá đáng. "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net