Chap 32: Một nhóm bốn người

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Off: Em ấy đâu rồi?

Vệ sĩ: Dạ... thiếu phu nhân....

Off: NÓI MAU.

Vệ sĩ: Thiếu phu nhân kéo theo vali bỏ đi rồi. Chúng tôi không ngăn cản được *sợ sệt*.

Off: Tôi kêu các người trông chừng em ấy mà.

Vệ sĩ: Xin cậu chủ bớt giận.

Off: MAU ĐI TÌM CHO TÔI. Dù có phải lật tung cả cái nước Thái Lan này cũng phải tìm được người *hét lớn*.

Vệ sĩ: Vâng.

Off: (Prem Warut. Dù em có chạy đằng trời anh cũng sẽ tìm được em).
________ _________ __________

Người hầu: C...ậu chủ...

Boun: Có chuyện gì? *lạnh lùng*.

Người hầu: Thiếu phu nhân bỏ đi rồi. Sáng nay tôi lên phòng gọi cậu ấy. Nhưng không thấy người đâu cả. Quần áo, đồ đạc đều biến mất.

Boun: CÁI GÌ? *ngạc nhiên*.

Mau gọi người gác cổng vào đây cho tôi *tức giận*.
.....

Boun: Tối qua có nhìn thấy thiếu phu nhân không? *lạnh lùng*.

Đàn em của Boun: Lão đại! Tối qua tụi em có uống chút rượu nên... không nhìn thấy thiếu phu nhân *sợ sệt*.

B...ọn em xin lỗi!

Boun: Mau đi tìm em ấy về cho tôi. Nếu không tìm được thì đừng trở về nữa *tức giận*.

Đàn em của Boun: Dạ bọn em đi ngay.

Boun: (Gun. Em muốn rời xa anh đến vậy sao?).

Frode: (Hừ! Quả nhiên cậu ta đã bỏ đi) *cười*.

(Cuối cùng cũng loại bỏ được cái gai trong mắt).

_________ __________ _________

Prem: (gọi điện).

📱Gun: Cậu gọi tớ có chuyện gì sao?

📱Prem: Tớ...bỏ đi rồi.

📱Gun: Tớ cũng thế *cười*.

Cả hai đột nhiên im lặng. Dường như họ thấu hiểu tất cả mọi chuyện. Chính vì không thể tiếp tục tình yêu này nữa. Cho nên dừng lại là cách tốt nhất.

📱Gun: Cậu đang ở đâu? Chúng ta gặp nhau đi.

📱Prem: Để tớ nhắn vị trí cho cậu.

📱Gun: Ừ
_________ _________ ________

Thành phố Bangkok....

Nhà hàng xxx....

Prem: Gun. Tớ đây.

Gun: (đi đến).

Cậu đợi tớ có lâu không?

Prem: Không đâu. Tớ cũng vừa mới đến.

Đây là...? (nhìn người đi cùng Gun).

Win: Xin chào! Tớ là Win Metawin. Là bạn của thằng này (chỉ Gun).

Gun: Ây Win! Mày ngứa đòn phải không? *tức giận*.

Win: Hehe....đùa thôi.

Prem: Bạn cậu hài hước ghê.

Xin chào! Tớ là Prem Warut. Còn bên cạnh là bạn tớ First Chalongrat.

First: Chào hai cậu *cười tươi*.

Gun và Win: Chào cậu.

Win: Hai người quen nhau thế nào?

Prem: Ừm... thật ra thì...

Prem và Gun kể hết tất cả mọi chuyện cho Win và First nghe.  Từ chuyện gả nhầm, đến chuyện hai người vì sao phải bỏ đi.
.....

Win và First: GẢ NHẦM *ngạc nhiên*.
Như

Win: Chuyện lớn như vậy sao mày không sớm nói với tao?

Gun: Tao nói thì mày cũng giúp được gì đâu.

First: Mày cũng vậy. Không nói gì với tao hết.

Chúng ta có phải là bạn không vậy?

Prem: Xin lỗi! Tại tao không muốn mày phải lo lắng.

First: Không có lần sau đâu đấy.

Prem: Ừ *cười tươi*.

Win: GUN *hét lớn*.

Gun: (giật mình).

Gì vậy thằng điên?

Win: Cái con trà xanh mát cha đó dám bắt nạt mày như vậy. Sao mày không xử nó đi?

First: Ừ đúng! Phải cho bọn trà xanh biết tay chứ.

Win: Uây! Chúng ta đúng là hợp ý nhau.

Tui chấm ông rồi đó. Từ nay ông chính là bạn của thằng Win này. Ai dám bắt nạt ông cứ nói tui (đưa tay ra).

First: Ok. Bạn hiền (bắt tay).

Gun: Trời! Một đứa điên chưa đủ. Giờ còn thêm đứa nữa (đỡ trán).

Prem: Hì....xem ra chúng ta rất có duyên khi gặp nhau.

Làm bạn lâu dài đi.

Win: Đồng ý.

Gun: Quá tuyệt luôn.

First: Ok 😄

Mà bây giờ hai người tính thế nào?

Gun: Mọi chuyện đã kết thúc rồi.

Prem: Đúng. Có lẽ như thế này cũng tốt.

Hơn nữa có mọi người ở bên như thế này. Tớ không buồn đâu.

Win: Hai người cần tụi tui đi xử lý hai đứa trà xanh kia không?

First: Đúng. Tụi tui cho hai đứa đó đăng xuất khỏi trái đất luôn.

First: Cái thứ giật chồng người khác không biết xấu hổ đó. Đáng bị trừng phạt.

Prem: Cảm ơn hai người vì quan tâm tụi này nhá!

Nhưng mà không cần làm vậy đâu.

Gun: Mọi chuyện cũng qua rồi. Đừng nhắc lại nữa.

Để ăn mừng lần đầu tiên tụi mình quen nhau. Hay là đi chơi đi.

Prem: Đi biển đi. Lần trước chúng ta đã lập kèo mà.

Gun: Ui! Prem còn nhớ luôn hả?

Tớ xém quên mất đó.

First: Hay đó. Tớ rất thích biển.

Win: Vậy mau đi thôi.

Cả ba người đồng thanh: Được.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net