Chương 93

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Cẩm Anh.

Khương Mịch hoảng sợ: "Anh nói cái gì cơ?"

"Em không muốn à?" Cố Ngôn Phong cúi đầu nhìn cô.

Khương Mịch lắc đầu: "Không phải không muốn, mà là……"

"Chỉ cần đồng ý là được rồi." Cố Ngôn Phong nhẹ giọng nói: "Đừng nghĩ nhiều, cứ giao cho anh xử lý, anh sẽ không công khai trực tiếp mà làm từng bước một, để fans từ từ thích ứng."

Khương Mịch tin tưởng năng lực của anh, vì thế bèn gật đầu.

Cố Ngôn Phong nhìn thẳng vào mắt Khương Mịch đôi mắt, nghiêm túc hỏi: "Chỉ là.... nếu như công khai, em sẽ phải chịu áp lực rất lớn. Em nghĩ kỹ chưa?"

Khương Mịch cũng nhìn thẳng vào mắt anh, nghiêm túc trả lời: "Em nghĩ kỹ rồi, công khai đi."

Mặc dù vừa mới bắt đầu yêu đương, nhưng hai người họ cũng sống chung được một năm nay, Khương Mình cảm thấy, giữa cô và Cố Ngôn Phong không có gì mâu thuẫn cả, có thể sống chung với nhau cả đời.

Huống hồ gì hai người bọn họ cũng đã đính hôn. Trên thế giới này làm gì có chuyện không có sóng gió, nếu lừa gạt mọi người, một ngày nào đó bị lộ ra thì họ sẽ bị gán cho cái mác nói dối, không bằng ngay từ đầu đã công khai.

Cố Ngôn Phong tựa hồ như rất vui vẻ: "Được, mọi chuyện để anh sắp xếp, em về đi."

Khương Mịch quay về ký túc xá, sau đó bị Tạ Hiểu Toàn ôm lấy kêu rên: "Bà nội ơi, bà còn thiếu đồ trang sức không? Con sẽ làm đồ trang sức cho bà!"

Khương Mịch: "....."

Hai người tám chuyện với nhau xong rồi mới vội vàng tắt đèn đi ngủ.

"Mịch Mịch." Trong bóng đêm, Tạ Hiểu Toàn bỗng nhiên từ trên giường ngồi dậy.

Khương Mịch bị hoảng sợ: "Gì vậy?"

"Cậu lại lên hot search rồi!" Tạ Hiểu Toàn nói.

Khương Mịch vừa mới chúc ngủ ngon với Cố Ngôn Phong xong, nghe vậy thì trong lòng nhảy dựng, sợ Cố Ngôn Phong nóng đầu trực tiếp công khai yêu đương.

Cô lên Weibo xem, phát hiện quả nhiên mình lên hot search rồi. Bất quá không phải là công khai yêu đương. Mà là đêm nay Cố Ngôn Phong lái xe đến trường học, cô đeo khẩu trang của anh, không biết bị ai chụp được mà đăng lên mạng.

Khu bình luận vẫn khá bình thường, mọi người đều nói Cố Ngôn Phong giống như anh trai của Khương Mịch, đưa cô về trường học cũng là lẽ đương nhiên, thậm chí có một vài người bắt đầu khen Cố Ngôn Phong ấm áp này nọ.

Nhưng cũng có người trong giới giải trí khứu giác nhanh nhạy, phát hiện có điểm không thích hợp, may mà chưa khiến nhiều người chú ý lắm.

Khương Mịch chột dạ, không nhịn được chú ý tới bình luận này, bỗng nhiên cảm thấy không đúng.

Những bình luận nhỏ kiểu này gần như đều giống nhau y đúc, có thể nói là copy paste của nhau.... Hay nói đúng hơn là, rất giống thủy quân.

Thuỷ quân?

Chẳng lẽ là Cố Ngôn Phong?

Cô thoát khỏi Weibo, vùa định hỏi thử Cố Ngôn Phong thì Tạ Hiểu Toàn lại gào giọng.

"Làm sao nữa vậy?" Khương Mịch hỏi.

