Chương 50 (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
vì sự ma sát ấy.

"Địt, được, ừ, được," Nico nói, một tiếng động lớn thoát ra từ anh mà ở khoảng giữa tiếng cười và tiếng chửi thề, lưỡi anh lướt qua trên đôi môi sưng tấy của chính mình. Những ngón tay của anh, nhanh nhẹn bắt đầu hành động, không tốn mấy thời gian trong việc cởi nút quần jean của tôi và kéo chúng xuống mông cùng với quần lót của tôi. Tôi thở dốc vì ngạc nhiên khi hai tay Nico nắm lấy đít tôi, nhấc bổng tôi lên để tôi ngồi trên mép bàn. Hai chân dang rộng để Nico chen vào giữa, tôi run rẩy sờ soạng với chiếc quần của Nico, không muốn gì khác hơn là cởi chúng ra, ra, ra.

Tôi thở phào nhẹ nhõm khi chiếc quần của Nico cuối cùng cũng nghe theo sự đụng chạm của tôi, Nico khéo léo đá chúng ra khỏi mình. Những ngón tay của tôi lơ lửng trong không khí trước khi ấn chúng vào những đường rãnh trên bụng Nico, xoa nắn trên xuống những khối cơ bắp săn chắc của anh trong khi đẩy chúng xuống một cách khiêu khích. Hơi thở của Nico trở nên dồn dập khi những ngón tay của tôi cù xuống sâu hơn, cho tới khi bao lấy gốc con cu của anh, Nico gầm lên một tiếng từ yết hầu khi tay tôi trượt dọc theo thân mình con cặc của anh, ngón tay cái thô ráp của tôi lướt qua khe ở phần đầu cái ấy của anh. Chất nhầy của Nico phủ lên ngón tay cái của tôi, bàn tay tôi trượt ngược xuống theo cái thân dài ấy, theo sau là sự ướt át.

Tôi đáng lẽ sẽ bật cười một chút trước cái cách Nico gần như không thể kiềm chế bản thân nếu mà anh không có đặt tay lên con cặc của tôi lúc ấy, làm theo những chuyển động của tôi một cách mạnh mẽ. Tôi rên rỉ trong miệng Nico, bạn trai tôi nhân cơ hội đó để luồn chiếc lưỡi vào, khám phá và dỗ ngọt. Tay chúng tôi đặt lên con cặc của nhau và vuốt lên xuống cùng nhau, cả hai bàn tay đều dính nhớp dịch nhầy.

Thả bàn tay mà anh đang dùng để giữ đầu tôi lại khi hôn tôi, tôi khẽ chửi tục khi Nico nắm lấy hai hòn dái của tôi, nhào nắn. Nico đưa lòng bàn tay của mình lên phần vành quy đầu của con cặc của tôi, gây nên những làn sóng khoái cảm lan tỏa khắp cơ thể tôi, những ngón chân cuộn tròn lại trong không khí. Đầu óc tôi quay cuồng, không thể nghĩ được điều gì ngoài cảm giác từ những bàn tay và đôi môi của Nico trên người tôi, không thể nói thành câu mà chỉ cắm những ngón tay mình vào vai Nico, một tiếng rên phát ra từ miệng.

"N-Nico em sắp-"

"Ừ, em yêu, ra cho anh đi nào," Nico thở ra, tay sóc mạnh hơn và nhanh hơn thật nhiều đến nỗi tôi không thể đủ tỉnh táo để mà tiếp tục vuốt cho anh.25

"Nico, cái địt!" Tôi kêu lên, âm thanh bị tan biến khi Nico nuốt lấy nó, cơ thể tôi run lên khi bắn vào trong tay Nico. Dòng tinh dịch nóng hổi phun khắp bụng và ngực của tôi, chúng hiện đang phập phồng lên xuống khi tôi đang chật vật hít vào đủ không khí.

"Em thật con mẹ nó nóng bỏng mà em yêu, em còn không biết đâu," Nico rên rỉ khi tôi ngước nhìn anh, đôi mắt bóng ẩm. Nhìn vào mình, cơ thể bị dính tung tóe bởi tinh dịch của mình và những vết đỏ khắp cổ và ngực, dĩ nhiên là do Nico, đôi mắt của cậu chàng nhìn nhìn rồi đặt một nụ hôn mạnh bạo lên miệng tôi, lần nữa và một lần nữa và lại một lần nữa. Miệng di chuyển trên miệng tôi, Nico nói, những lời khiến cho con cặc đang hơi xìu của tôi co giật muốn cương cứng trở lại.

