Chương 1: Thời không bạo động

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tý-sửu-dần-tị----cấm thuật:Thời không chi môn!"

Orihime hai tay kết ấn,nhanh chóng,khiến người khác hoa mắt. Thứ người ta nhìn thấy hiện tại chỉ là một tàn ảnh.

Chakra biến hoá khôn lường,tụ tập quanh bàn tay,sau đó dần dần,lan toả toàn thân. Nó bao bọc thành một áo giáp chakra,sau đó từ dưới chân nàng hình thành một cái vòng tròn kì dị đồ án. Nếu nhìn kĩ,sẽ thấy nó cùng với đôi mắt của nàng giống nhau như đúc! Không phải Sharingan,là đôi mắt lúc có lúc không kia của Orihime! Tạm thời,nàng không biết năng lực của nó là gì,cho nên cũng càng không nghĩ được ra tên cho nó.

Ngay lúc vòng tròn được hoàn thiện,một cánh cửa đang được hình thành,thì một tiếng kêu khiến nàng giật mình,Chakra tuyến bị đánh gãy--

"Uy,Orihime,ngươi đang làm gì vậy?"

Naruto từ trên hỏm núi nhảy xuống. Hắn không có Byakugan,nên không thể nhìn rõ nàng đang làm gì,cho nên mới xảy ra cục diện kia.

Tuyến Chakra bị cắt đứt,thời không chi môn đang mở ra cũng bị nhiễu loạn ,xuất hiện lực hút mãnh liệt ,dần dần tạo thành một lốc xoáy. Orihime sắc mặt tái nhợt ,Chakra bị hút mạnh mẽ khiến nàng trong nháy mắt yếu đi. Nàng thầm than một tiếng . Chết tiệt thời không loạn lưu !

"Orihime,ngươi làm sao vậy?" Naruto hốt hoảng chạy đến. Đang tốt mà,không phải do hắn làm chuyện tốt chứ?

"Đừng...đừng lại đây..Aaaa"

Vừa cảnh cáo Naruto,thì  lập tức nàng bị hút vào trong thời không chi môn. Ngay khi nàng bị hút vào,thì cánh cửa cũng bị đóng lại,sau đó,nơi đó chỉ còn lại một mảnh đổ nát ,đâu còn bóng dáng của Orihime.

"Chết tiệt---" Naruto hung hăng đấm một đấm xuống đất,máu tươi chảy ra,trong mắt Naruto rơi xuống nước mắt,đau đớn nhắm mắt lại.

"Xin lỗi,Orihime,là ta hại ngươi."

Nếu không phải hắn gọi nàng,có lẽ nàng đã không bị hút vào cánh cửa đó. Nếu không phải do hắn---

2 năm trôi qua,Orihime 15 tuổi. Naruto cũng 14 tuổi .

Hắn vừa mới tu luyện trở lại,gặp nàng liền Hưng phấn gọi một chút. Ai ngờ--

"Orihime!!!"

Gào thét,tiếng gào ấy,vang vọng trong thung lũng,chung kết chi cốc,là nơi đánh dấu cuộc chiến đấu của ninja chi thần Senju Hashirama cùng Uchiha Madara. Là nơi hắn cùng Sasuke chiến đấu,cũng là nơi ,mà nàng biến mất.

Xin lỗi,Orihime,xin lỗi.

-------

"A,đây...đây là.." phát hiện mình nằm trên mặt đất,Orihime sung sướng cười,chẳng lẽ ,nàng đã trở về?!

Ngước mắt,nhìn trước mắt núi rác Khoé miệng nàng cứng đờ. Đây,đây là đâu?

"Đội trưởng,ở đây có người.."

Shalnark cười tủm tỉm nhìn cô gái trước mắt. Nàng có ánh mắt rất đẹp. Màu đạm tím,trong suốt,lại dịu dàng. Trên người nàng mặc một bộ váy màu trắng ,mái tóc màu bạc xoã trên vai,chấm đất . Nàng kinh ngạc nhìn hắn ,sau đó nắm chặt tay.