Tạ Hiểu Toàn vô cùng kích động: "Thầy Cố đăng Weibo! Tớ chết đây!!! Hai người định làm gì vậy? Muốn công khai sao? A a a a....."

Cô nàng nói năng lộn xộn khiến Khương Mịch chả hiểu gì, cô phải vào Weibo một lần nữa, thấy bài đăng của Cố Ngôn Phong hiện lên ngay đầu tiên.

[Diễn viên Cố Ngôn Phong: Là quần áo của nam, tôi mua lúc học cấp hai. Tối hôm qua nhà tôi xảy ra chút chuyện nên Quả quýt mặc lễ phục vội vàng chạy tới, cuối cùng đành phải mặc quần áo nhiều năm trước của tôi, thiệt cho cô ấy. @Tôi có một đôi mắt thần kỳ: #Cố Ngôn Phong #Khương Mịch, chẳng lẽ chỉ có tôi nhận ra Khương Mịch đang mặc quần áo nam sao?]

Khương Mịch đỏ mặt, ấn vào mục bình luận.

[A a a a a!Thầy Cố phát Weibo kìa! Còn đăng nhiều chữ nữa!]

[Lại là Khương Mịch? Tại sao gần đây thầy Cố cứ dính đến Khương Mịch hoài vậy?]

[Nếu thầy Cố không trả lời, có khi còn không có ai phát hiện ra bình luận này đâu! Tại sao tôi cứ cảm thấy có gì đó không đúng nhỉ?]

[Phát hiện của tôi không sai, thầy Cố có thể tìm ra bình luận ở góc xó xỉnh nào đó một cách thần kỳ.]

[Không đúng nha, trước kia thầy Cố gặp chuyện gì cũng lười giải thích, tại sao một việc nhỏ như vậy lại phải phát Weibo?! Tôi có một dự cảm không tốt lắm.]

[Anh ấy chỉ là không muốn để Khương Mịch tủi thân thôi ư?]

[Trọng điểm ở đây có phải là tối qua Khương Mịch ở nhà thầy Cố qua đêm không? Còn ở đó cả ngày?]

[Qua đêm với một ngày thì có làm sao? Bọn họ là hàng xóm, anh trai với em gái, bình thường mà. Cũng không phải ngủ chung một phòng, nằm chung một giường.]

[Nhà của thầy Cố xảy ra chuyện gì vậy? Không sao chứ?]

[Khương Mịch vừa nghe thấy nhà thầy Cố xảy ra chuyện đã mặc nguyên lễ phục chạy tới, chứng tỏ quan hệ của bọn họ rất tốt. Tôi cảm thấy cũng ổn mà, thầy Cố không có bạn bè, có một em gái nuôi cũng không tệ.]

[Chỉ có tôi cảm thấy trọng điểm ở đây là Khương Mịch mặc quần áo cấp hai của thầy Cố thôi sao? Đã thế lại còn mặc vừa? Tôi có cảm giác thế nào ấy.]

[Tôi cũng muốn nhảy hố CP anh em này.]

[Đừng đu CP anh em, tôi cảm thấy giữa hai người bọn họ có bong bóng bay mà hồng, là cảm giác của tình yêu.]

[Nếu hai người họ thật sự yêu nhau thì phải gọi là gì? CP Mật ong ư? Vừa nghe đã thấy ngọt rồi, đột nhiên tôi cũng muốn nhảy hố.]

[CP Mật ong, tôi tới đây!]

……

Khương Mịch che mặt, vừa ngẩng đầu đã thấy Tạ Hiểu Toàn mắc sáng quắc nhìn cô.

"Thầy Cố muốn công khai." Khương Mịch chủ động khai thật: "Trong khoảng thời gian này anh ấy sẽ tung ra một vài tin tức."

"A a a a a...." Tạ Hiểu Toàn không biết nói gì nữa, chỉ ở trong chăn rống lên nửa ngày trời, sau đó mới chui ra nói: "Trong lúc nhất thời tớ không biết nên bội phục dũng khí của hai cậu hay là nên lo lắng cho tương lai của hai cậu nữa."

Khương Mịch nằm trong ổ chăn: "Không cần lo lắng, có thầy Cố ở đây, tất cả mọi chuyện sẽ thuận lợi thôi."