"Em yêu, anh chỉ muốn đè em ra cái bàn này và đụ em thôi," Nico gầm lên, những ngón tay nắm chặt lấy hông tôi mà cắn vào vai tôi. Con cặc của tôi lại cương cứng. Hơi lùi về sau để nhìn tôi, miệng cong lên, Nico siết chặt những ngón tay của mình. "Được không?"

"Vâng," tôi nói, giọng hơi bị quá khao khát, nhiễu đầy sự thèm muốn. "Vâng, vâng, được. Xin anh. Xin anh. Xin anh."

Nico không cần phải được nói lần hai.

Cánh tay vạm vỡ của anh kéo tôi lên khỏi cái bàn một cách dễ dàng, cái mông bị kéo lê trên tấm gỗ sẫm màu trước khi bị lật lại. Tôi rên lên một tiếng khi khuỷu tay bị va vào bàn, Nico đặt mình lên lưng tôi trong khi để lại những nụ hôn nóng bỏng lên qua bả vai và xương sống của tôi. Bàn tay của Nico nhào nắn người tôi, và tôi nằm gọn trong tay anh, dễ dàng đáp lại từng cái chạm của anh. Tôi đang tan chảy, nhỏ giọt, và hoàn toàn cứng lại một lần nữa, cái ấy cương cứng của tôi va chạm vào cạnh bàn với những sự ma sát sung sướng mỗi khi cơ thể tôi di chuyển.

"Ôi Chúa ơi," tôi thở hổn hển, những ngón tay của Nico lướt qua khe đít của tôi, ngón tay cái của anh xoa lên cái lỗ nhấp nháy của tôi, nó không ngờ gì mà co lại trước cảm xúc ấy. Cơ thể tôi biết cảm giác này, nó biết sự đụng chạm này. Nó biết Nico, và nó đã sẵn sàng. Hơn cả sẵn sàng.

Tiếng rên rỉ của tôi bị bóp nghẹt trong cẳng tay mình khi Nico luồn ngón tay vào bên trong, chỉ một ngón đang ngoáy và móc nơi bên trong tôi. Di chuyển ra vào, Nico không báo trước cho tôi khi anh quyết định cho thêm ngón thứ hai vào, đầu gối tôi khuỵu xuống.

"Nico, ưmm, địt, em không thể," tôi thút thít, trán áp lên mặt bàn khi những ngón tay của Nico căng đít tôi ra, chuẩn bị tôi cho những gì xắp xảy đến, cái tôi đang mong chờ. Tôi thất vọng rên rỉ khi ngón tay của Nico tuột ra, để lại tôi cảm giác trống rỗng. Một tiếng sột soạt ngắn, từ miếng bao cao su xé toạc vỏ, và tay Nico đã trở lại tôi, cơ thể tôi áp vào cái chạm của anh. Trong khi tôi không thể nói thành lời thì đầu cu của Nico đặt lên cửa hậu của tôi, cơ thể tôi nói với anh rằng đã chờ đủ lắm rồi khi tôi giật mông lên, đầu dương vật của anh ấy xuyên qua vòng lỗ đít tôi. Nico rên lên vì cảm giác đó, cơ thể tôi run rẩy.

Mặc dù cho miệng tôi đang mở to, không thể nói thành lời mạch lạc, nhưng cơ thể tôi đã nói cho Nico biết tất cả;

'Em muốn anh, em muốn anh, em muốn anh.

Em cần anh.

Em yêu anh.

Xin anh.'

Nico đã hiểu được rõ lời tôi muốn nói, như anh thường vẫn thế. Giọng cả hai quyện vào nhau trong không khí khi hông của Nico đập vào đít tôi, cu của anh ấn vào trong tôi đến tận cùng. Tôi có thể cảm nhận được dương vật của Nico co giật bên trong tôi, đường gân ở mặt dưới đẩy vào thành vách của tôi.

