Chương 26: Học Viện Tế

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"A a a---"

Kazuha vò đầu bứt tai, nhìm chằm chằm tờ giấy trên tay.

Kuroko và Kagami thấy dáng vẻ này của cô đều bật cười. Nghe tiếng cười, cô ngẩng đầu lên, hung hăng trừng mắt:

"Cười cái gì! Muốn ăn đạp sao!"

"Không dám không dám~"

Kagami cợt nhả cười, Kuroko lại rất nghiêm túc nhìn cô:

"Tớ trịnh trọng cự tuyệt---"

"A---- Mệt tâm!"

Kazuha cắt đứt lời nói của Kuroko, đau khổ đập đầu xuống bàn.

"Thôi đi Alice, không phải chỉ là diễn kịch thôi sao? Cậu vào vai công chúa là quá hợp còn gì."

"Tớ trên đời này ghét nhất là diễn kịch được không!" Cô nhe răng nhếch miệng. Kagami cảm thấy rất đáng yêu, vì thế lại tiếp tục trêu trọc:

"Hay rồi, cậu vào vai công chúa, Kuroko vào vai kị sĩ, còn tớ vào vai hoàng tử---" Cậu ta nhe răng: "Yên tâm, tớ sẽ rất ôn nhu!"

"..." Cô lườm cậu ta, phiền chán gõ gõ bàn: "Là tên nào đề cử tớ chứ!"

"Hơn nửa lớp---"

"Cái gì?! Người ta là học sinh mới tới được không? Vì cái gì đề cử tớ??"

"Ừ...Thì cậu là hoa khôi còn gì."

Kagami châm chước nói.

"Cái gì  hoa khôi? Tớ?"

Mặt Kazuha vặn vẹo.

"Ừ...Cậu mới đến một ngày đã được bình chọn làm hoa khôi của trường. Hoa khôi tiền nhiệm chắc hận cậu chết đi."

"Tetsu-chan..." Cô dùng vẻ mặt sinh không thể luyến nhìn Kuroko, mếu máo: "Tớ muốn chuyển trường..."

"Tại sao?"

Vẻ mặt Kuroko không có chút dao động.

"Tớ ngại phiền...Bị ghen tị này, bị chán ghét này, bị ép buộc này nọ này...Hay tớ đi Rakuzan? Nghe nói ở đó mĩ nữ như mây, hơn nữa còn có Sei-chan ở, cậu ấy là Hội Trưởng Hội Học Sinh cơ mà. Ở dưới trướng của cậu ấy sẽ rất bình yên...."

"Đùa." Kuroko nở nụ cười: "Cậu đi làm gì, ở đó sẽ phiền hơn ở đây. Akashi-kun nổi tiếng như thế, chắc chắn còn rắc rối hơn."

"..." (c" ತ,_ತ) Sinh không thể luyến, sinh không thể luyến, sinh không thể luyến!

Có nơi nào cho tôi được bình yên sống, không phải tham gia bất cứ hoạt động hay xã đoàn nào hay không?

---No.

Hu oa oa!

"Lại nói tiếp." Kuroko hơi ngừng một chút: "Kazuha muốn tham gia xã đoàn nào?"

"---Bóng rổ bộ đi."

Cô hữu khí vô lực nói.

"Vậy thì tốt." Kuroko cười rộ lên: "Tớ còn nghĩ là phải khuyên Kazuha nữa."

Nụ cười kia rất đẹp, làm cho vẻ bình tĩnh mờ nhạt xung quanh cậu như bị xua tan, bừng sáng lên.

Cô ngơ ngác nhìn Kuroko, vẻ mê trai ôm lấy hai má, sau một giây phi lên mãnh cọ cọ vào người cậu:

"Aaaa---Tetsu-chan rất đáng yêu! Nếu như bị người lừa mất thì phải làm sao bâu giờ..."

"Này Alice, tư duy đi đúng đường một chút đi!"

Kagami bị câu này của cô làm cho quẫn, hai hàng lông mày bị toẽ ra bất chấp tất cả nhíu lại. Xem, giống như bị phân thành ba.

Kagami: ...

"Nội dung vở kịch kia thật sự rất não tàn, không biết là ai lựa chọn kịch bản nữa---Lại nói, nếu như người quen nhìn thấy tớ giống thành phần não tàn trên sân khấu thì phải làm sao bây giờ."

Kuroko lắc lắc đầu, thở dài một hơi. Cậu xem đồng hồ, sắp vào học rồi. Vì thế xem như an ủi vỗ vỗ vai cô, thấp giọng nói:

"Cố lên đi. Có cần mời bọn họ đến xem không?"

"----Tuyệt đối không cần---!!!!!"

....

|Kise|: to Aomine [Aominecchi~nghe nói Seirin có lễ hội nha, muốn đi xem xem sao?]

Aomine đọc tin nhắn, nhàm chán nhắn lại: [Nhàm chán.]

Kise vốn còn đang hưng phấn gửi tin nhắn cho những người khác, thấy tin này của Aomine thì vô cùng bất mãn: [Kazuhacchi sẽ diễn vai công chúa! Thế nào lại nhàm chán!]

[Hả? Kazuha? Vậy tốt.]

Đồng thời, ba người kia cũng trả lời.

Momoi: [Tốt! Đến lúc đó mọi người cùng nhau!]

Midorima: [Mặc dù không muốn nhưng hôm đó tớ không làm gì, nể mặt cậu nên mới đi. Nghe nói hôm đó Cự Giải xếp hạng cuối...Thôi, tẫn nhân sự nghe thiên mệnh.]

Kise cơ hồ cười ra tiếng. Nể mặt cậu? Chớ không phải bởi vì Kazuhacchi sao? Cái tên ngạo kiều tsundere này!

Murasakibara:[Ừm~ Kazuchin làm công chúa~]

Akashi híp mắt đọc tin nhắn, sau đó ném điện thoại sang một bên. Hắn hơi cúi đầu nhìn khung ảnh trên bàn. Đầu ngón tay thon dài nhẹ nhàng miết khuôn mặt của thiếu nữ, cười khẽ một tiếng.

"Thế nhưng không mời..."

Thiếu nữ ánh mắt mơ hồ, khuôn mặt vì say mà đỏ bừng, động tác trúc trắc cẩn thận hôn lên má thiếu niên. Thiếu niên có một đôi dị sắc song đồng đang ôn nhu nhìn thiếu nữ...

Akashi khẽ vuốt mắt phải, nhẹ hừ một tiếng:

"A, phải làm gì cho phải đây...?"

【Xuy...】

Mơ hồ cười nhạo, nhưng lại chỉ có hắn mới nghe được. Akashi nhặt lên một con cờ, không nhanh không chậm hạ xuống.

"Kì thực, hiện tại nếu chiếu tướng cũng không tồi..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net