41. Hết kiên nhẫn.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ghé vào shop hoa quả mua ít trái cây, tiếp đến là hoa và một chai rượu ngoại đắt tiền.

Min Yoongi chu đáo gói ghém tất cả vào một bịch giấy sang trọng, đặt nó ở sau xe rồi gọi cho Anna.

Thường ngày anh sẽ nghe tiếng chuông chờ nhàm chán đến khi mệt lả mà tự tắt đi nhưng lần này thậm chí còn không tốn thời gian chờ đợi vì chị "Đài" đã trả lời hộ: " Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được... "

Cũng là giờ tan lớp rồi, để anh đến trung tâm đón cô vậy.

Chiếc xe đen đi đến địa chỉ Jungkook gửi, một mạch thẳng vào sân rộng không người.

Những giọt mưa liên tục rơi xuống, đọng lại từng lớp trên cửa kính, khiến hình ảnh ngoài kia nhòe nhoẹt, anh kéo tấm kính xuống để nhìn rõ hơn.

Nơi lan can trước cửa của một phòng học sáng đèn có một cặp trai gái hôn nhau giữa màn mưa lãng mạn.

Chàng ôm nàng, nàng ôm chàng, môi môi tương phùng.

Khung cảnh hữu tình như một bức tranh âm u giữa mùa hạ.

Đường mưa kéo ngang qua tầm mắt, hờ hững đậu vào mu bàn tay lạnh ngắt. Đôi mắt thờ ơ bấy lâu dần nhòe đi nhuộm tia đỏ hoe, bởi lẽ mưa rơi nặng hạt tấp vào khóe mắt cay rát không chịu được.

Chẳng muốn thấy nhưng rồi cũng không trốn tránh được, người con gái anh yêu đang âu yếm tên đàn ông khác ngay trước mặt.

Tên kia chắc đang hạnh phúc lắm, sung sướng bởi vị ngọt trên đôi môi cô, cái vị mà anh hằng đêm nhung nhớ đến ngây dại.

Dẫu đã bao lần nghĩ đến điều này nhưng để tận mắt thấy thì tàn nhẫn quá. Trái tim khô héo nay thêm vỡ nát mà đau nhói không thôi.

Như vừa mới hôm qua thôi. Bàn tay nhỏ bé của cô trong lòng bàn tay, đôi môi đỏ ửng còn đọng lại dư vị của anh, nụ cười rạng rỡ cô trao mỗi khi về đến nhà và hương thơm mê đắm luôn ve vãng bên cạnh giường... vậy mà giờ.

Đấm tay nắm chặt lại, sức chịu đựng của anh đến nay đã cạn kiệt.

Min Yoongi mở tung cửa xe, băng qua cơn mưa vô tình. Mặc cho giọt mưa nặng hạt phủ lên tóc, lên đôi vai gầy.

Họ say mê đến mức không bận tâm đến cử động xung quanh, kể cả anh có đứng bên cạnh cũng chẳng hề hay biết.

Cố nuốt trôi cơn nghẹn ở cổ họng, giọng anh mang theo nỗi khốn khổ nặng nề.

- " Hai người âu yếm nhau thỏa mãn chưa ? "

Họ giật mình buông nhau ra. Anna kinh hãi, có phần không tin nổi về sự xuất hiện của Yoongi mà mở to tròng mắt sửng sốt:

- " Yoongi, sao lại... "

Không chỉ giận dữ mà đôi mắt anh còn đằng đằng sát khí tấn công thẳng vào Anna. Cô chợt thấy sợ hãi, vô thức thu người lại run rẩy.

Min Yoongi dứt khoát nắm lấy cổ tay Anna tách cô ra khỏi Hoseok. Một mạch kéo cô theo mình ra xe.

Tay phải bị Yoongi thắt đau nhói thì cổ tay trái cũng không khá khẩm hơn gì khi Hoseok cũng nắm chặt lại.

Min Yoongi sựng bước chân, anh quay đầu lại nhìn thẳng vào Hoseok. Cứ thế hai ánh mắt kiên định như đang thầm lặng đấu với nhau.

- " Anh là ai mà hành động lỗ mãng như vậy? " Hoseok nghiêm mặt, mở lời.

Min Yoongi không vội trả lời mà quay sang nhìn Anna đang thất thần bên cạnh, thấy cô cúi mặt xuống trốn tránh anh cười khẩy:

- " Tôi là chồng hợp pháp của cô ấy! Nhiêu đó đủ quyền cho cái hành động này chưa? "

Câu nói nhấn mạnh từng chữ chắc nịch như một đòn giáng vào đầu, Hoseok kinh ngạc nhìn chằm Anna đợi cô xác thực.

Một bên nhận là chồng, một bên là người yêu. Cứ như đi ngoại tình bị chồng phát hiện cộng chung với cảm giác tội lỗi vì đã lừa dối người yêu bấy lâu khiến Anna đứng người, cô không dám đối diện mà run rẩy nhìn xuống thềm đất.

Động thái trốn tránh của Anna chẳng khác nào nhận những lời tên kia nói là đúng. Hoseok ngây người, bàn tay anh dần nới lỏng buông cô ra.

Toàn bộ năng lượng của anh đều bị rút đi hết, Hoseok giờ chỉ biết đứng nơi đây nhìn theo cô người yêu đang bị chồng kéo đi mất.

Anh còn định chút nữa sẽ lau vết thương ở chân cho cô rồi sẽ cõng cô qua thềm ướt. Nhưng có lẽ không thể làm được nữa rồi.

