Một tiếng vọng xa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vai áo anh vừa đọng một vành thu
Còn màu mắt em vẫn vương vầng hạ ướt
Những nẻo thời gian khó mà gần nhau được
Bởi những tàn cây chưa thể thay lá kịp được mùa...

Chúng ta từng nghĩ tình yêu như một món quà
Như lẽ tự nhiên phải duyên rồi gặp
Như thể trăm người ngang qua nhau tấp nập
Đã là phận duyên... ắt cứ phải gặp nhau!

Mùa thu của anh như tiếng ghi-ta nâu
Đọng lại trên vai thành vệt màu nắng khát
Mùa hạ của em đôi lần như bài hát
Khe khẽ vang lên, nhàn nhạt giữa phố người...

Dấu mùa anh qua chân níu những nụ cười
Len trong mắt gió những chuyện đời chưa kể
Lối vắng em qua một mùa mưa có lẽ
Đã nằm lại đôi lần thoảng vọng, biết anh nghe?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net