29. Trăng mật: Người yêu tạm.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


- " Sao lại là đi xem phim? " Min Yoongi nhăn mặt nhìn cô, rồi lại nhìn quầy bán vé đang chật kín người.

- " Người ta nói điểm hẹn hò lí tưởng nhất của các cặp tình nhân là rạp chiếu phim. " Anna bặm môi mở to mắt nhìn anh nài nỉ, hai tay nắm lấy cổ tay Yoongi đung đưa. " Anh vào mua vé nha nha, bắp nước nữa nha nha. "

Min Yoongi nhắm hai mắt rồi phì cười, có cần phải làm màu cho giống hệt vậy đâu. Nhưng dù gì cũng đã lỡ hiến thân cho cô, nên chiều cô nốt hôm nay vậy.

Anna ngoan ngoãn ngồi ghế đợi, hai tay chống lên mặt bàn nhìn theo nhất cử nhất động của anh. Xem những cô gái kia cứ dùng ánh mắt thèm thuồng săn bắt anh kìa, hình như người yêu tạm của cô hôm nay ngon trai nhất khu này rồi.

Anh vẫn còn xếp hàng để đợi đến lượt mà Anna đã hết kiên nhẫn. Cô chen chúc rồi đu vọt lên chỗ Yoongi, hai tay ôm lấy cánh tay anh chặt cứng như giữ của.

- " Lâu quá, tui ngồi đợi một mình chán quá! "

Thấy Min Yoongi cau mày trừng mắt không hài lòng Anna bỗng ớn mà từ từ nới lỏng vòng tay.

Khi cô buông ra thì anh liền chộp lấy bàn tay cô, cố định đặt lên lại cánh tay. Anh khó hiểu quá, khiến cô bối rối:

- " Anh đợi mệt thì thôi. Ra kia ngồi đi! Tui xếp hàng rồi mua đồ luôn cho, không thèm hành anh nữa. "

- " Không phải chuyện đó. " Yoongi lắc đầu, từ tốn trả lời.

- " Vậy chuyện gì cơ? "

- " Có cặp nào đang hẹn hò mà cứ xưng hô tui tui với nhau không? "

Anna đơ người, nhất thời não còn đóng băng chưa tiếp thu kịp thì anh tiếp lời:

- " Xưng em, anh hoặc oppa gì... đó. "

Rõ là ý kiến của chính mình mà khi nói ra lại cảm thấy có phần kì cục. Min Yoongi nhận ra bầu không khí đang vì mình mà trở nên ngượng ngùng, anh quay mặt đi nơi khác, cơ mày cố giãn ra để chẳng ai hay bản thân đang xấu hổ.

Anna cũng quay mặt qua hướng ngược lại. Trong phút chốc, ai cũng tránh né ánh mắt đối phương. Mặc dù đi kế bên nhau mà hai người nhìn hai ngã.

Mỗi người tay cầm một cốc nước, riêng Anna được anh ưu ái mua cho hộp bắp ăn dặm. Vào trong rạp tối, thấy Anna hai tay đều bận cầm đồ, anh ân cần mở ghế ra để cô ngồi xuống. Anh chẳng nói gì thêm nữa, chỉ là yên lặng đi cùng nhau.

- " Anh ăn không? " Anna giơ hộp bắp sát đến người anh để anh tiện đường bốc.

- " Được rồi, mỏi tay không? Đưa đây cầm cho. "

Min Yoongi giành lấy hộp bắp rồi đặt tay lên cạnh để tay hướng về phía cô. Là máy cầm đồ tự động được thiết kế riêng cho Anna.

Anna nhấc tay anh ra khỏi, rồi gấp kệ vào khung dẹp đi. Bây giờ ghế nơi anh và cô không có cái kệ ngăn cách nào. Cô lấy tay đang cầm hộp bắp của anh đặt lên đùi anh, rồi nhích người ngồi gần lại phía anh hơn.

