Chap 10: Ghen

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gun và Prem ở bên nhau cùng trò chuyện vui vẻ, rồi làm này làm kia. Đến khi trời chập tối lúc nào không hay.

Prem: Au! Trời gần tối rồi. Tớ đi chuẩn bị bữa tối.

Gun: Cậu cứ để người hầu làm cho. Tay cậu chẳng phải đang bị thương sao?

Prem: Không sao. Nó chỉ là vết thương nhỏ thôi.

Tớ muốn tự tay nấu cho cậu ăn.

Prem là người rất thích nấu ăn. Và đặc biệt là cậu rất thích tự tay nấu ăn cho những người mình yêu thương.

Gun: Để tớ phụ cậu.

Nói rồi, hai người quay vào trong bếp cùng nhau chuẩn bị bữa tối.
.....

Sau khi nấu xong thức ăn đã được hai cậu bày biện khắp bàn.

Pad Thai (mì xào).

Sườn heo ớt xanh hay sườn cay (Laeng Saeb).

Larb (gỏi thịt bằm).

Nghêu hấp.

Cánh gà chiên nước mắm.

Leum Kleun (bánh quên nuốt).

Tác giả cute: Bánh quên nuốt. Ai xem phim " Sợi chỉ đỏ" sẽ biết bánh này nha!

Gun: Mới nhìn đã muốn ăn ngay (thèm thuồng).

Prem: Mau ăn thôi.

Gun: Chúng ta không chờ anh ta về ăn cùng à?

Prem: Không cần đâu. Tớ đã để lại phần cho Boun rồi.

Nhìn cậu nôn nóng như vậy chắc là đói lắm.

Nếu còn đợi thêm nữa. Không biết là có chịu được không đây?

Gun: Hahaa... Cậu bắt đầu hiểu tớ rồi đó.

Hai người cùng nhau ăn tối và trò chuyện vui vẻ.

Gun lúc này nhìn chiếc má bánh bao của Prem, không kìm được mà đưa tay lên nựng.

Gun: (nựng má Prem).

Má cậu mềm thật.
......

Gun: Ôi! Cậu đáng yêu quá đi mất.

Tớ yêu cậu mất thôi.

Prem: Cậu cứ chọc tớ hoài.

Mà... tớ cũng yêu cậu nữa.

Gun: Cậu yêu tớ thật hả?

Prem: Ừ! Yêu cái chiều cao khiêm tốn của cậu.

Gun: PREM...*hét lớn*.

Tớ giận rồi! 💢

Prem: Hì hì.... nhìn cậu nhỏ con trông rất cute.

Gun: Hừm 😤

Hai người vui vẻ nói chuyện, mà không biết ở phía sau một đôi mắt đầy sát khí đang nhắm vào hai người.

Boun vừa đi làm về đã vô tình nghe được cuộc nói chuyện của hai cậu.

Boun: Hai người đang làm gì đó? (đùng đùng xông vào).

Prem: Au...Anh về rồi hả?

Boun: Đây là ai? (liếc nhìn sang Gun).

Prem: À! Cậu ấy là bạn tôi. Tên là Gu...ờ Prem.

Boun: (sắc mặt không vui).

Gun: Xin chào! Tôi là bạn của...Gun.

Prem: Anh ngồi xuống ăn tối luôn đi.

Boun: Ừm...(ngồi xuống).

Cậu có người quen ở đây sao? (nhìn Gun).

Prem: Không. Bạn tôi từ Chachoengsao đến.

Boun: Bạn thế nào?

Prem: Thì là bạn thân.

Boun: Quen nhau bao lâu rồi?

Prem: Thì... cũng mới quen.

Boun: Mới quen mà gọi là thân

Là bạn bình thường sao?

Prem: Ừ!

Boun: Không đúng. Bình thường thế nào được. Lúc nãy còn thấy đùa giỡn với nhau tình tứ lắm mà.

Nói thật đi. Hai người đang quen nhau đúng không? *nhíu mày*.

Prem: Phụt...

Câu nói của anh khiến Prem đang ăn phải phun hết cơm ra ngoài. Gun cũng ngạc nhiên không kém.

Prem: Anh điên à?

Sao hôm nay lại hỏi lắm thế?

Gun ở bên cạnh nhìn hai người, cậu như nhìn thấu được mọi chuyện.

Gun: Này... không phải là đang ghen chứ?

Boun: Tôi không....

Gun: Anh yên tâm. Tôi không cướp vợ anh đâu.

Bởi vì tôi có chồng rồi.

Prem: Cậu mau ăn đi. Đừng nói nữa (gắp thức ăn bịt miệng cậu).

*Xấu hổ*.

Boun: (Hoá ra là cậu ta có chồng rồi).

(Mà mình khó chịu làm gì?).

Dùng xong bữa tối. Gun chào tạm biệt Prem ra về.

Gun: Tạm biệt cậu! Tớ phải về đây.

Prem: Ừ! Tạm biệt.

Nhớ gọi tớ thường xuyên đó.

Gun: Ừm...

Boun: Rảnh thì thường xuyên đến chơi.

Gun: Hơ... thái độ thay đổi nhanh thế.

.....

Gun: Thôi tớ về đây.

Prem: Bái bai 🖐️



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net