Em gọi anh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Em gọi anh bằng tiếng của triệu triệu lũ ve
Thảng thốt vỡ toang giữa những ngày hè tháng sáu
Em gọi anh bằng những cơn mưa đúng mùa yêu dấu
Vừa kịp rót đầy những ô cửa anh qua...

Em gọi anh bằng nỗi nhớ trập trùng bởi sự cách xa
Băng qua những ngả đường cỏ may màu chín rũ
Qua những hàng cây trắng đêm hè oi nồng không ngủ
Nằm đợi gió mùa hiu hắt ngóng đầu thu...

Em gọi anh bằng tiếng gõ của thời gian
Những tích tắc bàng hoàng đậu trên nếp nắng
Những vạt tháng năm đã vùi ngón mềm suốt mùa câm lặng
Trong cái thản nhiên không gặng thêm được nửa lời...

Em gọi anh trong khắc khoải đến cạn nửa đời
Chênh vênh con dốc níu nụ cười và tiếng khóc
Níu những dấu chân kiếm tìm nhau nửa đời khó nhọc
Mà kẻ bên này...
Người lặng lẽ đứng bên kia...

Em gọi anh bằng những đốm sao trời le lói giữa khuya
Đến hừng sáng mà những đê mê không hề lịm tắt
Em gọi anh trong giấc mơ tưởng chừng là thật
Muốn chạy đi mà chẳng cất nổi phím lòng...

Em gọi anh bằng nỗi khắc khoải gánh gồng
Bao mùa nắng, bao mùa giông qua ngõ
Em gọi anh bằng tiếng lòng mình bé nhỏ
Có thật là... anh chẳng thể nghe không???

Em gọi anh trong những bức thư viết về nỗi đợi mong
Rồi đều đặn mỗi ngày cất kĩ vào trong ngăn tủ
Với một tình yêu chưa bao giờ hoen cũ
... biết đến bao giờ anh mới gọi em
... biết đến bao giờ ta mới gọi nhau?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net