"Chết tiệt, em vẫn thật con mẹ nó chặt, Wes," Nico rên rỉ, tay anh nắm chặt lấy quanh hông tôi, anh chỉ rụt nhẹ về sau trước khi ưỡn về phía trước, đẩy sóng điện co giật lên cột sống và xuống con cặc của tôi. Tôi cảm nhận được con cu cương cứng của mình lại rỉ ra khi nó rung lên, mặt trong của đùi tôi trở nên ướt át. Tôi chắc chắn rằng mép bàn cũng ướt như tôi, con cặc của tôi cọ vào nó mỗi khi Nico đâm vào tôi.

Với mỗi cú thúc của Nico, mỗi cái dường như tiến sâu hơn vào trong tôi hơn lần trước và mỗi cái lại khiến tôi tê tái hơn, hơi thở bị trút ra khỏi tôi cho đến khi tôi thở hổn hển, tiếng rên rỉ lộn xộn rải khắp cái bàn.

"N-Nico," tôi lại kêu lên, bàn tay đưa xuống để mang lại chút thoải mái cho con cặc đang sưng nhói của tôi, nó hiện đã rất, rất gần ra lần nữa rồi.

"Ừ, anh – Ựmm, địt – cũng sắp rồi, em yêu," Nico thở hổn hển, nuốt nước bọt đặc quánh khi đang thúc mạnh vào tôi, chuyển động của anh trở nên giật cục và thất thường. "Vãi gần lắm rồi."

"Nico. Nico, Nico, Nico," tôi tụng, không thể nghĩ được gì khác khi đầu óc tôi lóe lên trắng xóa, cơ thể tôi căng cứng khi tôi bắn ra lần hai. Nico chửi thể một tiếng mà bắn ra vào sâu bên trong đít tôi, thân mình anh gập lại trên lưng tôi khi anh bắn. Tôi có thể cảm nhận được hơi thở mệt nhọc của anh ấy phả qua vai tôi, miệng anh ấn vào một nụ hôn mở miệng không lưu tâm. Sau đó, chậm rãi, môi anh áp vào vùng da giữa bả vai tôi một cách dịu dàng, gần như kính trọng. Tôi thở ra một hơi mãn nguyện, mệt mỏi, vươn cánh tay ra sau để vuốt tay qua mái tóc của Nico, khêu ra một tiếng lẩm bẩm khẽ từ bạn trai tôi.

Sau một lúc, Nico rút ra khỏi tôi, chuyển động ấy khiến tôi ngừng thở trong một thoáng. Chân không thể chống đỡ nổi, tôi trượt khỏi bàn và xuống mặt sàn, tựa lưng vào một bên. Nico trượt xuống ngồi cạnh tôi, kéo tôi vào người anh, đặt lên đỉnh đầu tôi những nụ hôn nhỏ. Nico cười khúc khích sau đó, hơi thở của anh làm tóc tôi tung bay, khiến tôi phải ngước nhìn anh.

"Sao?" Tôi hỏi, nụ cười ám tình trên môi. Nico nhún vai, ngón tai cái vuốt dọc theo viền môi tôi một cách dịu dàng.

"Không gì," Nico trầm ngâm, hôn lên chóp mũi tôi. "Chỉ là nghĩ rằng lần này hơi khác so với lần đầu tiên. Ý anh là, anh không cần phải làm cho em say."

"Anh là một thằng khốn," tôi nói, cho Nico một cái nhìn mà đáng lẽ phải trông khó chịu, nhưng từ biểu cảm hãnh diện trên mặt Nico, có lẽ không thành rồi. Đôi mắt của Nico nhăn lại mà cười lên, kéo đầu tôi lại để nó tựa lên vai anh, cả hai chúng tôi cần nghỉ ngơi một khoảng lâu để hồi phục.

Tôi không biết chúng tôi đã ở trong căn phòng đó bao lâu, cả hai quấn lấy nhau trong vòng tay của nhau rất lâu sau khi cơn cực khoái biến mất. Trong căn phòng đó, chỉ có tôi và Nico; chúng tôi xa khỏi tiếng nhạc ồn ã, những tên lưu linh la hét, những cặp đôi khác đang làm tình thật ồn, và nó thật tuyệt vời. Bong bóng của chúng tôi chỉ bị vỡ khi điện thoại của tôi vang lên chói tai trong túi của cái quần đã bỏ ra từ lâu.

Vẫn còn quá phê để mà di chuyển đi đâu, Nico đã đảm nhiệm việc bò đến chỗ điện thoại của tôi, lấy nó ra.