Tạ Hiểu Toàn cũng nằm xuống, lại không nhịn được nói: "Nhưng cậu nên biết, nếu quan hệ của hai cậu bị lộ ra ngoài, cậu sẽ phải chịu nhiều đả kích."

"Tớ biết mà." Khương Mịch đã chuẩn bị tinh thần từ sớm: "Tớ nghĩ kỹ rồi, tớ sẽ không đi trên con đường minh tinh lưu lượng, sau này chỉ lo đóng phim thôi. Có thầy Cố và chú ở đây, tớ cũng không đến mức không đóng phim tiếp được. Cho dù không được đóng phim nữa thì cũng không sao, tớ có thể đến tập đoàn Tây Xuyên làm việc, còn nếu không thì sẽ đi hát, chơi đàn, còn đóng phim thì.... Tớ mở một lớp dạy hiểu diễn cũng được đấy nhỉ? Như thế có được không?"

"Tớ tin cậu không phải nhất thời xúc động." Tạ Hiểu Toàn có chút cảm khái: "Mịch Mịch, cậu thật sự dũng cảm đấy."

"Không đâu." Khương Mịch ngoài miệng thì đắc ý, nhưng trong lòng lại suy nghĩ, khi cô một mình xuyên đến thế giới xa lạ này, gặp được ba mẹ nuôi cặn bã, ở trường học bị mọi người xa lánh.... Tất cả những hoàn cảnh khó khăn nhất cô đều có dũng khí vượt qua, vậy thì tại sao khi đứng bên cạnh người mà mình yêu, cô lại không có đủ dũng khí được?

Thời gian kế tiếp, Cố Ngôn Phong cố ý tung thêm vài tin tức, tất cả đều liên quan đến Khương Mịch. Hơn nữa bộ phim <Tiểu tiên nữ> đã dự định phát sóng vào mùa hè, đã tung ra một số ít cảnh hậu trường, trong đó cũng có những video ngắn về Khương Mịch và Cố Ngôn Phong. Dù sao mọi người cũng đã nghĩ hai người này chắc đang ở bên nhau rồi, nhưng đại bộ phận vẫn cho rằng Cố Ngôn Phong chỉ đang quảng bá cho Khương Mịch, muốn lót đường cho cô.

Cuối tháng sáu, trường học bước vào giai đoạn cuối kỳ, bầu không khí học tập căng thẳng hơn rất nhiều.

Nhóm diễn viên chính phải tuyên truyền cho bộ phim nên cùng tham gia một gameshow có tên là <Cùng nhau xem phim>.

Đây là một chương trình kết hợp giữa phỏng vấn và trò chơi, Khương Mịch, Trần Thâm Thần, Ngu Bạch và Yến Ninh - người hát ca khúc chủ đề cùng nhau tham dự ghi hình.

Ở phần phỏng vấn, những vấn đề có thể hỏi Trác Tuấn đã soạn thảo trước cho cô xem, vì thế Khương Mịch trả lời rất trôi chảy, mãi đến một câu hỏi cuối cùng....

MC hỏi hai nữ diễn viên: "Trên mạng có đồn rằng hồi cấp ba hai vị không hợp nhau, có thật vậy không?"

Nữ MC nhìn về phía Ngu Bạch trước.

Ngu Bạch chần chờ trong giây lát, lại nhìn về phía Khương Mịch.

Lần trước sau khi cô ta phát Weibo làm sáng tỏ thì đã không công khai phát ngôn thêm vấn đề gì nữa, ở trường học cũng không tìm Khương Mịch gây sự.

Khương Mịch chủ động nói: "Tôi không biết định nghĩa của không hợp là gì. Nhưng quan hệ trước kia của tôi và Ngu Bạch đúng là không tốt thật. Chính xác thì những năm cấp ba tôi không có quan hệ tốt với ai trong trường hết, chỉ tập trung vào học tập."

MC không nghĩ cô sẽ chủ động trả lời nên quyết định hỏi thêm một vấn đề khác: "Vậy Bách Mặc thì sao? Tôi nghe nói hai vị là bạn học cấp ba của Bách Mặc. Quan hệ giữa cô và cậu ấy tốt chứ?"

