Chaeyoung đánh dấu chủ quyền

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lisa lái xe trên đường ngân nga câu hát vì vẫn còn vui vẻ khi được bạn gái nhỏ tặng quà, vô lăng rẽ qua phải chạy vào bãi đỗ xe gần nhà hàng ăn uống giữa khu trung tâm thành phố.

Đây là địa điểm hẹn ăn tối với Anna, cô chậm rãi đi vào trong, nhìn xung quanh tìm Anna thì Anna vừa bước ra khỏi taxi mới đi vào nhà hàng, đến sau lưng cô chào một tiếng.

-Cô chủ, cô đến rồi sao?

-Tôi đến rồi.

Lisa xoay người lại đối diện với Anna mà trầm giọng nói, cả hai mỉm cười xã giao với nhau rồi tới chỗ bàn ăn dành cho hai người.

Anna cứ tưởng cô sẽ lịch sự kéo ghế ra cho mình ngồi.

Nhưng cô không làm vậy, mà về chỗ ngồi đối diện Anna. Lisa nói.

-Cô muốn ăn gì cứ gọi đi.

Anna có chút bất mãn nhưng cô gương lên nụ cười, khách sáo nói với Lisa.

-Cô chủ thích ăn gì? Tôi sẽ gọi món đó.

-À, vậy cũng được.

Lisa không khách sáo gì mà nói với phục vụ nhà hàng đặt thức ăn nước uống theo khẩu vị của cô. À đúng hơn là của bạn gái cô.

Ít phút sau thì đồ ăn cũng đầy đủ hết trên bàn, hai người từ tốn ăn uống như bình thường.

Thì Anna gọi thêm một chai rượu vang cùng hai ly thuỷ tinh lên, nhẹ giọng nói với cô.

-Tôi muốn mời cô chủ uống một ly thay lời cảm ơn của tôi cho cô được không?

Lisa nghe Anna đề nghị uống rượu, nghĩ đến bạn gái nhỏ chắc là không muốn cô mang mùi rượu trở về nhà đi, nói.

-Thông cảm cho tôi không uống được, vợ tôi sẽ giận tôi mất!

Không phải chỉ là bạn gái thôi sao?

Anna có chút bất ngờ khi nghe cô từ chối mình với lý do như vậy. Ghen tị mà nghiến răng, lấy lại bình tĩnh tiếp tục thuyết phục cô.

-Rượu vang này khá là nhẹ, giống như nước lã mà thôi cô đừng lo. Vả lại chỉ có một ly, cũng không nhanh chóng toả ra mùi rượu ngay đâu!

Lisa nghĩ lại, nghe lời Anna nói cũng hợp lý, bạn gái nhỏ hiện tại chắc là đi chơi vui vẻ với Somi đi. Hẳn một ly cũng không sao, khẽ gật đầu nhận lấy ly rượu vang đỏ được Anna rót đầy từ lâu, mỉm cười cụng ly với Anna, nói.

-Chúc sự nghiệp của cô ngày một thành công, cụng ly!

-Cảm ơn cô chủ! Tôi cũng chúc cô chủ luôn gặp may mắn trong cuộc sống, tình duyên thuận lợi, tiền vô như nước. Cụng ly!

Anna mỉm cười đón nhận lời chúc của cô. Trong mắt tràn đầy ý cười khi nhìn Lisa cô uống hết một hớp rượu vang vào bụng, Anna say mê nhìn cô cũng uống một ngụm lớn.

Lisa uống xong một hơi, có chút nóng trong người. Chắc là cô uống nhanh quá nên rượu mới phát huy tác dụng của nó, đầu có chút choáng nhẹ.

Thấy cả hai dùng bữa đã xong, liền gọi phục vụ đến thanh toán.

Hai người một trước một sau ra khỏi nhà hàng, Lisa rẽ qua hướng bãi đỗ xe mà lấy mô tô ngồi lên mở đèn pha trắng, định rồ ga chạy đi thì Anna hốt hoảng cầm lấy điện thoại bước nhanh đến chỗ cô, nói.