- " Như vậy thì anh đỡ mỏi tay hơn. "

Nói rồi cô cố ý nhăn răng cười với anh một cái, nhanh chóng quay đầu về lại phía màn hình lớn tiếp tục xem phim.

Anna ôm lấy cánh tay anh, lâu lâu thì lại bốc bắp cho vào miệng nhai nhồm nhoàm. Thấy anh không động tĩnh gì, Anna đưa miếng bắp to lên trước miệng anh:

- " Yoongi à, cặp đôi bên cạnh họ cũng đút cho nhau ăn đấy! "

Anh thở dài rồi cũng há miệng để cô tự ý hành sự. Cứ vậy, Anna ăn một miếng thì lại cho anh một miếng.

Lúc đầu thì nhẹ nhàng mà lúc sau thì sự nhiệt tình trở nên quá thái. Vốn dĩ anh không thích đồ ngọt cho lắm, mà cô thì cứ liên hoàn nhét vào họng, đâm ra ngán. Mà từ chối thì sợ ánh mắt đang long lanh của cô chuyển thể u tối nên anh đành nhắm mắt cố nuốt trôi cho cô vui.

---

11 giờ đêm anh và cô về khách sạn, thay phiên tắm rồi từng cá thể ngã xuống giường êm ái.

Đêm nay giữa chiếc giường không có gối dài đen thui nào ngăn cách cả.

Anna khẽ liếc qua quan sát xem anh đã ngủ chưa. Min Yoongi chưa ngủ, cũng như cô mà mắt sáng bừng. Có lẽ khi chiều ngủ quá nhiều nên vẫn còn dư giấc.

Hai dáng nằm thẳng nuột, cùng nhau ngắm trần nhà trống trơn. Suốt một hồi Anna lên tiếng phá đi bầu không khí chán chường này.

- " Yoongi à? "

- " Hử? "

Cô bật dậy, chồm người qua phía Yoongi, hứng khởi đối mắt anh:

- " Tui đã 18 tuổi rồi Yoongi à? Đủ tuổi rồi! "

- " Gì... đủ ... đủ... gì... cơ? "

Hành động và lời nói của cô như đòn tấn công đầy uy lực vào não bộ Min Yoongi. Đôi mắt lười nhác bị kích động mà sửng sốt mở to.

- " Thì đủ tuổi uống rượu ấy! Từ lúc ăn sinh nhật xong đến giờ tui chưa có cơ hội được nhắm thử mùi rượu. "

Âm thanh từ miệng thiếu nữ lại hóa gáo nước lạnh tạt vào mặt anh. Min Yoongi thở dài chính bản thân mình, dạo này đầu óc anh toàn nghĩ những chuyện không đâu. Thấy anh nhắm mắt vờ ngủ cố ý phớt lờ cô, Anna không cam tâm lay mạnh người anh nài nỉ.

- " Đi mà, nhậu với tui đi mà, Yoongi à! "

- " Một lần thôi, dù gì anh cũng chưa muốn ngủ mà. "

- " Yoongi à, sao anh ích kỉ thế. Chỉ là cùng tôi nhấp chút rượu thôi. "

- " Một ly thôi cũng được, nha nha. Uống một mình như con tự kỉ ấy. "

Thấy anh vẫn nằm bất động. Anna quyết tâm phải đạt được mục tiêu mà giở trò nũng nịu.

- " Yoongi oppa!!! Đêm nay cùng em uống chút rượu nhé! " Anna đưa sát vào tai anh thì thầm, không thể ám muội hơn.

Không hình dung nổi chuyện đang xảy ra, Yoongi giật mình mở to mắt sửng sốt, không biết là có phải là Anna vừa nói không hay là mình nghe nhầm.

Anna nhanh chóng giúp anh xác thực mà nài nỉ lần nữa, tay cô ôm lấy cánh tay anh kéo kéo ra khỏi giường:

- " Anh đẹp trai uống với em ly rượu đi mà. "

Cuối cùng cô cũng thành công lôi thân thể người đàn ông uể oải kia ra ghế sofa. Vì đây là khách sạn dành cho khách du lịch, người Hàn ở rất nhiều nên mấy món ăn lặt vặt, nước uống, cả loại rượu soju của Hàn Quốc cũng võn vẹn nằm trong tủ lạnh.