"Thời gian cậu ấy ở trường còn ít hơn cả tôi, quan hệ đương nhiên không tốt rồi." Khương Mịch đáp, "Nhưng có một lần tôi bị bắt nạt, cậu ấy đã từng giúp tôi, điều này tôi nhớ rõ."

MC lập tức nói: "Vậy tại sao tiệc sinh nhật cô lại không mời cậu ấy?"

Khương Mịch cười cười: "Sợ xấu hổ."

Ánh mắt MC sáng lấp lánh: "Tại sao lại xấu hổ?"

"Khương Mịch sợ tôi xấu hổ." Ngu Bạch nói.

Khương Mịch sửng sốt, nếu cô trả lời như vậy thì có thể ứng phó câu hỏi tiếp theo của MC rồi. Nhưng Ngu Bạch bỗng nhiên nhảy ra, tự dẫn lửa vào người là có ý gì?

MC lập tức nhìn về phía Ngu Bạch: "Nói rõ hơn được không?"

Ngu Bạch thẳng thắn bày tỏ: "Tôi và Bách Mặc từng yêu đương, sau đó chia tay. Khương Mịch chọn khách sạn nhà tôi làm nơi tổ chức party sinh nhật, tôi không hy vọng Bách Mặc sẽ xuất hiện ở đó nên Khương Minh mới không mời."

Khương Mịch: "....."

Ngu Bạch làm gì vậy? Cô ta điên rồi sao?

MC cũng không ngờ có thể đào được tin hot này, ngó lơ luôn Khương Mịch mà chỉ quan tâm hỏi Ngu Bạch: "Cô và Bách Mặc đã từng yêu đương? Chuyện xảy ra khi nào? Cấp ba sao? Tại sao lại chia tay?"

"Bởi vì cậu ta bắt cá hai tay. Mỗi khi cậu ta mua quà đều mua hai phần, tặng cho mỗi người một phần." Ngu Bạch cười lạnh: "Loại người này, có khác gì con quỷ hút máu không?"

MC cười gượng một tiếng: "Cô gái đó là ai? Tại sao cô lại phát hiện được?"

"Điều đó không quan trọng." Ngu Bạch cũng không đi theo vấn đề mà MC hỏi: "Dù sao tôi cũng rất cảm kích cô gái đó, kéo tôi từ con đường lầm lỗi quay về. Có lẽ tôi không có tư cách làm bạn với cô ấy, nhưng tôi vĩnh viễn muốn nói với cô ấy một câu cảm ơn."

Cô ta không nhìn Khương Mịch mà nhìn về phía màn ảnh, nói.

MC cũng không nghĩ cô gái đó là Khương Mịch, còn muốn hỏi thêm. Khương Mịch vội ra hiệu cho Trác Tuấn, bảo anh ta nói với đạo diễn một tiếng, tạm ngừng quay.

"Cậu điên rồi à?" Khương Mịch kéo Ngu Bạch đến chỗ không có cameras, thấp giọng hỏi cô ta.

Tin tức này một khi được tung ra, fans Bách Mặc sẽ cắn xé Ngu Bạch mất.

Sau chuyện sinh nhật lần trước, Bách Mặc giả chết không đáp lại, giới giải trí giống như trí nhớ của con cá vàng, không ai đào lại chuyện đó nữa. Ngu Bạch căn bản không có tên tuổi, gia thế nhà cô ta cũng không đủ để cô ta trở nên nổi tiếng hơn, cô ta tuyệt đối không thắng nổi Bách Mặc.

"Tôi đã quyết định thôi học." Ngu Bạch nói.

Khương Mịch sửng sốt: "Cái gì?"

"Vốn dĩ tôi không thích đóng phim, chỉ vì thích Bách Mặc nên mới học biểu diễn. Tôi moi tim móc phổi cho cậu ta, kết quả cậu ta đối xử với tôi như vậy, tôi không nên vạch trần sao?" Ngu Bạch thực bình tĩnh nói, "Tôi sẽ sang nước ngoài học quản lý, sau đó về tiếp quản khách sạn."