-Cô chủ! Tôi có thể đi nhờ xe được không? Tôi có việc rất gấp cần phải đi ngay bây giờ.

-Hả? Có chuyện gì xảy ra sao?

Lisa có chút lo lắng mà hỏi cô.

Anna gật đầu vội giải thích, hốc mắt dần đỏ lên, có chút ươn ướt.

-Bạn thân của tôi bị người lạ mang vào khách sạn... định giở trò đồi bại với cô ấy..!! Cô ấy muốn tôi mau đến đó giúp cô ấy..!! Làm ơn, cô chủ chở tôi đến khách sạn đó được không?

-Được được!! Mau lên xe đi!

-Cảm ơn cô chủ!!

Lisa cau mày, nhanh chóng nói. Mũ hiểm chỉ có một cái dành cho cô, còn Anna ra sau ngồi ôm chặt lấy eo cô núp sau lưng tránh gió thổi vù vù vào hướng hai người khi Lisa lái xe với tốc độ rất nhanh.

Anna tim đập nhanh, trên môi nở nụ cười nham hiểm không như vẻ mặt đáng thương vừa nãy nữa.

-Đuổi theo chiếc xe đó cho tôi!!

Chaeyoung đã lẫn vào dòng người mà vào nhà hàng ngồi ở một góc, mắt híp lại quan sát hai người kia vừa ăn vừa nói với nhau.

Tất nhiên, nàng đã nghe hết tất cả cuộc đối thoại của cả hai.

Bao gồm việc Anna muốn mời rượu cô, nàng cảm thấy rất khó chịu, việc mà Anna thực sự yêu thích chồng nàng đã là chắc chắn. Đôi chân mày có chút giãn ra khi lúc đó Lisa vẫn nghĩ đến nàng mà từ chối lời mời của Anna.

Nàng ăn mặc khá giống các soái tỷ ngầu lòi, có vài chị em trong nhà hàng còn bàn tán về vẻ ngoài của nàng. Nàng kéo thấp mũ xuống như che kín cả mặt mình, vẫn tập trung theo dõi lời nói, hành động của hai người kia.

Thấy Anna mặt nham hiểm mà giả vờ oà khóc đáng thương, kiếm cớ lên xe của cô không khỏi bực bội trong người. Xe cô vừa chạy, nàng cũng leo lên taxi kêu gọi tài xế mau chóng đuổi theo.

...

Đến khách sạn, nơi mà Anna nãy giờ đã chỉ đường cho cô. Cả hai vội vàng đi vào gặp lễ tân kiếm số phòng mà bạn thân của Anna đang gặp kẻ lưu manh, biến thái giở trò đồi bại.

Lễ tân lúc nghe cả hai giải thích mà kinh ngạc mở to mắt, lễ tân định nói gì đó thì nhớ ra một chuyện quan trọng, nhìn sang Anna thấy mặt cô rất là quen, hình như là người đã đặt phòng mà hai người đang kiếm.

Anna ra hiệu, gật đầu khẽ dùng khẩu hình miệng truyền đạt lời nói của mình cho lễ tân hiểu.

-Đây là chìa khoá phòng, hai người mau lên xem để tôi liên lạc với chủ khách sạn báo về chuyện này!

Lễ tân phụ hoạ theo, cũng đưa chìa khoá cho Lisa cầm, giả vờ cầm điện thoại lên mà bấm loạn số.

Lisa chạy nhanh vào thang máy, còn Anna thấy Lisa cô đã rời đi liền cười cảm ơn lễ tân.

-Cảm ơn cô đã hợp tác, tôi sẽ chuyển tiền qua cho cô ngay.

-Được rồi, chúc cô tận hưởng vui vẻ.

Lễ tân thở dài, đây là lần đầu họ gặp trường hợp như vậy. Thôi tò mò mà quay lại làm việc của mình.

Anna lại quay về với vẻ mặt lo lắng, cắn cắn môi nhíu chặt mày.

Cả hai đang đứng cùng thang máy, Lisa thấy vậy liền trấn an cô.