Chuẩn bị mồi, lương khô đầy đủ. Anna hí hửng khưi nắp chai, rồi rót vào ly cho cả anh và cô.

- " Nâng ly nào anh đẹp trai ơi, một trăm phần trăm, một trăm phần trăm nha. "

Hai chiếc ly nhỏ lơ lửng trên không trung rồi cụng vào nhau. Min Yoongi rất giỏi trong mảng này nên một hơi hết sạch chẳng hề hấn gì. Chỉ có Anna mạnh miệng mà mới chỉ nhấp môi đã cau hết cơ mặt lại, cắn lưỡi khổ sở vì đắng ngắt.

- " Ý, sao dở quá vậy! Thấy ai cũng mê cứ tưởng ngon lắm. "

Min Yoongi nhếch môi cười, tự tay rót cho mình một ly nữa rồi cũng làm một hơi.

- " Nhìn anh uống rượu cứ như uống nước ép ấy! Sao hay quá vậy? "

- " Lúc đầu thì khó uống đấy, nhưng uống nhiều sẽ quen, mà đã quen thì sẽ thích. " Anh ung dung rót thêm ly nữa.

Lời từ bậc tiền bối tiếp cho Anna kha khá lửa quyết tâm. Cô nhắm chặt mắt uống nốt giọt rượu dư ở đáy ly, rồi giơ chiếc ly về phía anh:

- " Rót thêm cho em ly nữa anh đẹp trai ới! "

Cắn răng chịu vị đắng làm nốt đến "tận" ly thứ tư, cô bắt đầu đặt chân lên ghế, lưng dựa vào thành luyên thuyên, lải nhải đúng bản chất kẻ say.

- " Yoongi à, tại sao lúc trước anh ghét tôi dữ vậy? Tôi còn nhớ hồi năm anh lớp 11, anh quyết bỏ nhà đi chứ không chịu ngồi vào bàn ăn gia đình khi có tôi. Sao vậy, sao kì quá vậy? Mà dạo này anh như một người khác luôn, vong nhập hả? Ờ, nhiều khi anh như đa nhân cách ấy, lúc dịu dàng, lúc lạnh lùng, chẳng hiểu nổi. Tôi vả vào mặt anh bây giờ có tin không? Hỏi mà khinh người không thèm trả lời hả? Đó đó, tôi đúng ghéttttt cái thái độ đó của anh, nhìn khó ưaaaaa... "

Giành nói một tràn có để anh cơ hội trả lời đâu mà trách chứ. Min Yoongi thở dài nườm nượp, xem ra Anna xỉn thật rồi. Anh mệt mỏi nhắm chặt mắt, tay xoa xoa thái dương.

Anh giật mình khi phát hiện có cảm giác đè nặng ở đùi mình, mở mắt ra thì thấy Anna đang ngồi dưới sàn, gối đầu lên đùi anh ngủ ngon lành.

- " Nè nè, cô say rồi! Đi vào giường ngủ! "

Min Yoongi lay người cô dậy, thì cô vùng vằng hất tay anh ra. Từ phía dưới, cô giương mắt mơ màng nhìn anh. Cặp má phính đã đỏ hồng như tô phấn hoa. Giọng nói ríu rít nhỏ xíu tưởng chừng sắp tắt vẫn cố ngoi lên:

- " Anh còn ghét tôi không? "

Nhất thời say bởi ánh mắt cô. Anh ngơ ngẩn cùng bao nhiêu mông lung. Từng ngón tay anh thon dài khéo léo vén tóc cô qua mang tai một cách gọn gàng.

- " Không, một chút cũng không! "

- " Vậy thì tốt rồi. "

Cô tít mắt cười nhăn răng. Rồi trong chốc lát, Anna lại gục đầu xuống đùi anh ngủ ngon lành.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net