Cô ta đưa cho Khương Mịch một tấm thẻ vàng: "Ơn cứu mạng, báo không được. Sau này cậu có thể miễn phí ở khách sạn của nhà tôi."

Khương Mịch nhận thẻ, trong lòng có chút cảm khái.

Cô và Ngu Bạch đã định sẵn là không thể thích nhau. Ngu Bạch có ánh sáng của nữ chính trong người, sau khi buông bỏ tình yêu đã khôi phục lý trí, sau này ắt hẳn sẽ có thành tựu.

Có thể không làm kẻ địch thì không làm đi.

Khương Mịch vốn nghĩ rằng tối nay Bách Mặc sẽ lên hot search vì những lời nói của Ngu Bạch, kết quả tiết mục đã phong tỏa tin tức, ngược lại là Cố Ngôn Phong lên hot search trước.

Hôm nay Cố Ngôn Phong cũng tham gia một gameshow ở Hòa Xuyên, đài truyền hình đồng thời ghi hình hai tiết mục, trùng hợp là Hàn Thư Ngọc ghi hình một tiết mục khác.

Dưới tình huống này, gặp nhau ở hậu trường, cả hai không thể tránh mặt nhau được.

Khi cảnh hậu trường bị lộ, "CP Mưa gió" lại một lần nữa đứng trên no.1 hot search.

Khương Mịch trên đường về vẫn luôn ngồi trong xe lướt bình luận, càng đọc càng thấy tức.

[Vẫn là "CP Mưa gió" xứng đôi hơn, "CP Mật ong" gì đó kia tôi ung thư đều không muốn chạm vào.]

[Thư Thư và thầy Cố mới đẹp đôi nhất, hai người bất kể là tuổi tác hay địa vị đều xứng đôi.]

[Mấy hôm trước có CP của thầy Cố và Khương Mịch, tôi cười chết mất.]

[Thầy Cố và Khương Mịch chỉ là anh em thôi mà.]

[Không đu CP, cũng không phải fans của ai cả. Người qua đường như tôi chỉ muốn nói một câu, dáng Hàn Thư Ngọc tốt hơn Khương Mịch nhiều.]

[Đàn ông đều thích kiểu giống như Hàn Thư Ngọc đúng không, cực kỳ gợi cảm. Khương Mịch còn chưa có ngực, chỉ là một cô bé thôi.]

[Đạo diễn đài truyền hình đã đăng Weibo, nói mời khách quý của hai chương trình đi ăn cơm, đây là thật chứ?]

[A a a a a, CP Mưa gió là thật rồi.]

……

Khương Mịch tức quá đi mất. Cô mở Wechat ra, sửa lại tên Wechat rồi mới nhắn tin cho Cố Ngôn Phong.

[Quả quýt sẽ không ghen đâu: Thầy Cố, em nhìn thấy hot search rồi.]

[Quả quýt sẽ không ghen đâu: Anh thích phụ nữ gợi cảm sao?]

[Thầy Cố: Thích.]

Khương Mịch: "....!!!"

Giây tiếp theo, Cố Ngôn Phong nhắn lại.

[Thầy Cố: Ở trong lòng anh, em gợi cảm nhất.]

Mặt Khương Mịch đỏ lên, còn đang suy nghĩ xem nên trả lời như thế nào thì Cố Ngôn Phong đã gọi điện đến.

Cô đợi hơn mười giây rồi mới nhận cuộc gọi: "Ai ui, vừa rồi em không nghe thấy tiếng chuông."

Cố Ngôn Phong cũng không vạch trần: "Không sao, đêm nay em đừng về trường."

"Hả?" Khương Mịch sửng sốt: "Tại sao?"

"Về nhà đi." Cố Ngôn Phong nói, "Anh muốn gặp em."

Khương Mịch nhíu mày: "Anh đang ở Hòa Xuyên cơ mà? Em nghe người ta nói, anh còn phải đi ăn khuya."

"Đang trên đường về rồi." Cố Ngôn Phong nhàn nhạt đáp: "Muốn nhìn những người phát ngôn linh tinh trên mạng bị vả mặt không? Về nhà sẽ cho em xem."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net