Chap 3: Nhầm lẫn lớn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thành phố Chachoengsao...

Biệt thự Off Jumpol...

Trong căn phòng rộng lớn, được trang trí theo phong cách hiện đại. Lại mang màu sắc nhẹ nhàng, ảm đạm.

Gun đang say giấc trên chiếc giường king size ở trong phòng.

Cậu đột nhiên tỉnh dậy.

Gun: (Đây là đâu?).

(Mình đến nơi rồi sao?).

Gun rời khỏi phòng và đi xuống lầu.

Quản gia: Chào thiếu phu nhân (cúi chào).

Gun: Ở đây là đâu vậy?

Quản gia: Là biệt thự Off Jumpol.

Gun: CÁI GÌ? *ngạc nhiên*.

OFF JUMPOL...*hét lớn*.

Quản gia: Vâng!

Gun: AAA..nhầm rồi... nhầm rồi...(ôm đầu).

Anh ta đâu rồi? Tôi có chuyện quan trọng muốn nói.

Quản gia: Thưa thiếu phu nhân! Cậu chủ đang đi công tác ở nước ngoài. Vài ngày nữa sẽ về.

Gun: CÁI GÌ? VÀI NGÀY? *hét lớn*.

Đùa hả trời?

Thôi mặc kệ (bỏ đi ra ngoài).

Quản gia: Thiếu phu nhân! Người muốn đi đâu? (ngăn lại).

Gun: Tôi đi đâu cũng phải thông báo sao? *nhíu mày*.

Quản gia: Cậu chủ có lệnh. Trước khi cậu ấy về không được để thiếu phu nhân ra ngoài.

Gun: Anh ta muốn giam cầm chắc *tức giận*.

Vốn bản tính ương bướng, càng cấm thì cậu càng muốn làm.

Gun tức giận xông ra ngoài nhưng lại bị vệ sĩ ngăn lại.

Vệ sĩ: Mời thiếu phu nhân vào trong.

Gun:. Bỏ ra. Tôi muốn về nhà.

Vệ sĩ: Xin thiếu phu nhân hãy vào trong. Đừng để chúng tôi phải dùng biện pháp mạnh.

Gun: Tôi không đấy! Mấy người đừng mong cản được tôi.

Hôm nay tôi nhất định phải ra khỏi đây *kiên quyết*.

Vệ sĩ: Xin lỗi thiếu phu nhân! Đắc tội rồi.

(Lôi cậu vào trong phòng khoá cửa lại).

Gun: THẢ TÔI RA...MỞ CỬA MAU...*hét lớn*.

Sao mấy người dám nhốt tôi hả? *tức giận*.

Tôi sẽ kiện mấy người tội giam lỏng người bất hợp pháp.

MỞ CỬA... MỞ CỬA...*hét lớn*.

__________ __________ __________

Thành phố Pathum Thani...

Biệt thự Boun Noppanut....

Prem: A...đau đầu quá (ôm đầu).

Mình đang ở đâu vậy? (nhìn xung quanh).

Cậu bước xuống giường, đi ra khỏi phòng.

Dưới lầu....

Boun: Tỉnh rồi? *lạnh lùng*.

Prem nhẹ nhàng đi đến gần anh. Nhìn thấy người trước mắt có phần hung dữ, cậu lại càng sợ.

Prem: Anh là ai?

Boun: Là chồng cậu *lạnh lùng*.

Prem: Anh là Off Jumpol?

Boun: *nhíu mày* Lấy tôi rồi còn dám tơ tưởng đến thằng đàn ông khác.

(bóp cổ cậu).

Prem: A...*khó thở*.

B...uông...ra...

Boun: (Buông tay).

Prem: (thở hỗn hễn).

(Anh ta không phải Off Jumpol. Vậy anh ta là...)

Prem như hiểu ra được chuyện gì đó.

Prem: Anh là ông trùm xã hội đen đấy sao?

Boun: Thì sao? Cậu đừng giả ngu với tôi.

Tôi biết là trước khi gả đến đây ba mẹ cậu đã nói cho cậu biết mọi chuyện.

Prem: Chuyện gì?

Boun: Cậu đang chơi trò mất trí hả? *nhíu mày*.

Boun nhìn Prem với ánh mắt hình viên đạn.

Prem: Đột nhiên tôi quên mất *sợ*.

Boun: Nghe cho rõ đây. Tôi chỉ nói một lần duy nhất.

Cuộc hôn nhân này chỉ là một cuộc hôn nhân giao dịch. Tôi chỉ đem cậu ra đối phó với ba mẹ tôi. Còn cậu, cũng được lợi là món nợ gia đình cậu sẽ được xóa bỏ.

Hợp đồng này kí vào đi (ném hợp đồng cho Prem).

Prem: (cầm lên xem).

Boun: Sau sáu tháng chúng ta sẽ ly hôn. Trong thời gian hôn nhân không ai được phép can thiệp vào cuộc sống của đối phương.

Prem: (Không ngờ Gun lại có cuộc hôn nhân như thế này).

(Thật tội nghiệp cho cậu ấy. Khi không thể cưới được người mình yêu thương).

Boun: Mau kí đi *lạnh lùng*.

Prem: Được! Tôi kí.

(Như này cũng tốt. Sáu tháng sau, Gun có thể thoát khỏi cuộc hôn nhân không hạnh phúc này. Mà đi tìm tình yêu thật sự).

(Kí tên).

Boun: Tốt.

(rời đi).

Prem: (Không biết Gun có chạy thoát khỏi bọn người đó không. Hay là bị bắt lại giống mình).

(Phải tìm cách liên lạc với cậu ấy đã).
__________ ____________ _________

Gun: Giờ làm sao đây? *suy nghĩ*.

Không ra ngoài được. Điện thoại thì để ở trên xe rồi. Không liên lạc được với ai hết.

Phải tìm cách liên lạc với Prem. Không biết cậu ấy giờ ra sao rồi?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net