-Sẽ không có chuyện gì xảy ra hết! Tôi có võ chắc chắn sẽ đập tên kia một trận.

-Được được... cảm ơn cô chủ!! Tôi cũng mong không có chuyện gì xảy ra với cô ấy.

Anna nghẹn ngào nói xong, thang máy cũng Đinh một tiếng, cả hai bước chân dồn dập đi trong hành lang, ngang qua mấy phòng khác nhau.

Lisa gắn chìa khoá vào cửa mà mở ra. Thấy bên trong phòng vẫn gọn gàng, ngăn nắp không có bóng dáng của bạn thân, hay kẻ lạ mặt nào ở đây.

Chuyện này là sao?

-Sao không có ai ở đ-

Lisa ngỡ ngàng chưa nói xong. Thì mắt cụp xuống, thần trí mờ ảo, nhận ra bản thân hít phải luồng thuốc mê, cô bắt lấy cổ tay của Anna cố gắng kéo ra, một phút sau liền nằm ngã trên sàn.

-Chỉ là chút thuốc mê, cô sẽ nhanh chóng tỉnh lại ngay thôi.

Anna từ đằng sau cô rút từ trong túi xách là khăn tẩm thuốc mê, trong lúc Lisa sững sờ với cảnh tưởng trước mặt, cô ta nhanh chóng bịt vào mũi cô giữ chặt lấy.

Lisa trước lúc đi vào giấc ngủ, cả mắt trợn to, cũng cố giãy giụa ra khỏi thứ thuốc đó. Nhưng vẫn là ngất đi.... Cô không ngờ mình đã bị lừa dẫn đến nơi này.

Anna thở phào, tay chân run run mừng rỡ khi kế hoạch đã thành công!!

Bây giờ cô ta loay hoay mở hộc tủ kế bên giường kingsize, mắt sáng lên khi cầm trên tay là dây thừng vừa dài vừa dày, dùng để trói chặt người cô yêu thích nhất.

-Như vậy là xong! Ha ha!!! Chỉ riêng hai chúng ta.... cô chỉ có thể là của tôi!! Lisa!!

Anna vui mừng cười lớn, khi đã trói chặt hai tay lẫn hai chân cô, phòng khi cô tỉnh lại mà giãy giụa. Chắc chắn sẽ không thành công!

Cô ta mắt như con thú ngắm nhìn dáng vóc xinh đẹp, thon gọn của Lisa.

Nhớ đến lần trước tại buổi tiệc, cô đã thấy đôi nữ nữ kia quan hệ với nhau trước mặt mình. Không khỏi tức giận, nhưng là sự vui vẻ đã lấn át cảm xúc tức giận kia.

Anna tò mò leo lên người cô, đưa tay chạm chỗ đũng quần.

-Fuck!! Là thật... đúng là thật rồi!!!

Anna như vừa khám phá ra được điều thú vị, háo hức mà sờ lên xuống chỗ côn thịt đang ngủ say sau lớp quần âu đó của cô.

Lồn cũng nứng đến rỉ nước dâm, cô ta đã đợi thời cơ này đã lâu rồi. Nhanh chóng cởi hết quần áo trên người ném xuống sàn, trần truồng cả người mà rời khỏi giường, đưa mặt sát gần gương mặt góc cạnh đang ngủ say của Lisa, khẽ cười.

Anna liếm liếm môi mình, nhìn đôi môi đầy đặn đó của cô nuốt nước bọt. Từ từ hôn lên, môi cả hai chạm nhau. Anna cũng đã lên đỉnh ở trong đầu rồi!

-Fuck!! Fuck!! Con bạn gái đó của cô thật may mắn mà!!! Khi có một người phụ nữ tuyệt phẩm như cô bên cạnh!

Anna lại hôn lên lần nữa mới rời môi ra thì thầm ghen tị nói. Cô càng là muốn phá tan đi hạnh phúc cuộc tình hai người. Dù là cách hèn hạ nhất! Cũng phải giành lấy tình yêu của mình, người phụ nữ của mình.

Anna cười nhếch mép, cô ta bắt đầu mở khuy áo Lisa ra từng nút một, chầm chậm chầm chậm.

