Chương 34

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trung tâm thương mại FIL (nghĩa là Fall In Love) lớn nhất thành phố Seoul.

Buổi chiều mùa đông thời tiết có hơi se lạnh, tuyết cũng bắt đầu rơi vương vất trên những cung đường ở thành phố. Ami diện cho mình quần jeans cùng áo len cổ lọ sọc, khoác bên ngoài là một cái áo giữ ấm to bự che chắn đi thân hình nhỏ bé này.

Vì là người nổi tiếng nên đi đâu cô cũng phải che chắn cẩn thận, lần này cũng không là ngoại lệ. HyeBin đi với cô vào bên trong trung tâm thương mại này. Vì hàng tháng, các hãng thời trang do cô đảm nhận quảng cáo luôn tặng những voucher giảm giá mua hàng ưu đãi cho nên vì vậy hằng tháng cô sẽ vào đây chọn lựa một lần.

Thói quen này vô tình được SeokJin biết được, nên anh đã cho hẳn năm người vệ sĩ to lớn đi theo sát cạnh cô vì sợ rằng bản thân cô sẽ gặp chuyện.

Những bộ cánh hàng hiệu này cô rất ít khi bận lên người hầu hết đều cho HyeBin tự do chọn lựa, cứ coi như là quà tặng hàng tháng cho cô ấy vậy.

-Các anh đứng đây cùng HyeBin một lát, tôi đi nhà vệ sinh._ Ami nói với một người vệ sĩ sau đó rời khỏi.

Vệ sĩ là đàn ông nam giới, họ nghĩ đây là chuyện riêng tư của cô nên không hề đi theo mà chỉ đứng ở đó đợi chờ.

-Tiểu thư Ami ở đâu rồi ?_ Sau khi lựa đồ theo ý thích của mình, HyeBin quay sang thì không thấy tiểu thư của mình ở đâu, liền quay sang hỏi những người vệ sĩ đứng kế cạnh.

-Tiểu thư nói đi vệ sinh rồi....Nhưng mà đã hơn ba mươi phút rồi vẫn chưa thấy trở lại._ Một trong những người vệ sĩ kia coi đồng hồ, phát hiện ra đã quá ba mươi phút trôi qua rồi mà.

-Con mẹ nó, các anh mau đi kiếm tiểu thư về nhanh lên._ Đã như vậy, trong lòng HyeBin bỗng dưng cảm thấy bất an, nhanh chóng phân phó lệnh cho năm người kia rồi cũng tự chạy đi.

Vừa chạy vừa nhìn ngó xung quanh, HyeBin không ngừng tự trách bản thân mình ngu ngốc quá. Chỉ vì quần áo mà bây giờ tiểu thư ở đâu cũng không biết nữa là sao ? Đúng là chết tiệt.

-Thiếu gia...._ Chạy xung quanh khắp cả cái trung tâm FIL này nhưng vẫn không thấy người đâu, sáu người họ tập hợp lại lên xe đi về Ngự Cung Vân.

Trên xe, người vệ sĩ kia chảy mồ hôi cầm điện thoại gọi cho SeokJin.

-Có chuyện gì ?_ Sau vài hồi chuông ngân vang, bên kia nhấc máy lên.

-Tiểu thư...tiểu thư.

-Ami làm sao ? Cô ấy đâu ?

Cảm thấy có chuyện không lành, SeokJin nghiến răng rặn hỏi người kia.

-Tiểu thư Ami mất tích rồi ạ...Chúng tôi thành thật xin lỗi._ Người vệ sĩ đang gọi điện nghe thấy giọng điệu của anh thì không rét mà run.

-Mẹ kiếp, năm người các cậu về Ngự Cung Vân cho tôi._ Khi nghe chuyện này nhịp tim của anh như ngừng đập, đầu óc như muốn nổ tung. Rốt cuộc, Ami làm sao lại mất tích chứ ?

-----------

Tập đoàn Kim Thị.

"Bốp."_ SeokJin ném thẳng chiếc điện thoại vào tường khi nghe báo cáo của người vệ sĩ kia. Hiện giờ đang diễn ra cuộc họp rất quan trọng giữa các cổ đông với nhau, nhưng anh thẳng thừng ném chiếc điện thoại kia vào tường, đôi tay nắm chặt lại với nhau, đôi mắt đỏ ngầu hết cả lên.

-Tan họp._ SeokJin tức giận thốt ra hai chữ rồi cầm áo khoác chạy đi mất khiến những cổ đông thở phào nhẹ nhõm. Trong cuộc họp vốn dĩ họ đã bị khí thế của anh áp đảo đến run sợ, khi nãy còn thấy anh như vậy nữa càng khiến họ sợ sệt thêm. Nhưng lúc nãy anh có nói tới Ami, cái tên này nghe có chút quen thuộc....Không phải là siêu mẫu hạng A của Lim Thị sao ?

Vậy tin đồn trong tập đoàn là Kim thiếu phu nhân chính là Ami là có thật hay sao chứ ? Việc này quá đỗi bất ngờ, một người không gần sắc nữ như chủ tịch lại sắp có vợ sao....Những cổ đông lớn trong đây hầu hết đã qua hết tuổi năm mươi, họ phục vụ ở đây từ lúc Kim lão gia còn nắm chức chủ tịch, lúc đó SeokJin là phó chủ tịch, chưa hề có một tin đồn nào nói anh gần sắc nữ hôm nay sau bao nhiêu năm, họ lại ngờ ngợ ra được Lee Ami lại chính là thiếu phu nhân.

Vậy đây có thể coi là một cú sốc cực kì lớn đối với Kim Thị hay không ? Trai tài gái sắc, có khi nhìn cũng hợp đôi.

Trái tim lạnh giá như SeokJin cuối cùng cũng có người lay chuyển được hay sao ? Chuyện đáng mừng rồi đây.

___________________________

Đã lướt đến cuối trang rồi, tiếc gì bấm một ⭐ vote cho truyện nhỉ! 😘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net