"Mang về" Kuroro một thân áo choàng,tóc hớt ra sau. Trên trán là nghịch chữ thập đại biểu cho nghịch thần ý tứ. Đôi mắt màu đen của hắn tĩnh lặng ,không nhìn ra cảm xúc gì. Orihime mím môi. Người này,sâu không lường được . Nếu không phải hiện tại nàng bị cạn kiệt chakra ,chắc chắn nàng sẽ cho đoàn người này một quả Rasengan.

"Đi" hung bạo âm thanh,nàng quay đầu. Thấy là một cái tiểu tử cầm ô,mặc...là quần áo mưa sao? Thật kì lạ. Cổ áo che kín nửa khuôn mặt khiến cho người khác chỉ nhìn đến màu vàng đôi mắt. Trong đó tràn đầy bạo ngược. Nàng chậc một tiếng,định cos Kakashi sao?

"Hừ." Thức thời trang Tuấn kiệt . Hiện tại nàng không có lực lượng ,nhất định phải ngoan ngoãn nghe lời. Nếu không khó bảo mệnh. Luật này nàng hiểu ,dù sao nàng cũng không phải sinh ra trong thời kì hoà bình. Mà là chiến tranh. Chiến trường tàn khốc ,lại Thông minh như Orihime,làm sao có thể không hiểu?

Theo ba người đi về căn cứ ,suốt chặng đường Orihime nhíu mày. Tại sao đâu đâu cũng là núi rác? Rốt cuộc đây là đâu?

"Đội trƯởng ,ngươi về rồi." Pakun mỉm cười nhìn mấy người trở về,khi thấy Orihime thì nhíu mày,gật đầu coi như chào hỏi. Bên cạnh Machi nhìn nàng một cái,sau đó đối với Pakun nói " không có hại,sau này chắc chắn sẽ vô cùng quan trọng." Liền cúi đầu tiếp tục đùa nghịch niệm tuyến trong tay.

Pakun nghe vậy mày giãn ra. Cười cười. Nếu là Machi nói thì đúng tám phần. Như vậy nàng yên tâm. Chẳng qua cô gái kia cả người không chút niệm nào,lại dáng vẻ yếu ớt . Nàng sẽ giúp được gì chứ?

Kuroro tất nhiên cũng nghe thấy Machi nói,dâng lên một cái hứng thú tươi cười. Thật chờ mong.

"Mọi người,đây là lữ đoàn cất chứa phẩm." Lữ đoàn,chứ không phải của ta.

Hàm ý trong đó,ai ai không hiểu? Bởi vì tương lai nàng quan trọng,cho nên không thể thuộc sở hữu của một mình hắn.

Orihime nghe vậy nhíu mày. Cái gì cất chứa phẩm?

"Xin chào,ta là Pakun." Nàng đứng dậy,đưa tay ra. Orihime bắt tay nàng,sau đó nói " ta là Uchiha Orihime"

"Machi" như cũ lạnh lùng.

"Feitan" bạo ngược,tàn nhẫn

"Xin chào,ta là Kuroro Lucifer." Mỉm cười có lễ ,là ôn nhu thư sinh. Chẳng qua là thật là giả,ai biết được?

"Ta là Shalnark nga,tiểu Ori." Mỉm cười như hồ ly

"Uvogin.tiểu muội,ta xem trọng ngươi!" Hữu hảo cười. Nếu xem nhẹ gương mặt cùng thể hình hung hãn của hắn thì tốt rồi

"Nobunaga" cúi đầu,vẫn lau chùi kiếm.

"Flanklin." Hắn mỉm cười gật đầu. Thuộc tính vú em mà.

"Orihime,làm quen đi. Biết nấu ăn sao?"

Gật gật đầu. Tất nhiên là biết.

"Vậy cơm để ngươi làm"

"Được" nhìn đổ nát như vậy,thì có gì để nấu đây?

Tương lai,thật không biết trước được. Nhưng dám chắc một điều là nàng sẽ trở về. Đó là chấp niệm 2 năm nay của nàng .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net