Thì lúc này ở phía Chaeyoung, taxi nàng đi đã chạy tốc độ nhanh nhất, két chiếc xe phanh gấp đến nơi, Chaeyoung nhanh chóng trả tiền cho tài xế mà rời khỏi xe. Chạy nhanh vào chỗ lễ tân vừa thở hồng hộc vừa hỏi.

-Cô có thấy hai người phụ nữ còn rất trẻ, một tóc đen dài có mái với bộ vest, và một tóc xoăn dài màu hạt dẻ cùng nhau đi vào đây không??

-Tôi... tôi không thấy!!

Lễ tân lại kinh ngạc nhìn nàng, họ biết đó là ai nhưng vẫn lắc đầu nói dối để Chaeyoung nàng đập mạnh bàn một cái.

-Cô không nói?! Đừng nghĩ tôi không biết cô đang nói dối, người mà cô bao che là đang cướp lấy chồng của tôi!! Giờ thì mau nói đi!!

-Tôi... ở phòng... ở phòng 1102!!!

Lễ tân cứng họng, thấy thái độ lẫn lời nói, hành động của nàng chắc chắn là thật. Liền rời khỏi quầy, cùng nàng vội vã vào thang máy bấm lên tầng kia.

Dồn dập tiếng bước chân vội vàng của hai người, đứng trước cửa phòng 1102. Nàng hít một hơi cho tỉnh táo lại, không được mất bình tĩnh như vậy!

Nàng áp tai vào cửa nghe nho nhỏ tiếng rên rỉ của phụ nữ. Nghiến chặt răng cau mày, lễ tân cũng nghe được mà đỏ mặt, nhanh chóng lấy chìa khoá phụ ra mở cửa.

-A~ ưm~ Lisa... nữa đi~ sướng~

Anna mở toang áo sơmi cô ra ngắm nhìn cơ bụng số 11 thèm thuồng chảy nước dãi, cô ta hôn khắp nơi chỗ múi bụng kia.

Lisa thân trên chỉ còn áo nịt ngực đen, đôi chân mày nhíu chặt lại khó chịu khi bị Anna tiếp xúc sát lên da thịt mình. Người cố giãy giụa một chút, mắt gắng gượng mở lên thì lại nhắm chặt vì tác dụng thuốc vẫn còn.

Anna mở trói một cánh tay Lisa ra, cầm lấy ngón tay thon dài của cô cọ xát lấy lồn mình ư a rên rỉ chảy nước dâm.

-Cút ra khỏi người chồng tao ngay!!

-A..!

Chaeyoung nhìn thấy cảnh tượng này mà sôi máu, nàng gằn giọng nói, đá một cước vào hông Anna cho cô ta ngã lăn xuống giường, ôm hông đau đớn.

-Tôi sẽ báo cảnh sát giúp cô!

Lễ tân một tay che mắt, nói với nàng.

-Không cần! Được rồi, cô mau đi đi! Để tôi xử lý con điếm này!

Chaeyoung xua tay nhanh chóng trả lời. Thấy lễ tân gật đầu sợ hãi với cách nói giang hồ của nàng đóng cửa lại, quay về chỗ quầy làm việc.

-Sao mày lại ở đây con khốn?!!!

Anna nhăn mặt đứng dậy, ánh mắt ghen ghét nhìn nàng gằn giọng nói.

Chaeyoung nhấc lên khoé môi cười mỉa, gương mặt thì cười nhưng trong lòng đầy toan tính. Nàng liếc nhìn bộ dạng bất lực đó của Lisa có hơi bực đạp vào chân cô mấy cái rồi bá đạo nói.

-Thích ngủ lắm sao? Mà nằm hoài vậy, dậy đi chồng yêu của em.

-Chae.. Chaeyoung à...

Lisa vẫn nhắm chặt mắt, nghe giọng nói quen thuộc của nàng như tìm thấy ánh sáng, mà nói mớ gọi tên bạn gái nhỏ. Người cũng cố dùng sức giãy giụa muốn thoát khỏi cái thuốc mê chết tiệt này!

