Chương 64.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
anh tới nên em cố ý cầm pháo ra nghênh đón đúng không?"

"Sao thế? Không quen anh à?"

Chúc Vãn lấy lại tinh thần, đôi mắt cười cong cong, duỗi tay làm nũng.

"Ôm em một cái nào."

"Không sợ ông nội nhìn thấy à?"

"Ôm thì không tính."

Khóe miệng Chu Ngộ Thần cong cong, khom lưng ôm cô gái nhỏ.

"Em cũng có thể hôn anh đó."

Chúc Vãn đỏ mặt, bàn tay cuộn thành một nắm đấm nhỏ đấm vào lưng anh.

"Sao anh lại đến đây?"

Chu Ngộ Thần cười khẽ.

"Có một cô gái nhỏ đã nói với anh rằng, khi ba anh tỉnh lại thì phải nói một tiếng, nghỉ đông sẽ tới nhà bạn gái ăn Tết."

Chúc Vãn kinh ngạc, trong đôi mắt lấp lánh những ngôi sao, cô nhảy xuống từ trên người anh.

"Ba tỉnh rồi?"

"Em gọi ba thuận miệng ghê? Biểu hiện khá tốt đó." Chu Ngộ Thần vừa cười vừa trêu Chúc Vãn. Quả nhiên là bị cô gái nhỏ đỏ mặt trừng mắt nhìn một cái, anh bèn ôm ôm hôn hôn bé cưng.

"Tỉnh rồi, mẹ đưa ông ấy đi Mỹ phục hồi sức. Anh chỉ có một mình thôi, cho nên Tết em có muốn cho anh ở lại không?"

"Không được à?"

Khóe miệng cô gái nhỏ cong cong.

Chu Ngộ Thần ôm cô gái nhỏ vào trong lòng, hôn đến khi nào cô đồng ý mới thôi.

Đến khi buông tay, người thiếu nữ mềm như bông, xấu hổ chôn vào trong lồng ngực anh.

Giọng nói của thiếu niên nặng nề hẳn lên:

"Anh ăn Tết cùng em."

Sau này, mỗi năm anh đều ở bên cạnh em. 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net