"Benny đang gọi," Nico nói, giọng vẫn còn hơi thô khàn, anh xoay cổ tay để cho tôi xem màn hình.

"Bắt máy đi," tôi nói, nhăn mặt khi ngồi dậy, bước tới chỗ Nico. Đưa điện thoại cho tôi, tôi giật thót khi giọng nói lớn ầm đáng ghét của Benny vang lên qua ống nghe.

"Mấy người bỏỏỏỏỏỏ tuiiii! Sao... Sao mấy người lại có thể bỏ rơi tui. Mấy người đâu rồiiiiii?!" Benny hét lên, lời nói của cậu ta lè nhè và líu nhíu. Say bí tỉ. Chắc chắn luôn. 110% say khướt cmnr.

"Bọn tui... bọn tui đang ở đâu đó nơi hành lang rồi. Trong một cái phòng làm việc," tôi nói một cách mơ hồ, Nico cười khúc khích trong khi bắt đầu mặc quần vào, khiến tôi rất là thất vọng. Thấy Nico nhặt quần tôi lên để đưa cho tôi, tôi láu lỉnh mà giơ chân lên, mắt nhìn Nico mà cười toe toét. Từ nụ cười của Nico, anh dường như bắt nhịp được ý tôi khá nhanh, cơ mà ảnh chỉ di chuyển khi tôi lắc nhẹ mắt cá chân. Nắm lấy mắt cá chân của tôi, khiến bụng tôi căng lại bất kiểm soát một lần nữa, Nico xỏ chân tôi vào quần, tay kéo chân tôi lên khi mặc quần cho tôi. Khi chúng đã vào xong, kết quả là Nico lượn lờ trên người tôi, trao cho tôi một nụ hôn thật dài và thoải mái, nhưng lại bị gián đoạn bởi tiếng thét chói tai một lần nữa của Benny.

"Gì cơơơơ?! Đó là đâu? Hành lang ở đâu?! Phòng làm việc nào? Tui không biết đó là đất nước nào hết hà!" Benny rên rỉ, cao giọng đầy hoảng sợ.

Bật cười, Nico hất đầu về phía điện thoại của tôi, thích thú. 'Cậu ta chẳng còn biết trời trăng mây nước gì nữa hả? Hơi bị khiến anh gợi nhớ đến ai đó..."

"Im đê," tôi nói, đá nhẹ vào Nico.

"Immmm đi?! Sao mà ông xấu tính với tui quá vậy, Wes? Tui tưởng... tui tưởng chúng ta là bạn thân chớ. Chúng ta không còn là bạn thân nữa sao? Tui hổng có muốn hông còn là bạn thân của ông nữa đâu," Benny kêu rên, khiến tôi phải cười khì.

"Chúng ta vẫn là bạn thân mà Benny, đừng có lo. Hãy nói cho tui biết ông đang ở đâu, Nico và tui sẽ đến chỗ ông."

"Hồ bơi! Tui đang ở hồ bơi! Wes-oo-lee, nó bị quá ấm đi, tui thực sự, thực sự, thực sự muốn đi bơi! Tui sẽ đi bơi đây!" Tôi nghe Benny nói, giọng cẩu cao vút dần đều. Nico nhìn tôi khi nghe những lời của Benny, hai chúng tôi vội vàng đứng dậy và lao ra chỗ bể bơi. Khung cảnh bên ngoài đã thay đổi rất nhiều kể từ trước khi Nico và tôi biến mất nơi căn phòng làm việc; nơi mà trước đây mọi người đều còn sống và có phần còn khỏe mạnh, giờ đây đã có một đống người say rượu bất tỉnh dọc theo hành lang. Những người khác, tỉnh táo hơn một chút nhưng vẫn hơi hướm rồi, chân loạng choạng đạp vào nhau và vỏ chai vứt tứ lung tung, khúc khích vui vẻ.

Khi chúng tôi ra tới ngoài, thì lập tức nhìn thấy bóng dáng của Benny, đầu của cậu ta bị che khuất bởi chiếc áo sơ mi đang mặc mà đang cố kéo qua khỏi đâu. Bằng cách nào đó mà cánh tay của cậu ta bị quấn vào trong tay áo, toàn thân vặn vẹo trong một nỗ lực vô ích để cởi cái thây xay xỉn ra khỏi mớ quần áo của chính mình.