Anna mở miệng định nói gì thì ngậm lại, cảm thấy sát khí cực nặng từ Chaeyoung lan đến. Tim đập nhanh, sợ chuyện xấu sắp xảy ra nếu cô ta không mau thoát khỏi đây.

Anna cầm lấy quần áo dưới sàn mặc vội che cả thân thể trần truồng lại, rón rén muốn đi ra khỏi phòng thì.

-Định đi đâu? Muốn gãy chân sao?

Chaeyoung lạnh giọng đe doạ, người cũng tiến đến cửa chặn Anna rời khỏi, đá mạnh vào chân cô ta một cái để ngã quỵ xuống đất.

-Mẹ nó! Tao nhịn mày lắm rồi đó!! Lisa phải là của tao!!

-Ảo tưởng!!

Anna tức đến tột cùng, nghiến răng ken két như thú dữ. Không chịu thua nàng mà lấy sức đứng dậy, đấm vào bụng nàng một cái.

Nhưng là Chaeyoung né nhanh ra, đáp trả lại cho Anna cô là một cú tát mạnh như cục tạ 1 kg.

Làm Anna la to đau đớn, gò má dính rõ năm dấu tay của Chaeyoung, khoé miệng cũng rách chảy ít máu, má sưng to lên. Nước mắt vì đau lẫn tức giận ứa ra.

-Mày thật sự nghĩ tao không biết mày muốn cướp Lisa khỏi tao hả?!!

Chaeyoung mắt lạnh lẽo nhìn Anna quỳ rạp xuống sàn ôm mặt khóc thảm thiết. Nàng lại dùng chân giẫm mạnh xuống bàn tay phải của Anna.

Cô ta la hét thống khổ, người run cầm cập lầm bầm trong miệng chửi rủa Chaeyoung.

-Con... chó..!!

-Đây là cái tay mày hay thủ dâm khi nghĩ đến chồng tao sao?

Chaeyoung không quan tâm, rồi giẫm vào bàn tay trái của cô ta, dùng thêm lực đè mạnh xuống nói tiếp.

-Hay là tay này?

Anna cắn môi ư ử đau đớn trong cổ họng, sợ là cả hai bàn tay đều sắp gãy đến nơi rồi.

Nàng quỳ một chân xuống, tay giữ lấy cằm cô xoay qua đối diện với mình, khàn giọng nói.

-Người Lisa yêu là Park Chaeyoung tao đây! Người chị ấy muốn cưới làm vợ, cũng là tao. Mày không có cửa! Nghĩ muốn phá tan nát hạnh phúc của tụi tao sao? Mày còn non lắm, Anna ạ!

Chaeyoung trào phúng nói tiếp.

Anna phụt nước bọt lẫn chút máu xuống sàn, nhăn nhó cả mặt khó nói nên lời.

-Mẹ.. mày con khốn..

-Mày đang tự vả vào mặt mày đấy hả? Con khốn, đó là danh từ dành riêng cho mày! Được rồi, không nói về tuổi tác mày lớn hơn tao. Nhưng chuyện nào ra chuyện đó, với việc mày muốn giở trò đồi bại với chồng tao cũng đủ vào tù rồi. Sự nghiệp mày gầy dựng từ trước tới giờ, có thể vì chuyện này mày sẽ đi tong.

Chaeyoung vỗ nhẹ lên má Anna, mỗi câu nàng nói ra đều là một nhát chí mạnh găm vào trong đầu Anna cô.

-Không.... không được!! Tao không muốn!! Không muốn vào tù!!! Tha.. tha cho tao!!!

Anna nghĩ đến viễn cảnh mất hết tất cả mà hốt hoảng, hoang mang, khàn giọng cầu xin Chaeyoung nàng. Hai tay ôm lấy chân nàng nước mắt giàn giụa.

-Tất cả sẽ không xảy ra.... nếu mày không bày mưu bày kế dụ chồng tao lên giường. Thì tao sẽ suy nghĩ lại!

