Chương 60. Ngũ quốc lân bang

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
nhân, năm điệu múa của trò Xuân Phả đã được vũ công trong cung tập luyện đến xuất thần, chỉ chờ đến lúc trình diễn trước mặt Thái hậu.

Thượng hoàng và Thái hậu biết được tiết mục tối nay có trò Xuân Phả thì rất cao hứng, không ngại nói thẳng bản thân chỉ chờ đến lúc được xem Ngũ quốc lân bang đồ tiến cống. Yên Ngôn nghe được lời này, cảm thấy lòng bàn tay đã đổ mồ hôi. Nàng thực sự vì sự mong đợi này của Thượng hoàng và Thái hậu mà cảm thấy căng thẳng.

Lấy khăn lụa lau vội lòng bàn tay, Yên Ngôn hít sâu một hơi, sau cùng quay đầu nói với Xuân Nhi: "Chúng ta vào bên trong kiểm tra thêm một lần nữa!"

Giữa lúc hai nàng đang bước qua dãy hành lang dẫn đến phòng chờ, nơi hết thảy vũ công của viện thượng yến đang chuẩn bị trang phục để bước lên sân khấu, bất chợt Yên Ngôn nhìn thấy Tiêu Thoa đang ẵm Ý Trinh công chúa đi cùng vú nuôi. Lúc này công chúa không ngừng cười khúc khích trong lòng của Tiêu Thoa, còn vú nuôi thì đang đeo chiếc mặt nạ để làm trò chọc cười công chúa.

Không khó để Yên Ngôn nhận ra chiếc mặt nạ này dùng để đeo khi diễn khúc Chiêm Thành trong trò Xuân Phả. Trong thấy chủ tớ của nàng tiến đến, Tiêu Thoa liền chùng chân hành lễ: "Nô tỳ xin kính chào Hiền phi điện hạ!"

Yên Ngôn mỉm cười khách sáo nói: "Là Tiêu Thoa đó sao? Hình như công chúa cũng thích trò Xuân Phả!"

Tiêu Thoa nhẹ giọng đáp: "Khi nãy công chúa quấy khóc ở trong điện, Lệ Anh Nguyên phi điện hạ sợ ảnh hưởng đến Thượng hoàng và Thái hậu điện hạ, cho nên đã sai nô tỳ cùng vú nuôi ẵm công chúa ra ngoài giải khuây. Không ngờ công chúa trông thấy mấy chiếc mặt nạ của vũ công thì vô cùng thích thú. Hỏi ra mới biết viện thượng yến có chuẩn bị rất nhiều mặt nạ, cho nên nô tỳ đã xin một cái để vú nuôi đeo, công chúa nhìn thấy thì cười mãi không thôi. Có điều trời khuya gió lạnh, nô tỳ đang định ẵm công chúa quay trở lại vào trong!"

Yên Ngôn lấy ngón tay sờ nhẹ lên má của công chúa, sau đó mỉm cười nói: "Vậy thì mau đưa công chúa vào trong điện! Chốc nữa thôi viện thượng yến sẽ diễn trò Xuân Phả với năm điệu múa và trang phục khác nhau, tin chắc là công chúa nhìn thấy sẽ rất thích!"

Tiêu Thoa cười đáp: "Đương nhiên rồi ạ!"

Đợi đến khi Tiêu Thoa cùng vú nuôi rời đi, Yên Ngôn cũng liền khẩn trương bước vào trong phòng chờ để kiểm tra tình hình, chỉ thấy vũ công của viện thượng yến tập trung thành đám đông vây quanh một người, việc này khiến Yên Ngôn không khỏi lo lắng: "Có chuyện gì ư?"

Chỉ thấy một vũ công dáng người nhỏ nhắn quay lại nói: "Dạ thưa Hiền phi điện hạ, khi không đế giày của Hồng Trang lại có một cây kim. Hồng Trang không để ý xỏ chân vào, cuối cùng bị kim nhọn đâm sâu vào gót dẫn đến bị thương, sợ là lát nữa không thể trình diễn."

Yên Ngôn tiến thêm bước nữa, chỉ thấy Hồng Trang chau mày đau đớn ôm gót chân. Cô Thanh Trà đang ở đằng sau đỡ lấy nàng ta, chỉ đưa ánh mắt hoang mang nhìn về phía Yên Ngôn nói: "Dạ thưa điện hạ, kim đâm rất sâu, xem bộ phải đưa Hồng Trang đến viện thái y trước!"

Yên Ngôn liền gật đầu đáp: "Mau gọi người đưa em ấy đi! Những người còn lại thì nhanh chóng kiểm tra kỹ lưỡng trang phục và đạo cụ trình diễn của mình, xem xem có gì bất ổn không? Quan trọng là tất cả không cần lo lắng, bổn cung sẽ thay thế Hồng Trang tham gia vũ khúc này cùng với các ngươi!"

***
Một comment + share của bạn

có thể có thể giúp truyện bớt "flop" :))
và ra nhiều chương hơn

Nguồn Wattpad: tieuthotu_
Facebook: Phụng Vũ Trần Triều


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net