Chap 31: Bỏ đi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu đi vào phòng thu dọn đồ đạc bỏ vào vali. Rồi kéo nó ra ngoài.

Vệ sĩ: Thiếu phu nhân! Cậu chủ có lệnh không cho cậu ra ngoài (ngăn lại).

Gun: Tránh ra *nghiêm giọng*.

Vệ sĩ: Mời cậu vào trong.

Cậu im lặng không nói quay đầu đi vào bếp. Cầm lấy chai rượu thẳng tay đập vỡ nó. Mẻ chai cùng rượu bắn tung tóe ra ngoài.

Gun cầm nửa vỏ chai sắc nhọn tiến ra cửa với sắc mặt lạnh tanh.

Vệ sĩ: Thiếu phu nhân! Cậu muốn làm gì? *lo sợ*.

Gun: Nếu không tránh. Tôi không chắc mình sẽ làm ra việc gì đâu *lạnh lùng*.

Vệ sĩ: Xin cậu đừng làm khó chúng tôi nữa *khó xử*.

Gun: TRÁNH RA *hét lớn*.

Vệ sĩ: (lùi lại phía sau).

Cậu nhanh chóng kéo vali ra ngoài.

Gun: (gọi điện).

📱Win: Alô...(giọng ngáy ngủ).

📱Gun: Mày đến Chachoengsao đón tao đi.

📱Win: CÁI GÌ? *ngạc nhiên*.

Mày đùa với tao hả?

Mày có biết giờ là mấy giờ không?

Giờ này là 12 giờ đêm đó. Mày cũng không cho tao ngủ yên là sao? *tức giận*.

Rảnh rỗi chạy đến Chachoengsao làm gì?

📱Gun: Chuyện dài dòng lắm! Tao sẽ kể cho mày nghe sau.

Tóm lại là đến đón tao đi.

📱 Win: Tự bắt xe về đi.

📱Gun: Tao không bắt được xe mới nhờ mày.

📱Win: Ờ! Chờ chút. Đúng là thằng bạn nghiệp chướng. Chỉ biết làm khổ tao.

Gun: (cúp máy).
_________ ________ _______

Biệt thự Boun Noppanut....

Prem lặng lẽ thu dọn hành lý. Rồi kéo vali ra khỏi nhà.

Cậu không muốn tiếp tục ở đây nữa. Cứ tiếp tục chỉ làm cậu thêm đau lòng. Chỉ bằng buông bỏ vậy.

Prem: (Mong anh sẽ hạnh phúc).

*mỉm cười*.

Cậu kéo vali ra khỏi biệt thự. Nhưng không biết mình phải đi đâu. Giờ này trời đã khuya muốn bắt xe cũng rất khó.

Prem: (Mình không thể trở về nhà được).

(Mọi chuyện sẽ bại lộ nếu mình trở về nhà).

(Nhưng mình không biết phải đi đâu).

📱: "Reng...".

Prem: Là First...

(bắt máy).

📱First: Xin chào.

📱Prem: Lâu rồi mới thấy mày gọi cho tao đó.

Tưởng mày quên tao luôn rồi chứ.

📱First: Hì hì...sao tao quên được bạn yêu.

Tao vừa đáp xuống sân bay là gọi mày liền luôn đó.

📱Prem: Mày về nước rồi à? *ngạc nhiên*.

📱First: Ừ! Giờ tao đang bắt xe về nhà mày.

📱Prem: Đừng đến đó. Tao không có nhà đâu.

📱First: Không ở nhà *ngạc nhiên*.

Vậy mày ở đâu?

📱Prem: Tao nhắn địa chỉ mày đến đón tao đi.

📱First: Ok.





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net