Chaeyoung mỉm cười thản nhiên nói ra, càng là làm Anna sợ sệt run rẩy cả người, không dám nói lời nào. Nhưng tay vẫn níu giữ lấy quần áo của nàng mà hức hức khóc, bây giờ cô ta hối hận cũng không kịp.

Chaeyoung đứng thẳng người dậy, rút chân ra khỏi hai cánh tay ôm chặt của Anna. Cô ta không có chỗ dựa liền xụi lơ nằm ngã xuống sàn co rúm cả người.

Nàng đi đến trên giường, mở hết dây trói trên người Lisa ra, nhẹ nhàng ngồi bên cô. Tay vuốt dọc chỗ cơ bụng của cô rồi nhéo mạnh một phát.

-A... đau..

Lisa bị đau đớn chỗ bụng truyền tới hét toáng lên. Bật cả người dậy, mồ hôi đầm đìa trên vầng thái dương.

Cô hít một hơi lạnh mới lấy lại tầm nhìn, ngó ngang quanh phòng rồi dừng mắt lên người nàng rồi tới Anna lo sợ co rúm cả người nằm trên sàn, hối hận, hối lỗi tràn đầy trong mắt.

Thì cằm bị người lạ mặt mang bộ vest đen thêm mũ đen giữ lấy xoay một cái đối mặt nhau, lo lắng hỏi.

-Cô... là ai vậy.

-A!! đau... sao lại nhéo tai tôi!!

Chaeyoung đang lúc mong chờ cô người yêu bất ngờ hạnh phúc ôm chầm lấy mình hôn hít đủ nơi thì lại gặp cái cảnh không ngờ tới này. Nàng bực mình nhéo tai cô, nói.

-Đến vợ còn không biết? Hay là yêu thích cô ta rồi đâu ngó ngàng gì đến tôi? Phải không!!

Chaeyoung lại tăng lực mà nhéo mạnh hơn nữa, để Lisa lại đau đớn ôm lấy nàng nói.

-Không có không có!! Xin lỗi vợ!!

-Xin lỗi tôi cũng chẳng được ích gì đâu. Chia tay đi!

Chaeyoung lạnh giọng nói, đẩy cô ra khỏi mình, định rời giường.

Lisa bất ngờ lật nàng nằm dưới thân mình, khàn giọng nói.

-Vợ à~ đừng như vậy, chị xin lỗi.

-Định làm gì?

Chaeyoung không giãy giụa ra mà nằm yên trên giường nhìn cô người yêu, trong mắt phản chiếu lại bóng hình nàng. Cũng nguôi giận một chút.

-Xin lỗi vợ, vì chị đã không nhận ra em.

Lisa nhẹ giọng nói, hạ thấp đầu xuống hôn lên môi nàng.

-Hết rồi sao?

Chaeyoung cảm nhận được môi mềm ấm ấm của cô, trong lòng cũng ngọt ngào trở lại.

Lisa hướng mắt qua nhìn sang Anna đã rời đi từ lúc nào. Anna đã bịa chuyện ra làm cô tin rồi đi theo cô ta tới đây mà giúp đỡ bạn bè của cổ.

Tự cười mỉa chính mình, sự nhanh nhạy, thông minh biết trước biết sau của mình đã đi đâu mất rồi?

Mình đã quá lơ là không nghĩ tới.... Anna cô ta, lại yêu thích mình đến vậy.

-Xin lỗi vợ, vì chị đã ngu ngốc mà tin lời của cô ta.

-Không phải cái đó.

-Hả..?

-Em cố tình để chị đi ăn tối với cô ta.

-Sao... em nói cái gì vậy, chị không hiểu!?

-Đồ ngốc, em sẽ kể cho chị nghe, được chưa?

Chaeyoung khẽ cười, ngắt mũi cô mà nói. Lisa mơ hồ trong đầu, cũng gật gù nằm xuống cạnh nàng nghe nàng kể tất tần tật kế hoạch, bắt đầu từ ngay hôm bữa tiệc giáng sinh của quán bar.

Flashback

-Chaeyoung à, chị nghĩ Anna đang thầm thích Lisa của em đó.

