26. Trăng mật: Khởi đầu.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


" Anna này! Mình đi hưởng tuần trăng mật đi! "

- " Gì? Tui có nghe nhầm không? Ý anh là tuần trăng mật của mấy cặp vợ chồng mới cưới á? " Anna giật mình, vùng người muốn thoát khỏi vòng tay anh nhưng không thành, anh ôm cô chặt quá.

- " Để yên nào! " Yoongi yêu chiều vuốt nhẹ tóc cô trấn an " ba mới gọi nhắc về chuyện đấy đấy. Tôi nghĩ mình không thể trì hoãn được thêm đâu. "

Đúng là vậy mà thực ra cũng chỉ là cái cớ để biện hộ thôi. Dạo này nhiều việc khiến anh mệt mỏi quá, anh muốn nghỉ ngơi một chút. Đây gọi là tiện cả đôi đường.

Min Yoongi thử thả lỏng tâm hồn mình một chút rồi thoải mái làm những gì mình thích một lần. Chỉ là tháo bỏ chiếc mũ bảo hiểm nặng nề trên đầu kia ra để đi đến ngọn đồi thông hít lấy một chút yên bình, thêm chút khí trời nữa có lẽ sẽ dễ thở hơn.

- " Đừng đặt nặng cái từ trăng mật quá, hãy nghĩ là mình đi chơi, đi du lịch thôi! " Yoongi nhẹ giọng thuyết phục.

- " Oh... đi chơi cùng nhau... anh đã nói vậy... thì cũng... không còn cách khác. " Anna gục đầu. Mặc dù còn ngại ngùng nhưng nghe đến đi chơi, thiếu nữ ham vui như cô thích lắm.

- " Cô muốn đi đâu? "

- " Tui được chọn địa điểm hả? "

- " Ừ, quyết định lẹ nào! "

- " Ấy chết, tui chưa có làm visa. "

- " Vậy thì đi nơi nào miễn visa cũng được. "

- " À... Ờm... Ùm... Ý, nghĩ ra rồi Yoongi! "

- " Hửm? "

- " Việt Nam, Việt Nam đi! Tháng trước gia đình Eun Hee mới đi du lịch ở đó đấy. Nghe nói giá rẻ, nhiều cảnh đẹp, vui lắm, mà quan trọng là miễn visa.

- " Cô có chắc là thích đến đó không? "

- " Thích, thích. Hồi nghe Eun Hee kể mà thèm đi lắm luôn ấy. "

- " Ừ, vậy thì đến đó. "

- " Đà Nẵng, thành phố Đà Nẵng nha! Có biển, có núi, có danh lam thắng cảnh đẹp lắm. Gần phố cổ, còn khu vui chơi gì đó lớn lắm nữa. " Anna hứng khởi kể.

- " Ừ, vậy tôi đặt vé mai đến liền nhé! "

- " Thiệt luôn, cảm ơn anh, Yoongi! "

Anna vui sướng không kiểm soát ôm chầm lấy anh, cằm ghì lên vai anh cười tươi rói.

Cứ như vậy thì Min Yoongi khó lòng đi đặt vé liền rồi, tí nữa vậy!

---

Anna gác chân lên Kumamon, nằm nghiêng về hướng Yoongi đang thẳng tắp kế bên.

- " Tui chưa bao giờ xuất ngoại cả Yoongi à! "

- " Ừ. "

- " Đến đó về phần giao tiếp cứ để tôi cho, tôi học Anh Văn cũng ngon lành lắm rồi. "

- " Ừ, ngủ đi chứ không mai mệt sức đấy! "

Chẳng biết Min Yoongi đang suy nghĩ điều gì mà cứ trầm tư. Sau thời gian thẫn thờ, anh bất chợt quay đầu sang nhìn thẳng vào cô.

- " Vừa rồi chỉ là cái ôm an ủi giữa con người với con người thôi. Cô đừng suy nghĩ gì nhé! "

- " Ừm... Cái ôm giữa con người với con người. " giọng Anna bỗng hạ xuống, cô nằm ngay ngắn lại, đắp chăn lên thân mình.

Nãy giờ cô vô tư nào nghĩ gì, còn chưa kịp hy vọng thì anh đã chặn đường trước rồi. Anh sợ cô hiểu lầm là anh thích cô chứ gì?! Ừ, Anna biết rồi, sẽ không hiểu lầm đâu!

---

9 giờ sáng chuyến bay khởi hành. Yoongi thì quen rồi nên thoải mái ngủ ngon giấc trên máy bay, chỉ tội Anna bị hành vật vã, chóng mặt cứ muốn nôn hết ra. Sợ phiền anh nên cô lấy mũ che khuôn mặt tái xanh của mình lại, quay đầu vào trong góc, cố gắng ngủ.

Sau khi đáp đến sân bay quốc tế Đà Nẵng, thấy Anna khổ sở, anh chủ động giành lấy balo xách giúp cô. Yoongi ân cần dìu cô đón taxi rồi đến thẳng khách sạn anh đã đặt sẵn.

Min Yoongi sắp xếp hết đồ đạc giúp cô rồi yêu cầu khách sạn mang đồ ăn và nước khoáng đến.

- " Ăn tí gì rồi nghỉ ngơi nhé?! Mai mình đi chơi sau cũng được. "

Anna ngoan ngoãn ăn sạch đồ ăn, uống nốt chai vitamin anh đưa rồi leo vọt lên giường đánh một giấc.

Min Yoongi bước ra khỏi phòng tắm cùng hương thơm ngát, anh cột sợi dây thắt lưng của áo choàng lại, tay lau tóc ướt đến lan can nhìn vế phía biển.

Những cơn sóng mạnh mẽ hùng hổ tấp mạnh vào bờ cát, theo đó là tiếng ầm ầm chấn động cả một không gian, gió cũng xen kẽ ríu rít ù ù bên tai. Bàn tay anh đã lạnh ngắt từ bao giờ, cứ thế khoanh lại, đứng bất động ngắm biển đêm. Gợn sóng trôi nổi ồn ào nhưng lại ngược đời mang đến cảm giác yên bình đến lạ lùng. Như nội tâm anh bây giờ vậy, chia thành hai mảnh, một mảnh ồn ào đến chấn động, một mảnh yên bình đến cô đơn.

Da đã lạnh, tóc cũng đã khô. Anh bước vào phòng đóng cánh cửa lại, chặn đi làn gió lạnh lẽo đang cố ý xông vào.

Từng bước nhẹ nhàng nằm xuống giường, hôm nay giữa anh và cô không có cái gối nào ngăn cách, nhưng có như vậy, khi nằm kế bên vẫn cảm thấy như có rào cản vô hình cách ngang.

Anh lặng lẽ ngắm khuôn mặt yên bình đang say ngủ kia. Cô quá đỗi đáng yêu, cặp má đầy đặn phúng phính, đôi hàng mi dài không quá dày nhưng vẫn luôn cong vút, cánh môi rất ít khi được chăm chút mà lại rất căng mượt, hồng hào.

Không kiềm chế nổi trái tim, anh khẽ hôn nhẹ lên môi cô một cái, rồi lại thêm một cái nữa.

Nó mềm mại hơn bất kì thứ gì trên đời, hơn cả bông? Còn ngọt ngào nữa, hơn tất cả mọi loại kẹo anh từng nếm qua, mật chăng?

Có phải là anh thích người con gái này rồi không? Jeon Anna à, cô có thích anh không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net