Min Yoongi mạnh bạo đẩy cô vào trong xe rồi đóng sầm cửa lại.

Anna đưa mắt ướt qua ô cửa xe đang mở, ray rức nhìn theo Hoseok vẫn còn đang đứng dưới màn mưa.

Ngay từ đầu là cô sai rồi. Đáng ra phải thẳng thắn nói rõ với Hoseok thay vì giấu giếm. Anh có thể rộng lượng tha thứ cho người con gái xấu xa này không?

Khi xe khởi động thì kính đen cũng thẳng thừng kéo lên, như một màn ngăn cách dứt khoát dành cô và Hoseok

Thấy Hoseok bị trận đả kích thương tâm, Anna đau lòng hơn ai hết. Vừa áy náy vừa uất ức cho hành động vô lí của tên Min Yoongi.

Cô căm phẫn nhìn anh với ánh mắt đỏ hoe ngấn lệ:

- " Tại sao anh làm như vậy? Sao anh lại đối xử với tôi như vậy? Tôi đã làm gì sai với anh? "

Chỉ mới rời xa người đó vài phút mà nét đau khổ đã hiện rõ trên gương mặt cô như vậy, làm anh càng thêm ganh ghét tên kia. Min Yoongi cắn chặt đôi môi, tốc độ xe nuông theo sự cay đắng con tim mà tăng lên.

Việc duy nhất anh muốn bây giờ là đem vợ mình về nhốt hẳn ở nhà. Tất cả mọi chuyện tính sau, không cần biết hậu quả có thế nào nữa.

Chống cự, vùng vẫy, giãy giụa, Anna khóc lóc ầm ĩ khi bị Min Yoongi khống chế lên nhà. Vết thương ở chân của cô cũng vừa bị động mà đau nhức khủng khiếp.

Cánh cửa căn hộ 709 đóng sầm lại.

Hừng hực vuốt ngược tóc rối ra đằng sau, Anna tức tối, lớn tiếng quát anh:

- " Anh bị điên à?! Anh ghét tôi đến mức thế sao? Rốt cuộc là anh muốn gì mà lại làm như vậy? "

Mặc cho cô có chửi rủa chất vấn, anh chỉ ngồi thu tay lại, cắn răng nghiến lợi ở sofa. Bản thân vô lí rõ ràng còn biết nói gì. Không lẽ tuyên bố rằng anh lấy cái quyền làm chồng cô để ghen tuông?

- " À, có phải sáng nay bạn gái anh vì gặp tôi mà hiểu lầm anh nên anh muốn trả đũa chứ gì? " Anh không trả lời, làm cô phải tự suy diễn.

Cái tên Min Yoongi chỉ biết gây đau khổ cho cô. Anna hít sâu, cố gắng bình tĩnh hơn rồi đi nhanh ra hướng cửa nhà.

Yoongi lập tức đứng bật dậy chặn cánh cửa sắp mở ra. Đặt cô đối mắt mình rồi khóa cô ở giữa hai cánh tay cứng cáp. Anh trừng mắt, lớn giọng:

- " Cô muốn đi gặp tên đó nữa chứ gì? "

- " Chứ gì nữa! Tôi chẳng hiểu sao lúc nãy lại sợ anh nữa. Rõ là tôi đâu làm gì sai. Tôi sẽ đi giải thích rõ ràng với anh ấy rằng tôi với anh chỉ là hôn nhân giao kèo không hơn. "

Đúng là vậy, nhưng nghe từ miệng cô thốt ra từ "hôn nhân giao kèo không hơn" anh đau quá. Thì ra đối với cô từ trước đến giờ anh đơn giản được xem là sự ràng buộc cưỡng ép không hơn.

Còn tên đó, hắn gặp cô bao lâu, yêu cô như thế nào mà lại khiến cô si mê như vậy? Đêm đen như vậy còn đi kiếm trai, thật khốn khổ.

Cô cúi đầu xuống để chui qua cánh tay của anh. Yoongi nhất quyết không chịu cho cô đi, Anna càng ấm ức chống cự. Thấy cô đang làm mọi cách chỉ để đi đến với tên đó Min Yoongi nổi điên, dùng tay bóp mạnh vào má hàm cô khống chế.

- " Nói!!! Tên đó có gì mà cô si mê đến vậy? "

Thêm ấm ức vì mặt bị anh làm đau, Anna cố chấp cười nhếch mép:

- " Có tất cả những thứ mà anh không có! "

Min Yoongi đáp lại nụ cười khổ, ghìm giọng:

- " Cô và tên đó đã đi đến đâu rồi? Ôm hôn giữa chốn thanh thiên bạch nhật như vậy thì không còn đơn giản nữa nhỉ?! "

Càng giở giọng chất vấn bao nhiêu thì Anna càng trả lời cho thỏa gan bấy nhiêu:

- " Anh nghĩ đến đâu thì đến đó rồi đấy! "

Chuông điện thoại Min Yoongi bất chợt reo lên. Một tay anh vẫn giữ lấy mặt cô, một tay cho vào túi quần lấy điện thoại ra áp vào tai:

- " Anh có chuyện cần làm gấp rồi, hôm nay không đến được đâu! "

Vừa dứt câu, Min Yoongi mạnh tay ném điện thoại vào tường, khiến nó vỡ nát. Ánh mắt anh tà mị nhìn cô, môi nở nụ cười nửa môi đáng sợ.

- " Sự kiên nhẫn tôi dành cho cô đến đây là chấm hết "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net