Chương 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
hơi lâu thôi, đợi một ngày cô chơi chán rồi sẽ quay về tìm anh ta làm hòa.

_____

Sắc trời dần ảm đạm, lúc này Tư Họa mới thu dọn dụng cụ vẽ, đi bộ trở về homestay Bốn Mùa.

Khương Lộ không có ở đây, chỉ có Tiểu Na ngồi ở quầy lễ tân. Tư Họa đi qua, dừng trước quầy chào hỏi Tiểu Na.

Tiểu Na cười tươi đáp lại, nhưng một giây sau nụ cười cứng lại: "Bà đó sao lại tới nữa, da mặt dày ghê!"

"Ai vậy?" Tư Họa thuận miệng hỏi.

"Haiz..." Tiểu Na giương cằm, nhìn chăm chăm về phía khu nghỉ ngơi. Có một người phụ nữ trẻ ăn mặc thời trang vừa tìm thấy chỗ trống ngồi xuống.

"Là bà chị kia, mỗi lần ông chủ trở lại Bốn Mùa là y rằng chị ta liền xuất hiện. Rõ ràng ông chủ đều đã từ chối trực tiếp gián tiếp rồi mà chị ta còn giả vờ giống như không nghe hiểu tiếng người ấy."


Từ trong giọng điệu của Tiểu Na có thể nghe ra được cô bé hoàn toàn không có thiện cảm với người phụ nữ kia.

"Ngày nào cũng ăn diện lồng lộn rồi mập mờ với đàn ông, ông chủ tụi em sẽ không thích kiểu phụ nữ như vậy đâu. Chẳng có gì hay ho." Tiểu Na tiếp tục châm chọc.

Cô gái nhỏ thật thú vị, bỗng nhiên Tư Họa có ý nghĩ muốn trêu chọc cô bé: "Vậy em thấy người như thế nào mới gọi là tốt?"

"Kiểu người giống như chị Tư Họa cũng không tồi." Tiểu Na nghiêm túc trả lời, đây là lời nói thật từ sâu trong lòng cô bé.

Hai người nói chuyện chưa được vài câu, người phụ nữ ngồi ở khu vực nghỉ ngơi đã không còn kiên nhẫn nữa, đi thẳng đến quầy hỏi: "Ông chủ mấy cô đâu?"

"Tìm ông chủ chúng tôi có chuyện gì không?" Tiểu Na không khách khí quăng lại câu hỏi cho cô ta, ngón tay tùy ý gõ gõ mặt bàn, vừa chạm vào một cây bút thì lập tức dùng sức nắm trong tay. Cô bé nhất định phải giữ phép lịch sự, không thể làm hỏng danh tiếng của homestay Bốn Mùa.

"Ông chủ mấy cô bây giờ đang ở đâu?" Người phụ nữ cố ý đặt túi xách lên trước quầy, khoe khoang giá trị của bản thân, giọng điệu rất ngạo mạn. Cuối cùng Tư Họa đã hiểu tại sao Tiểu Na chán ghét cô ấy.

Có một vài người thích ăn diện đồ hiệu để khoe ra mình là người có tiền, nhưng là người hiểu biết rất nhiều tạp chí thời trang cùng các nội dung liên quan đến xu hướng thời trang, Tư Họa liếc mắt đã nhận ra, đó là hàng fake cao cấp.

Tư Họa đứng một bên yên lặng quan sát.

"Không biết thưa cô." Tiểu Na mặt vô cảm trả lời, chỉ hận không thể nào khiến cho đồ đáng ghét trước mắt này nhanh chóng biến mất.

"Không thể nào, hôm nay ông chủ của mấy người đến homestay, sao cô lại không biết?" Người phụ nữ không tin, hai mắt híp lại, ánh mắt trở nên sắc bén.

"Tôi chỉ là một nhân viên nhỏ làm sao có thể biết ông chủ đi đâu làm gì." Tiểu Na cứng nhắc trả lời, sắc mặt của người phụ nữ lòe loẹt trở nên khó coi: "Vậy đưa số điện thoại của anh ấy cho tôi."

Số liên lạc ở homestay Bốn Mùa đều là của nhân viên, nếu như Ngôn Tuyển không muốn cho thì ai cũng không có số điện thoại riêng của anh ấy.

"Không bằng chị hỏi bà chủ của chúng tôi đi!" Bị người phụ nữ dây dưa không dứt, Tiểu Na quyết định đẩy Tư Họa ra làm bia đỡ đạn.

"Bà chủ?" Người phụ nữ kinh ngạc kêu lên, mắt liếc nhìn bốn phía thì thấy Tư Hoa có dung mạo xinh đẹp ở bên cạnh, ngay lập tức chỉ số ghen ghét liền tăng lên.

Tư • bà chủ lâm thời • Họa: "???"

Tiểu Na âm thầm ra hiệu cho cô, hai tay chắp lại trước ngực không ngừng lắc lắc, cực kỳ lo lắng năn nỉ cô phối hợp. Tư Họa cắn răng: "Không sai, là tôi."

"Bà chủ?" Một giọng nói vui vẻ bỗng nhiên truyền vào từ ngoài sân.

Tư Họa nghẹn lời, không thể diễn được nữa.

Bởi vì, giọng nam vừa nãy là của...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net