Jennie ghé vào tai nàng nói.

-Hả?.. Sao chị lại nghĩ như vậy.

Chaeyoung kinh ngạc, nhìn Lisa với Anna đang hẹn ngày ăn cơm cùng nhau. Có chút nghi ngờ, cũng hỏi lại Jennie.

-Em nghĩ xem, bữa tiệc biết bao nhiều người. Lúc biểu diễn chỉ nhìn về hàng ghế của em, người chọn solo cùng cũng là em. Thêm ánh mắt cô ta dành cho em và Lisa hoàn toàn khác biệt.

Jennie phân tích nói ra từng câu để Chaeyoung tin tưởng được một chút.

-Vậy em có nên để chị ấy huỷ hẹn với chị Anna không?

-Không nên, cứ để hai người họ ăn riêng với nhau đi. Chị có cách này để thử xem trực giác của chị có đúng hay là không!

-Chị nói đi, em sẽ nghe theo.

-Bây giờ, em đừng hỏi gì với Lisa về Anna hết.

-Em sẽ không.

-Ngay ngày mai, chị sẽ cho người làm một khuy cài áo có thiết bị nghe lén để em đeo cho Lisa.

-Có luôn sao??

-Tất nhiên, tạo ra cũng dễ thôi. Nó dùng cũng rất đơn giản, chỉ cần em đeo tai nghe vào sẽ nghe được tất cả âm thanh từ thiết bị truyền tới.

-Em hiểu rồi, cảm ơn chị Jennie!

-Nhớ, nếu đó là sự thật. Em cứ vã nó thật mạnh cho chị, nghe chưa?

Jennie nhắc nhở nàng câu cuối. Jisoo đứng cạnh im thin thít, có chút sợ hãi khi nghĩ đến Nini của cô nếu ghen lên sẽ đáng sợ gấp mấy lần a?

-Em biết rồi! Chắc chắn em sẽ vã thật mạnh cho cô ta chừa!!

Chaeyoung quyết tâm nói.

End Flashback

Mọi chuyện sau đó cũng kể lại từng chút cho cô nghe. Trên mặt Lisa vô vàn biểu cảm khi nghe nàng nói. Suy nghĩ của cô về nàng từ ngây thơ dần sang ranh ma, thần bí. Có chút sợ hãi nuốt nước bọt, giờ cô không nên bất cẩn như vậy nữa. Phải thận trọng hơn.

-Bây giờ thì về nhà ngủ thôi.

Chaeyoung nhẹ giọng nói, cả hai cũng nhanh chóng quần áo chỉnh tề mà tay trong tay đi xuống quầy lễ tân trả phòng. Rời khỏi khách sạn, trở về mái ấm của mình, tắm rửa sạch sẽ thay đổi quần áo khác, cả hai nằm ôm nhau trên giường mà bàn về chuyện của Anna.

-Em định sẽ cho cô ta vào tù thật sao?

Lisa vuốt tóc nàng, hỏi.

-Chị nghĩ như thế nào?

Chaeyoung dụi đầu vào lồng ngực cô, lười biếng nói.

-Chị không biết.

-Em cũng không biết!

Chaeyoung nói xong nhắm mắt lại có hơi buồn ngủ.

-Chị tự giải quyết đi, em muốn ngủ.

Chaeyoung ngáp một hơi, không quan tâm đến chuyện đó nữa.

-Được được, vợ ngủ đi. Còn lại để chị!

Lisa xoa lấy tóc nàng, ôn nhu nói. Với tay tắt đèn ngủ, ôm nàng vào lòng ngủ say.

Còn Anna? Cô ta hối hận về việc làm của mình. Sợ hãi Chaeyoung nàng, cũng không dám mò tới tìm Lisa hay theo đuổi gì nữa.

Lisa không muốn làm lớn chuyện, biết Anna đã hối lỗi cũng tha thứ cho cô ta, mạnh ai nấy sống. Anna cũng nộp đơn nghỉ làm tại bar của cô mà bay qua nước khác, tập trung phát triển sự nghiệp.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net