"Benny," tôi gọi, con-quái-vật-áo-rối quay về phía âm thanh. Chuyển động đột ngột ấy dường như là quá mức đối với Benny, vì cẩu bị vấp chân, cơ thể cẩu ngã nhào về phía hồ bơi. Cơ thể cậu ta rơi xuống nước một cái ùm mà hẳn là sẽ đau lắm nếu cẩu không có đang say mèm, nước văng ào ào khỏi hồ.

"Ôi đệt!" Tôi thốt lên, vội vàng lao về phía trước khi Benny đang vùng vẫy dưới nước, vẫn bị mắt kẹt trong chiếc áo sơ mi của mình và không thể lôi đầu khỏi mặt nước. Nhảy xuống hồ bơi ngay tắp tự không thèm suy nghĩ, tôi túm chặt lấy người Benny, kéo cậu ta ra đến thành hồ bơi nơi Nico cố gắng túm dưới nách cẩu, lôi cẩu ra khỏi hồ bơi. Nico không hề trông lo lắng khi Benny cựa quậy trên mặt đất, chỉ đơn giản là kéo cái áo của Benny xuống để cẩu không còn bị mắc kẹt nữa, Benny chớp mắt nhìn Nico với vẻ mặt sững sờ.

"Ổn chứ Benny?" Nico hỏi trong khi tôi lên khỏi hồ bơi, quần áo và cả người ướt sũng. Nhìn thấy tôi đi tới trong tầm mắt, Benny quay sang tôi, chớp mắt thật nhanh lần nữa.

"Sao ông lại ướt?" Benny hỏi, sau đó khúc khích cười. "Có phải ông mới đi bơi không?! Tui cũng muốn đi bơi nữa!"

"Được, đủ rồi," tôi nói, vắt nước khỏi chân áo ra, nước nhiễu ào ào trên mặt đất. "Ông sẽ phải về nhà."

"Gì?! Tại sao!" Benny rên rỉ, lắc đầu. Chuyển động ấy khiến cho nước văng tung tóe khắp nơi, Benny cư xử cứ như một con chó ướt đang vẫy khô bộ lông của nó. "Nhưng ở đây đang vui mờ!"

"Không nhưng nhị gì sất," tôi nghiêm nghị nói, Benny lắc đầu một cách cương quyết.

"Tui muốn ở lại cơ!"

"Benny, tui đang chảy nước ướt nhẹp và lạnh cóng đây, tui cần phải về nhà cũng như ông cần phải," tôi nói, Nico khẽ nhếch mép trước câu diễn tả của tôi, mặt tôi đỏ lên khi biết anh diễn giải câu ấy theo một cách khác ý tôi.

"Tui hông muốn đi đâu!" Benny đáp lại, như một đứa trẻ hờn dỗi. Một đứa trẻ ướt đẫm lớn bành ki. Với cái việc cậu ta đang như thế này, gần như không thể đưa cẩu lên xe.

"Em yêu, chúng ta có thể để Colin đến đón cậu ta? Khi tên đó tới đây, thì nó có thể trông coi Benny và sau đó anh sẽ có thể đưa chúng ta về nhà," Nico đề nghị, mắt dịu đi khi nhìn tôi và bộ quần áo ướt sũng của tôi, nhìn thấy rõ tôi đang hơi run rẩy vì lạnh. Sau khi quan sát tôi một lúc, dường như đã quyết định rằng chúng tôi có lẽ nên về nhà thì tốt hơn, anh gọi cho Colin. Sau khi nói ngắn gọn vài câu với người bạn của mình, ba chúng tôi đợi Colin đến để trông trẻ cái tên Benny, người vẫn đang cố gắng đi bơi, khiến tôi thấy rất phiền hà và Nico lại thấy tiêu khiển.

Sau khi xoay xở để lôi Benny ra khỏi khu hồ bơi lần thứ năm, tôi muốn khóc lên trong nhẹ nhõm khi thân hình vạm vỡ của Colin chạy tới chỗ chúng tôi, miệng của anh ta đã cong lên cười khi nhìn thấy khung cảnh trước mặt.

"Mấy người trông có vẻ đã rất vui nhỉ," Colin nói, giọng quá là ríu rít so với thời điểm buổi chiều tối này. Nhìn Benny, người đang vỗ cánh tay khắp nơi khiến cho nước bay khỏi tay áo thành những vòng cung lộn xộn, nụ cười của Colin lại càng sâu hơn. "Cậu đó trông có vẻ đang còn vui hơn nữa kìa."

"Vui quá nhiều," tôi thở dài, Colin bật cười. "Anh có phiền không, ừm, trông nom cậu ta và mang cẩu về nhà? Em biết là đã muộn lắm rồi, nhưng..."

"À, ừm, không thành vấn đề," Colin nói, xua tay đi sự bận tâm của tôi. "Anh phải làm điều này suốt với mấy thằng bạn ấy mà. Isaac luôn cứ bị say mèm, nên anh luôn phải chở nó về nhà."

"Mặc dù cậu ta trông không giống vậy, nhưng Colin luôn là người có trách nhiệm hơn hẳn," Nico nói, cụng tay với Colin một cái trước khi nắm lấy tay tôi, kéo tôi lại gần đễ giữ ấm cho tôi. "Cảm ơn nha Colin. Bọn tui giao Benny cho ông. Tui phải đưa Wes về nhà trước khi em ấy chết cóng."

"Ừ, cứ giao cậu ta cho tôi," Colin nói, cười khì khi Benny lại bắt đầu đi đến hồ bơi. Cao và vạm vỡ như thế, Colin chẳng tốn chút sức nào trong việc túm lấy Benny, chỉ cần vòng tay qua eo Benny là có thể kéo cậu ta ra khỏi nơi hồ bơi và đi vào trong. Trước khi vào cửa, Colin vẫy tay với Nico và tôi một cái, anh ta và đứa bạn thân của tôi biến mất khỏi tầm mắt.

"Benny sẽ không sao, đúng không?" Tôi hỏi, mày nhíu lại vì lo lắng. Nico gật đầu, ứm hứm rồi vòng tay ôm tôi, hơi ấm tràn qua làn da ướt đẫm của tôi.

"Cậu ta sẽ ổn thôi, Colin trông nom được cẩu mà. Cơ mà, em đó, cần phải được làm ấm," Nico nói, nụ cười lang sói trên khuôn mặt. Có điều gì đó trong nụ cười toe toét của Nico nói với tôi rằng đêm nay còn lâu mới kết thúc, và tôi hoàn toàn ổn với điều đó.

Hơn cả ổn nữa.


--------------------------------------

Lời tác giả: phù, chương này dài hơn hẳn bình thường – tới 6000 chữ trong khi những chương truyện của tôi thường chỉ khoảng hơn 2000 J Tôi biết mình rồi sẽ viết thêm cảnh nóng bỏng vào một lúc nào đó trong câu chuyện này, nhưng nó kiểu như đã quyết định thay tôi vào khi nào cần. Nói thật là nó nó tự chuyển mình sang cảnh nóng theo cách riêng của nó, và tôi chỉ cứ thuận theo cái hướng của nó mà tôi *cười lớn* mà tôi không có bận tâm gì cả. Tôi chỉ hi vọng rằng các bạn sẽ thích nó, bởi vì mặc dù tôi rất thích viết nội dung này, nhưng tôi không nghĩ rằng tôi giỏi về nó đến mức ấy vì thực sự tôi là người phụ nữ đoan trang nhất ở ngoài đời thực đó nha *cười sặc*

Một điều nữa, câu chuyện này không còn mấy thứ nữa – chỉ còn vài chương nữa + phần kết! Tôi đã nhớ các chàng trai của mình rồi đây. NHƯNG sẽ có hai chương thêm về góc nhìn của Nico *chớpchớpmắtngâythơ*. Những chương đó rồi sẽ ra sớm thôi, cùng chờ và đón đọc nhé ;)

--------------------------

Lời dịch giả: Làm chương này gây 'hứng' dễ sợ :"))

Chương này kỷ lục muốn 8.000 chữ cơ mấy chế, và sắp tới đây sẽ không phải là chương dài nhất đâu ~~, kiểm sơ sơ thì những chương góc nhìn của Nico phải tầm 20.000 chữ cơ :(( xem ra muốn kết thúc bộ này trước tháng 10 hơi bị khoai đó...

PS: còn chương 51, chương 52, chương kết thúc, chương lời tác giả, và 2 chương góc nhìn của Nico trong toàn truyện. Tức là 6 chương dài thiệt là dài á :(

Vtrans by DDMinh

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net